Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 272 - Chương 272: Cuộc Chia Tay Đẹp Đẽ.

Chương 272: Cuộc Chia Tay Đẹp Đẽ. Chương 272: Cuộc Chia Tay Đẹp Đẽ.

Hạ Tiểu Bạch nhìn Ngô Tài Tuấn chán nản rời đi, khóe miệng khẽ co giật, anh ta thật sự cho mình là Chiến Thần Long Vương à.

……””

Có điều anh ta quả thực đủ mất mặt, khóc lóc rời đi giữa tiếng cười đùa ríu rít của đám bạn bè xấu xa.

Vì vậy, người ta nên cân nhắc thực lực của mình trước khi tỏ ra uy phong trước mặt con gái, nếu không bị đánh chỉ là chuyện nhỏ, mất đi tôn nghiêm mới là điều đáng xấu hổ nhất.

Hoàng Cảnh Trạch ngẩng đầu vươn vai, vẻ mặt đắc ý hả dạ, có thể thể hiện trước mặt Hạ Tiểu Bạch một phen.

Anh vẫy tay gọi người phục vụ dọn dẹp sạch sẽ hiện trường.

Sau khi bày biện lại bàn ăn, anh ta mới nhìn Hạ Tiểu Bạch, dịu dàng cười nói :

“Vừa rồi bị một con chó làm loạn buổi hẹn của chúng ta, chúng ta tiếp tục nhé.”

Hạ Tiểu Bạch nhìn sang đồng hồ ở một bên, cũng không sớm nữa, nhiệm vụ đã hoàn thành, anh cũng lười nói chuyện với cái gã này.

Anh chỉ nhìn vào đôi mắt trong veo hiện lên chút long lanh của Hoàng Cảnh Trạch, nỗi buồn và cảm giác áy náy đọng lại giữa hai lông mày của anh.

Giọng nói của anh có chút nghẹn ngào, nói : "Em xin lỗi... Em thực sự xin lỗi. Em không phải cố ý khiến bạn bè các anh tương tàn đâu."

"Em không biết các anh vì mấy mấy lá trà vô dụng của em mà ra tay đánh đập tàn nhẫn như vậy. Bỏ đi, em vẫn là nên rời đi."

Khuôn mặt xinh đẹp của anh khiến người ta không khỏi cảm thấy thương tiếc trong lòng, hận không thể ôm anh vào lòng mà yêu chiều.

Hoàng Cảnh Trạch nhìn cô gái sắp khóc, trong lòng anh ta càng đau đớn hơn.

"Chuyện này không liên quan đến em, anh sớm đã không thuận mắt với cái tên Ngô Tài Tuấn đó rồi, muốn đánh hắn lâu lắm rồi."

"Hôm nay không nhịn được mới bùng nổ ra mà thôi."

Hạ Tiểu Bạch nghẹn ngào dùng bàn tay trắng nõn như ngọc lau mắt, dáng vẻ giống như Tây Thi rơi lệ, khiến người ta nhìn mà còn cảm thấy thương yêu.

Anh nhẹ nhàng lắc đầu : “Thôi khỏi, em gái em còn đang đợi em về nhà ăn cơm nữa.”

"Em vẫn là đi trước đây."

Hoàng Cảnh Trạch nhìn thấy dáng vẻ này của anh thì cũng khó để tiếp tục thuyết phục nữa, bây giờ có thể nói là anh ta vô cùng căm hận Ngô Tài Tuấn.

Nếu hôm nay không có tên này tới gây sự thì đêm nay anh ta không dám nói là có được người đẹp về nhà, nhưng ít nhất là có thể hẹn với người đẹp ngắm cảnh đêm và thưởng thức đêm hội pháo hoa.

Tuy nhiên, anh ta vẫn kiên trì nói : “Hôm nay anh đã chuẩn bị rất nhiều đồ ăn, hay là đóng gói một ít mang về nhà cho em gái của em ăn ?”

Anh ta thầm nghĩ, nếu có thể thu hút được sự chú ý của em gái Hạ Tiểu Bạch thì có lẽ bản thân còn có một chút cơ hội.

Chỉ có thể mượn đồ ăn ngon, làm chuyện vô ích mua chuộc em gái anh.

Vừa nhìn là biết Hạ Tiểu Bạch là người tốt bụng, vô cùng quan tâm đến người nhà, chiều chuộng em gái mình.

Hạ Tiểu Bạch chỉ do dự một lát rồi lặng lẽ gật đầu.

“Cảm ơn anh... lãng phí thức ăn quả thực là đáng thẹn.”

Không thể không nói có đầu bếp chuyên nghiệp thì rất nhanh.

Nửa giờ sau, mấy món ngon tinh tế kiểu Pháp đã được làm xong.

Hoàng Cảnh Trạch tự mình đóng gói chúng trong bao bì tinh xảo rồi đưa cho Hạ Tiểu Bạch.

"Hay là anh đưa em về nhà nhé ?"

Hạ Tiểu Bạch lắc đầu : "Không cần đâu, em tự mình có thể về được, hôm nay đã làm phiền anh rất nhiều rồi."

"Đã ngại lắm rồi, làm sao em còn có mặt mũi để anh đưa về nhà chứ ?"

Anh sẽ không để lộ nơi mình sống, nếu không cái gã này này ngày nào cũng quấn lấy anh thì làm thế nào.

Mặc dù Hoàng Cảnh Trạch kiên trì hết lần này đến lần khác, nhưng Hạ Tiểu Bạch lại mang dáng vẻ không bằng lòng.

Thậm chí Hoàng Cảnh Trạch còn khoe chìa khóa xe Ferrari, Porsche và Maserati của mình.

Nhưng điều khiến anh ta thất vọng là Hạ Tiểu Bạch lại mang dáng vẻ ngây thơ ngơ ngác, dường như căn bản không hiểu những chiếc logo xe hơi này tượng trưng cho điều gì.

Phải biết là chiếc rẻ nhất cũng hơn 200 vạn nhân dân tệ.

Hai người đứng trong thang máy, Hoàng Cảnh Trạch nhìn người đẹp bên cạnh.

Mái tóc đen dài xõa xuống đến tận eo, đôi tay thon dài trắng nõn, cách một lớp váy cũng có thể cảm nhận được vẻ đẹp của vòng eo tuyệt đẹp này.

Nếu có thể chạm vào mái tóc đen của anh, xúc cảm đó chắc chắn là cảm giác mềm mượt như loại lụa tốt nhất trên đời.

Ngoài ra còn có mùi thơm cuồn cuộn tỏa ra từ làn da của anh, giống như những bông hoa dành dành đang nở rộ, trắng ngần như tuyết, toát lên vẻ tươi mát đầy mê hoặc.

Tươi mát và thanh nhã, sâu thẳm và tĩnh lặng, không có cảm giác ngọt ngấy, hoàn toàn không giống với mùi của nước hoa.

Anh ta không nhịn được mà bắt chuyện, hỏi : “Cô Tiểu Bạch, bình thường em dùng loại nước hoa gì vậy ?”

Hạ Tiểu Bạch chỉ hơi nghiêng đầu, nhẹ nhàng nói : “Em không dùng nước hoa, nhưng khi tắm em thích dùng hoa dành dành ngâm mình.”

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment