Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 266 - Chương 266: Tiểu Thư Hiểu Bạch Học Rộng Tài Cao

Chương 266: Tiểu Thư Hiểu Bạch Học Rộng Tài Cao Chương 266: Tiểu Thư Hiểu Bạch Học Rộng Tài Cao

Dưới sự bảo đảm của hệ thống anh còn biết tiếng Nhật….. dù sao lúc xem phim cũng khá thuận tiện.

Hoàng Cảnh Trạch có hơi ngơ ngác??? Anh ta đếch biết ngôn ngữ chính thức của Liên Hợp Quốc là cái quái gì.

Ngô Tài Tuấn cảm thấy đã đến lúc ra vẻ.

May mắn là anh ta đã từng xem một tài liệu liên quan nên cũng biết một chút về vấn đề này.

Anh ta lập tức bình tĩnh nói: “Ngôn ngữ chính thức của Liên Hợp Quốc bao gồm: Tiếng Anh, tiếng Pháp, tiếng Nga, tiếng Hoa, tiếng Tây Ban Nha, và tiếng Ả Rập."

"Tiểu thư Hiểu Bạch, anh nói có đúng không?"

Hạ Tiểu Bạch cũng nhìn anh ta bằng ánh mắt khen ngợi: “Anh Ngô nói không sai, chính là sáu ngôn ngữ này.”

"Thật ra bây giờ cũng có rất nhiều người không biết.”

Ngô Tài Tuấn đắc ý hơi ngẩng đầu lên.

Nhìn thấy vẻ mặt thù hận của Hoàng Cảnh Trạch, đây đều là anh ta giả vờ, nhất định là mình rất may mắn mới đúng lúc biết đến.

Anh ta cũng chỉ có thể kiên trì nói: “Cái này….. anh cũng biết lâu rồi.”

"Vẫn là tiểu thư Hiểu Bạch học rộng tài cao, cực kì thông minh, có thể nói được nhiều ngôn ngữ như vậy."

"Chắc là em đã từng đi du học nhiều nước có đúng không?”

Hạ Tiểu Bạch thả lòng chân mày, có hơi buồn bã thở dài.

"Từ nhỏ sức khỏe em đã không tốt, không làm được việc gì, chỉ có thể ở mãi trong nhà.” (thật ra là lười biếng, muốn làm cá muối)

"Chỉ có tri thức và sách vở mới có thể cho em tìm được ý nghĩa của cuộc sống này.” (không chơi game thì cũng đọc truyện.)

"Những thứ này đều là em tự học trong những lúc nhàm chán, nhiều lắm cũng chỉ xem phim.” (Đúng vậy, chính là loại phim kia.)

Anh xem đủ loại món ăn kiểu Pháp đầy màu sắc đến hình dạng trên menu, Hạ Tiểu Bạch đã sớm thèm không chịu nổi.

"Đúng rồi, chúng ta vẫn nên chọn món chứ.” Anh cố gắng bày ra nụ cười dịu dàng, nhưng trong nụ cười lại hiện lên một vẻ ưu sầu làm người ta cảm thấy lo lắng.

Trong mắt Hoàng Cảnh Trạch và Ngô Tài Tuấn, nụ cười này làm người ta đau lòng đến mức nào.

"Hiểu Bạch cứ chọn món đi.” Hoàng Cảnh Trạch nói.

Gương mặt xinh đẹp tuyệt trần của Hạ Hiểu Bạch đỏ bừng: “Thật ra đây là lần đầu tiên em ăn cơm tây nên không hiểu mấy thứ này.”

"Hay là mọi người chọn đi ạ.”

"Chọn mấy món nhiều một chút, ăn no là được, em cũng không ăn nhiều lắm.”

Ngô Tài Tuấn cười ha ha: "Anh đã nói hôm nay mời, tiểu thư Hiểu Bạch cứ chọn thoải mái, không cần khách khí."

Dù trong lòng hận Ngô Tài Tuấn nhưng Hoàng Cảnh Trạch lại càng ngày càng thích sự khéo léo hiểu lòng người của Hạ Hiểu Bạch.

Những cô gái anh ta từng hẹn hò biết anh ta là công tử nhà giàu thì mỗi lần dạo phố đều mua đồ không nháy mắt, lấy về chỉ tổ phá sản, nào giống Hạ Hiểu Bạch trước mắt, biết lo lắng cho gia đình, quan tâm đến túi tiền của đàn ông.

Rất nhanh, từng món Pháp tinh xảo được bưng lên bàn, đều là những món ngon kinh điển.

【 Ốc sên kiểu Pháp 】 【 Trứng cá muối foie gras】 【 Bánh Lorraine】 【 Bít tết kiểu Pháp 】 【 Súp cá hải sản Marseilles】

Hoàng Cảnh Trạch cười nói: "Đúng rồi, lúc vui vẻ như thế này phải có rượu ngon mới được chứ.”

"Quên nói cho cô Hiểu Bạch, khách sạn năm sao này do nhà tôi mở.”

"Ở đây có một kho rượu, mỗi ngày đều có rượu ngon cao cấp đến từ khắp nơi trên thế giới.”

Anh ta phất tay gọi một phục vụ người Hoa để tránh mất mặt mỗi lúc ra vẻ.

Hạ Tiểu Bạch cũng lẳng lặng nhìn anh ta làm màu, dù sao anh cũng không cần trả tiền.

Chỉ cần giả vờ ngây thơ trong sáng một chút là được, thưởng thức rượu ngon cao cấp vui chết đi được.

Bọn họ muốn ra vẻ thì cứ việc, ông đây chỉ cần yên lặng ngồi xem, đồng thời cổ vũ cho mấy người.

Hoàng Cảnh Trạch vẫy tay gọi bartender tới, nhẹ giọng hỏi.

“Hôm nay nhà máy rượu của chúng ta đưa tới loại rượu nào?”

Người bartender này cũng cực kỳ cung kính khom lưng cười nói.

“Hoàng thiếu, xin hỏi anh muốn loại rượu nào? Của nước nào ạ? ”

Hoàng Cảnh Trạch làm ra bộ dáng trầm tư, nhìn mỹ nhân ngây thơ ngồi đối diện.

Cô ấy hoàn mỹ như vậy, ngũ quan tinh xảo toát ra vẻ thanh thuần cùng ngây ngô mê người.

Đáng chú ý nhất chính là làn da của cô ấy, trắng nõn nà như tuyết.

Anh ta hỏi: "Hiểu Bạch, em thích uống loại rượu nào?"

Dung nhan thanh nhã tuyệt trần của Hạ Hiểu Bạch mang theo một chút hồng đào, khẽ lắc đầu, mái tóc đen dài khẽ bay theo động tác của anh

Răng đều trắng tuyết hơi hé, nhẹ giọng nói: "Những thứ này em thực sự không hiểu gì hết, có phải em quá ngu ngốc rồi hay không?"

Hoàng Cảnh Trạch cũng làm ra vẻ mặt xuân phong đắc ý, có đôi khi việc làm màu cũng có thể đơn giản như vậy.

Huống chi anh ta càng có ý nghĩ muốn tìm hiểu sâu hơn.

Anh ta nhìn Hạ Hiểu Bạch xinh đẹp động lòng người, khẽ mỉm cười nói.

"Vậy được, chúng ta bây giờ ăn món Pháp, vậy thì uống vang đỏ của Pháp đi."

"Rượu vang không dễ say, rất thích hợp cho phụ nữ uống."

Hạ Tiểu Bạch trong lòng có chút khinh bỉ người này:

Cái gì mà rượu vang đỏ không dễ say, thích hợp cho con gái uống, có mà thích hợp dùng để lừa con gái nhà người ta thì có.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment