Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 251 - Chương 251: Diệp Tử Hiên Xui Xẻo

Chương 251: Diệp Tử Hiên Xui Xẻo Chương 251: Diệp Tử Hiên Xui Xẻo

Sáng sớm hôm sau, Hạ Tiểu Bạch ngáp dài, mở mắt ra.

Đêm qua, cùng với Diệp Tử Hiên battle chơi Vương Giả Vinh Diệu, thấm thoát 3 giờ sáng mới đi ngủ.

Một đấm tay đưa ra tắt đồng hồ báo thức.

Hai cánh tay trắng nõn như củ sen của Hạ Tiểu Bạch nhẹ nhàng duỗi ra, cái miệng anh đào nhỏ nhắn hơi hé có chút uể oải, giọng thiếu nữ kéo dài : "Ư í ~".

Giống như âm thanh trong trẻo mềm mại của một chú mèo con dễ thương.

Ánh nắng trong cả căn phòng dường như đang vấn vít quanh cơ thể mềm mại, đường cong rõ ràng, trắng nõn như tuyết không tì vết của anh.

Như một thiên thần thánh thiện tỏa sáng rực rỡ, khoảnh khắc đẹp đẽ khiến thời gian dường như dừng lại.

Đúng lúc này, cửa phòng anh được mở ra... Là Diệp Lâm.

Khi đối phương nhìn thấy cảnh tượng này, cũng hoàn toàn bị người đẹp uể oải hấp dẫn.

Bàn tay trắng nõn như ngọc của Hạ Tiểu Bạch vuốt mái tóc bồng bềnh và rối bù, đôi môi anh đào hơi cong lên.

"Chào buổi sáng, Diệp Lâm. "

Chiếc váy ngủ từ từ trượt xuống, để lộ nửa bờ vai lấp lánh như băng bóng mịn như ngọc, rất quyến rũ.

Diệp Lâm đi tới ngồi ở bên giường anh, không nhịn được mà dụi mặt mình vào khuôn mặt trắng như tuyết của đối phương.

Làm da trắng nõn, còn mềm mại trắng mịn hơn cả da em bé.

"Chào buổi sáng," Diệp Lâm cũng nũng nịu nói.

Hôm nay Diệp Lâm cũng ăn mặc rất mát mẻ, chiếc váy ôm bó sát cơ thể, để lộ ra trọn vẹn đường cong cơ thể ấn tượng của cô.

Hạ Tiểu Bạch cũng vô thức dang rộng hai tay ôm lấy thân thể cô.

“Diệp Lâm…” Cảm nhận hương thơm của thiếu nữ trong vòng tay, toàn thân và tâm trí đều đang phơi phới.

Vòng eo của cô rất thon rất mềm mại, mùi thơm dầu gội tỏa ra từ mái tóc của cô, rất thơm còn hòa lẫn với mùi hương của thiếu nữ.

Khuôn mặt xinh đẹp của Diệp Lâm có chút đỏ bừng xấu hổ, mặc dù không nỡ nhưng vẫn từ từ đẩy ra.

"Xem giờ đi, đã bảy giờ rưỡi rồi, còn không nhanh dậy đi."

Cô chớp chớp đôi mắt to sáng có thần, trên khuôn mặt xinh xắn là nụ cười nghịch ngợm và e thẹn.

Cô hôn lên má Hạ Tiểu Bạch một cái rồi mới nhanh chóng “ta ta ta” rời khỏi phòng.

"Em đã làm xong bữa sáng rồi, nhanh đánh răng rửa mặt rồi ra ăn."

Hạ Tiểu Bạch ngồi ở trên giường thở dài, không phải lần đầu tiên như thế này rồi.

Nha đầu này, mỗi lần khơi gợi được sự hứng thú của anh thì lại đột nhiên rời đi.

Mang lại cho anh cảm giác vừa không thể khống chế dục vọng trong lòng vừa không nỡ.

Nhớ lại cảm giác vừa rồi ôm lấy cơ thể mềm mại của cô, ngửi mùi hương cơ thể thiếu nữ của cô. Đúng là bạch nguyệt quang, khiến Hạ Tiểu Bạch càng không có được thì càng muốn có được.

Haizz, bỏ đi, vẫn là đi tắm cái.

Hạ Tiểu Bạch tắm xong đi ra khỏi phòng, phát hiện mấy túi đồ lớn nhỏ để trên mặt đất.

"Đây là đồ của ai vậy ?"

Diệp Lâm ở trong phòng bếp mang bữa sáng hôm nay ra : “Tử Hiên nói muốn chuyển ra ngoài sống cùng với mấy người Bân Bân, A Vĩ.”

"Cho nên em chỉ giúp nó thu dọn quần áo thôi."

Cô nhìn vào Diệp Tử Hiên, người không dám tức giận cũng không dám lên tiếng.

"Em nói có phải không, Tử Hiên ? Đây là chuyện em đã lên kế hoạch từ ​​trước kỳ nghỉ hè."

Diệp Tử Hiên có chút bất mãn nhưng lại lực bất tòng tâm. o(╥﹏╥)

Đây quả thực là đã lên kế hoạch trước kỳ nghỉ hè, sẽ chuyển ra ngoài sống cùng các anh em để tránh ở nhà bị chị gái bắt nạt.

Nhưng cậu không ngờ năm nay anh Tiểu Bạch lại quyến rũ như thế, khiến cậu vạn phần không nỡ.

Cậu nhìn Hạ Tiểu Bạch, có chút tủi thân nói : "Anh Tiểu Bạch, em....."

Hạ Tiểu Bạch vội vàng vỗ vỗ vai cậu : "Đều là con trai anh biết, chuyển ra ngoài tự do biết mấy."

"Anh giúp em mang hành lý ra ngoài nhà."

Diệp Tử Hiên…………(ó﹏ó)

Hạ Tiểu Bạch xách hai túi quần áo và đồ dùng hằng ngày của Diệp Tử Hiên ném ra ngoài cửa. ||ヽ( ̄▽ ̄)ノミ|Ю Ném ra ngoài.

Diệp Lâm cũng rất phối hợp, lấy bữa sáng trên tay cậu đặt xuống.

“Ăn no rồi thì nhanh chóng ra ngoài.” Miệng đang nói, thì lập tức hành động thực tế, đẩy Diệp Tử Hiên ra khỏi cửa.

ヽ(゜▽゜)-c<(/;◇;)/~ Kéo ra ngoài.....

“Ầm” đóng sầm cửa lại, rồi vỗ vỗ tay.

Hạ Tiểu Bạch và Diệp Lâm nhìn nhau, đều nhìn ra mưu toan trong lòng từ trong ánh mắt của đối phương.

Tiếp theo, cả nhà chỉ còn lại hai người bọn họ ở chung một phòng.

Cho dù có xảy ra chuyện gì mà chỉ người lớn mới làm với nhau thì cũng sẽ không có người làm phiền bọn họ.

Diệp Lâm có chút không chịu nổi ánh mắt kì quái đó của Hạ Tiểu Bạch, khuôn mặt xinh đẹp có chút đỏ bừng.

Bàn tay trắng nõn cầm cốc sữa đậu nành tươi mới xay trên bàn đưa cho Hạ Tiểu Bạch.

“Đây là sữa đậu nành em mới làm sáng nay, uống nhanh rồi ra ngoài.”

Hạ Tiểu Bạch cũng một ngụm uống hết sạch, dùng tay lau khóe miệng.

“Sữa đậu nành do Diệp Lâm nhà mình làm càng ngày càng ngon, độ ngọt vừa phải, cảm giác mềm mịn, còn có chút hơi mặn, vừa miệng.”

Anh cầm một cái bánh quẩy rồi ra ngoài.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment