Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 240 - Chương 240: Anh Sẽ Hét Lên Là Em Sàm Sỡ

Chương 240: Anh Sẽ Hét Lên Là Em Sàm Sỡ Chương 240: Anh Sẽ Hét Lên Là Em Sàm Sỡ

Nhưng vào lúc này cửa phòng Diệp Tử Hiên mở ra, anh ta ló đầu chó ra, thấy bà chị mình đang ở trong phòng bếp thì lén lút chạy về phía tủ lạnh lấy một chai Fat HappyWater.

"Ực ực ực.” anh ta uống một ngụm lớn, rồi nhìn về phía Hạ Tiểu Bạch nói.

"Anh Tiểu Bạch, quả nhiên trong căn nhà này cũng chỉ có anh dỗ dành được bà chị em.”

"Anh cứ lấy chị ấy là được rồi, như thế thì chúng ta có thể thân càng thêm thân.”

Hạ Tiểu Bạch đá một cái lên mông Diệp Tử Hiên.

"Em không sợ sau này anh và chị em sẽ bắt tay ăn hiếp em à.”

Anh thở dài trong lòng, nếu cậu em của mình vẫn còn thì suy nghĩ này thật sự không tệ.

Giờ không còn thứ đó thì tất cả chỉ còn là ảo tưởng.

Diệp Tử Hiên cho rằng Hạ Tiểu Bạch chỉ là không có lòng tin, anh ta vỗ ngực động viên.

"Yên tâm đi anh Tiểu Bạch, em dám cam đoan bây giờ anh mà vào phòng bếp ôm lấy chị em từ sau lưng rồi tỏ tình thì chắc chắn tối nay anh có thể ôm chị ấy ngủ, để chị ấy cảm nhận được sự thoải mái của tình yêu.”

"Thế thì chị ấy sẽ không giận cá chém thớt với em nữa.”

Khóe miệng Hạ Tiểu Bạch giật giật nhìn Diệp Lâm đang đứng sau lưng Diệp Tử Hiên, trong tay cô còn cầm một cái nắp nồi.

Diệp Tử Hiên thấy vẻ mặt Hạ Tiểu Bạch khác thường thì tiếp tục uống thêm một ngụm Fat HappyWater.

"Em biết, dù chị em tính khí thất thường hay nổi giận, lúc không vui còn ra tay đánh người như một đứa đàn ông nhưng không thể không thừa nhận chị ấy rất xinh đẹp.”

“Trong trường chị ấy còn là hoa khôi, dáng người cũng đẹp, lừa được biết bao nhiêu nam sinh.”

"Ngay cả tên Lý Thần kia cũng si mê không chịu được.”

“Anh Tiểu Bạch, không phải là thằng em không nhắc nhở anh, tên Lý Thần kia đã thèm khát chị em lâu lắm rồi, nếu anh không mau ngủ với chị ấy thì bị anh ta giành mất có hối hận cũng không kịp.”

"Này này, anh Tiểu Bạch, làm gì cứ sững sờ vậy.”

Nhưng vào lúc này Diệp Tử Hiên phát hiện sau lưng mình lạnh toát, một trận sát khi tràn ngập trong phòng khách.

Anh ta không cần quay đầu lại cũng biết tối nay mình tiêu đời chắc rồi.

"Chị ơi, tha mạng !!!!"

Diệp Tử Hiên bị Diệp Lâm giẫm dưới chân, liều mạng xin tha.

"Anh Tiểu Bạch, cứu em với !!!” ˚‧º(˚ ˃̣̣̥᷄⌓˂̣̣̥᷅ )‧º˚

Chiếc chảo đáy phẳng trong tay Diệp Lâm liên tục đập vào người cậu.

"Em nói ai tính khí vừa không tốt vừa thích nổi giận hả ?"

"Hôm nay chị sẽ cho em thấy cái gì gọi là tính khí không tốt."

Hạ Tiểu Bạch Ngọc lấy tay che trán, vẫn là nhanh chóng chuồn đi, sáng mai anh còn phải đến nhà cô Hoàng để dạy kèm.

Một đêm kêu la thảm thiết.

Sáng hôm sau, mặt trời chiếu sáng rực rỡ.

Sáng sớm, tiếng ve kêu inh ỏi báo hiệu một mùa hè tươi đẹp nữa lại bắt đầu.

Hạ Tiểu Bạch dậy từ sớm, đánh răng rửa mặt xong, dày công trưng diện, thậm chí còn trang điểm nhẹ.

Sử dụng hệ thống trang điểm của hệ thống.

Trang điểm kiểu mặt mộc, có vẻ như hoàn toàn không nhìn ra bất kỳ dấu vết nào của mỹ phẩm.

Cứ như thể khuôn mặt này của anh sinh ra đã xinh đẹp như vậy.

Diệp Lâm biết hôm nay Hạ Tiểu Bạch ra ngoài nên đã chuẩn bị trước bữa sáng cho anh.

Hạ Tiểu Bạch đi ra khỏi phòng, nhìn Diệp Tử Hiên mắt mũi sưng tấy, che miệng ngồi ở một bên, anh không khỏi có chút buồn cười.

Hạ Tiểu Bạch đi tới, nhẹ nhàng giơ bàn tay trắng nõn như ngọc lên vỗ nhẹ vai cậu : “Quen rồi sẽ tốt thôi.”

Diệp Tử Hiên quay đầu lại nhìn, hít thở cũng không thông.

Đôi mắt cậu trợn to, hôm nay anh Tiểu Bạch ăn mặc cực kỳ xinh đẹp.

Trời ơi ! ! (๑ʘ̅ д ʘ̅๑)!!!

Có vẻ như anh ấy còn trang điểm nữa ! Không đúng, hoàn toàn không có dấu vết của mỹ phẩm sau khi trang điểm như tỷ tỷ đại nhân.

Một chiếc váy màu xanh lam thanh nhã làm nổi bật khí chất băng thanh ngọc khiết, đường nét trên gương mặt tuyệt đẹp đến mức khiến người ta nghẹt thở, đôi môi anh đào đỏ mọng óng ánh và mái tóc đen dài đến eo.

Giọng nói của cậu có chút run rẩy, nói :

"Anh.... Anh Tiểu Bạch..."

Hạ Tiểu Bạch cũng vô cùng hài lòng với biểu hiện của Diệp Tử Hiên.

Dựa vào nhan sắc để áp chế đối phó với một chàng trai mới bắt đầu yêu, thật sự là chuyện nhỏ.

Đôi môi đỏ mọng của anh hơi hé ra : “Anh nói này, Tử Hiên, em có cần thiết phải kinh ngạc như vậy không ?”

Diệp Tử Hiên nuốt nước miếng, hỏi : "Anh Tiểu Bạch, có phải là anh chuẩn bị đi hẹn hò không ? Đi hẹn hò với soái ca ?"

"Thật ra, em thấy mình cũng rất đẹp trai, anh hẹn hò với em là được rồi."

"Tục ngữ nói : phù sa không chảy ra ruộng ngoài."

Trên vầng trán trắng nõn của Hạ Tiểu Bạch hơi hiện lên một đường gân xanh, anh giơ nắm đấm lên, trực tiếp đánh vào đầu cậu ta.

“Có phải là tối qua chị gái cậu đánh cậu chưa đủ không ?”

"Em có tin không, bây giờ anh sẽ hét lên là em sàm sỡ, nói với chị gái em rằng em muốn có ý nghĩ bậy bạ với anh. "

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment