Nhưng vì công việc được trả hơn 100 tệ một giờ cô đành nhịn, bất giác siết chặt nắm tay của mình.
Chỉ đành dỗ giống như đứa trẻ, “Ít nhất cậu hãy mở cửa ra, đến lúc đó cậu không muốn học thì tôi sẽ lập tức đi.”
“Như vậy thì tôi mới có thể dễ dàng bàn giao với mẹ của cậu.”
Lâm Bảo Bảo dựa lưng vào cửa phòng suy nghĩ, “Là cô nói đó, tôi mở cửa làm thủ tục sau đó cô rời đi.”
Đôi môi anh đào của Hạ Tiểu Bạch dương lên, “Tất nhiên.”
Cô không tin rằng đứa trẻ này có thể cưỡng lại sự cám dỗ của một người chị xinh đẹp như cô.
Lâm Bảo Bảo cẩn thận mở cửa và thò đầu đeo mặt nạ sói ra ngoài.
Vừa đang định phát lửa giận, “Cô mau….cút….”
Nhưng khi ánh mắt nhìn về phía người chị gái, cả người cậu đều sững sờ.
Đem lời nói đến một nửa nuốt xuống, đối phương giống như cô tiên vậy, nhìn đến choáng váng ngây ngốc.
“Thật là một….chị gái xinh đẹp.” ?(??)
Cô ấy mặc một chiếc váy màu xanh lá cây đơn giản, dáng vẻ thanh nhã và trong sáng, đôi mắt trong veo như mực, mái tóc dài dài đến thắt lưng, dáng người mảnh khảnh.
Ánh nắng chiếu vào cơ thể cô phản chiếu một vầng hào quang tuyệt đẹp xung quanh cô, nụ cười ngọt ngào trên khuôn mặt thanh tú và sự quyến rũ của cô tạo thành một bức tranh chữa lành và tích cực.
Một cơn gió nhẹ thổi qua, làn da trắng như sữa của cô tỏa ra một mùi thơm thoang thoảng như hoa dành dành.
Cô cúi đầu, hơi hé đôi môi đỏ mọng, để lộ hàm răng trắng như ngọc và nói.
“Sao vậy ? Lâm Bảo Bảo ! Cậu đeo mặt nạ sói này là muốn hù dọa tôi để tôi cút đi đúng không?”
Nhất thời Lâm Bảo Bảo không biết phải trả lời như thế nào, thậm chí có chút căng thẳng.
Cậu vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy một chị gái xinh đẹp như tiên thế này.
Nếu có thể trở thành cô dâu của mình thì đó là đỉnh cao của cuộc đời.
Cậu tháo mặt nạ xuống, “Thật ra tôi là một cosplayer. Tôi thích đóng vai sói xám lớn nhất.”
"Giống như Big Big Wolf cũng đối xử với vợ của mình như vậy.”
Khóe miệng của Hạ Tiểu Bạch nhếch lên, sao lại không biết suy nghĩ của tên nhóc này chứ, trong nháy mắt bị dáng vẻ của cô hấp dẫn rồi.
Anh cũng đánh giá cậu thiếu niên ở trước mặt,
Phải nói rằng cậu bé này thừa hưởng hầu hết gen của mẹ, với làn da trắng trẻo và đường nét thanh tú. Và có chút dễ thương.
Đôi mắt to sáng ngời, đang không chút do dự nhìn mình với đôi mắt lấp lánh, lộ ra nụ cười ngốc nghếch.
Hạ Tiểu Bạch giơ tay gõ nhẹ lên đầu của cậu.
“Chị rất xinh đẹp sao, con ngươi của cậu cũng sắp rơi lên người chị rồi kìa.”
Lâm Bảo Bảo ngẩng đầu lên ngốc nghếch cười ha ha với Hạ Tiểu Bạch.
“Không còn cách nào, chị thật sự là quá xinh đẹp.”
“Hơn nữa cũng rất cao, không biết cao hơn đám con gái trong lớp tôi biết bao nhiêu.”
Ánh mắt của cậu rơi vào bộ ngực đầy đặn của chị tiên nữ, không nhịn được chảy nước miếng.
Tên nhóc biến thái này….
Hạ Tiểu Bạch lại không khách khí mà gõ lên cái đầu chó của cậu một cái, “Cậu mới bao nhiêu tuổi, lại nghĩ những chuyện vô dụng này.”
“Nếu chúng ta đã gặp nhau rồi, tôi cũng dễ dàng giải thích với mẹ của cậu.”
“Mẹ cậu nói cậu không thích học thêm, chị cũng sẽ không ép cậu, chị đi trước đây.”
Cô dùng bàn tay xinh đẹp hất tóc rồi quay người rời đi.
Lâm Bảo Bảo đột nhiên hoảng sợ, trực tiếp chặn ngay trước cửa phòng. Bộ dạng không muốn Hạ Tiểu Bạch rời đi.
Đôi mắt đẹp của Hạ Tiểu Bạch nhìn Lâm Bảo Bảo, “Sao? Không phải là cậu rất là muốn chị đi sao.”
Lâm Bảo Bảo tức giận nói: "Ai nói tôi ghét gia sư? Tôi rất thích học, được chứ?"
Đương nhiên Hạ Tiểu Bạch sẽ không rời đi, đây là di chuyển 300 tệ đó. Cô phải dạy cho thằng nhóc này một bài học.
Ở đây do cô làm chủ.
“Chị không đi cũng được, nhưng tiếp theo đây cậu phải nghe lời của chị, không được ngang bướng, ngoan ngoãn học tập biết không.”
“Nếu như cậu chọc cho chị đây tức giận, chị sẽ lập tức rời đi.”
Lâm Bảo Bảo gật đầu quả quyết, “Yên tâm đi chị gái xinh đẹp, tôi tuyệt đối sẽ không ngang bướng nữa.”
“Chị à mình đi vào phòng bắt đầu học đi.”
Sau khi Hạ Tiểu Bạch cùng cậu đi vào phòng, nhìn thấy bên trong giường và ở dưới đất đồ đạc bừa bộn, quả thật là rất giống mình.
Túi đựng khoai tây chiên, quần áo, thậm chí cả switch đều tùy tiện vứt dưới đất.
Bên cạnh còn tùy tiện vứt một đôi thể thao, bên trong còn có vài chiếc tất bẩn.
Hạ Tiểu Bạch lấy tay che mũi, hơi cau mày.
“Xem ra tính tự lập của cậu rất là kém, trong phòng bừa bộn như vậy.”
Sắc mặt của Lâm Bảo Bảo có chút đỏ bừng, “Cái đó, chị gái xinh đẹp tôi sẽ dọn dẹp sạch sẽ, có thể ra ngoài đợi một lát hay không?”
Mười phút sau……
Lâm Bảo Bảo lại mở cửa ra mỉm cười với Hạ Tiểu Bạch.
“Xong rồi chị gái xinh đẹp, tôi đảm bảo chị sẽ không nhìn thấy đồ bẩn nữa.”
Hạ Tiểu Bạch thầm nghĩ nhanh như vậy sao? Đi vào trong thì ra những thứ đồ vứt lung tung trên đất đã biến mất không thấy rồi.
Cũng không cần phải nghĩ nhiều.
Hạ Tiểu Bạch ưu nhã ngồi lên mép giường của Lâm Bảo Bảo, kéo váy khép đôi chân dài lại, toát lên vẻ thuần khiết và quyến rũ.
Cô hơi hé môi nói, “Lấy hết tài liệu sách ngữ văn của cậu ra đây.”
Lâm Bảo Bảo không khỏi đưa mắt nhìn đôi chân dài trắng như tuyết của cô, vừa rồi luôn bị gương mặt xinh đẹp như thiên tiên của cô thu hút.
Không ngờ đôi chân của chị gái xinh đẹp lại thon gọn và gợi cảm đến như vậy, thật là muốn nằm trên đùi của chị mà học bài.
------
Dịch: MBMH Translate