Thành phố Kim Lăng.
Đây là quê hương của Hạ Tiểu Bạch, nơi anh đã trải qua những năm tháng tuổi thơ và tiểu học.
Mãi đến cấp hai, cấp ba mới đến thành phố Tân Hải ở nhờ nhà của Diệp Lâm cho đến khi vào đại học.
Một số hộ gia đình ở thị trấn nhỏ Kim Lăng có hai vị khách không mời mà đến.
Một nam một nữ khoảng chừng hai mươi, nam đẹp trai nữ đẹp gái.
“Anh, đây chính là nơi bác hai sống sao?”
“Rất giống…”
“Tài liệu mà ông ngoại đưa cho sẽ không sai, hẳn là ở đây.”
“Xem ra những năm này ông ngoại vẫn luôn quan tâm đến tình trạng nhà bác hai.”
Đây là một nơi mà nhà tự xây chỉ có hai tầng, những ngôi nhà tự xây như vậy cực kỳ phổ biến ở các vùng nông thôn ở thị trấn nhỏ cửa Trung Quốc.
Không chỉ có thể hưởng thụ bầu không khí trong lành của thị trấn nhỏ, cũng không có bất động sản, diện tích chung.
Quan trọng chính là đất cũng là của mình. Còn rẻ hơn so với nhà ở thương mại.
Hai người gõ lên cánh cửa nhà inox: “Xin chào? Có ai ở nhà không?”
Chẳng bao lâu có một người phụ nữ bước ra mở cửa.
Vẻ mặt người phụ nữ này trông có vẻ không tốt lắm, trạng thái tinh thần dường như có bệnh trong người, ho nhẹ mấy tiếng.
Dung mạo rất xinh đẹp, có cảm giác thời gian không làm mất đi vẻ đẹp, làn da trắng nõn.
Khiến người khác nhìn thoáng qua liền có thể biết, bà tuyệt đối là một đại mỹ nữ khi còn trẻ.
Bà cũng nghi ngờ nhìn một nam một nữ xuất hiện trước cửa.
Đối phương đẹp trai, dung mạo xinh đẹp khiến bà buông lỏng không ít cảnh giác.
“Xin hỏi hai người có chuyện gì không?”
Người đàn ông trẻ tuổi rất tự tin hỏi: “Xin hỏi, ở đây là nhà của Hạ Văn Hải đúng không?”
Người phụ nữ im lặng gật đầu: “Chồng tôi chính là Hạ Văn Hải? Hai người quen biết với chồng tôi sao?”
“Có phải ông ấy xảy ra chuyện ở đơn vị không?”
Cô gái xinh đẹp xua xua bàn tay nhỏ trắng nõn: “Không phải, không phải đâu mợ hai.”
“Bọn cháu từ Yến Kinh đến thăm bác hai.”
Người phụ nữ hơi sững sờ, bà chưa bao giờ nghe nói về bất kỳ anh chị em nào của chồng mình.
Huống chi còn là đến từ thủ đô Yến Kinh của Trung Quốc.
Bà hơi mỉm cười nói: “Có phải hai người tìm lộn người rồi không.”
“Chồng tôi không có người thân ở thành phố lớn như Yến Kinh, tôi cũng chưa từng nghe nói ông ấy có anh chị em.”
Người đàn ông trẻ tuổi cũng có chút bất ngờ.
Không ngờ bác hai thậm chí mợ hai cũng che giấu sự thật rằng ông là thế hệ thứ mười tám siêu giàu.
Nhà họ Hại của họ có thể truy tìm nguồn gốc rất rất lâu trước đây, ngay cả thời kỳ Đường và Tống.
Là hậu duệ cao quý của Lũng Tây.
Vào đầu thời nhà Minh, dưới thời trị vì của Hoàng đế Vĩnh Nhạc đã dời đô đến Yên Kinh, nhà họ Hạ cũng đi theo đến Yến Kinh định cư.
Nhà họ Hạ có ảnh hưởng lớn không chỉ có trong triều đình mà còn trong kinh doanh, vô cùng vẻ vang và hưng thịnh.
Dĩ nhiên nhà họ Hạ không phải lúc nào cũng thịnh vượng.
Trong lịch sử nhiều lần suýt nữa tru di tam tộc. Ví dụ nước Nhật xâm lược Trung Quốc cũ trong cận đại.
Nhà họ Hạ cũng gia nhập vào chiến đấu bảo vệ quốc gia không có chút do dự nào. Trong cuộc chiến đấu này hầu hết nhà học Hạ đã hy sinh.
Ví dụ, một vài người anh của ông cụ đã hy sinh trong trận chiến để bảo vệ quốc gia này.
Ông cụ lúc đó mới mấy tuổi đã bị bỏ vào thùng gỗ treo ở trong giếng may mắn là còn sống.
Mỗi lần ông cụ nói tới đây đều sẽ mặt đầu nước mắt.
Mà còn nhắc nhở dạy bảo tất cả người trong nhà học Hạ.
Sự phồn vinh hưng thịnh của Trung Quốc mới là kết quả chảy máu của tất cả người thế hệ trước của Trung Quốc đổi lấy.
Cho nên gia quy nhà họ Hạ cũng vô cùng nghiêm khắc.
Tuyệt đối không được xuất hiện con cháu trong dòng họ làm xằng làm bậy.
Chàng trai đẹp trai giải thích: “Cháu gọi là Lý Tư Nguyên, người này là em gái cháu, Lý Tư Tư, mẹ bọn cháu là Lý Văn Văn.”
“Ông ngoại là Hạ Quang Thần, cũng chính là ba của bác hai Hạ Văn Hải.”
“Nếu mợ hai không tin có thể gọi điện cho bác hai, hỏi một chút sẽ biết.”
Vẻ mặt Khương Tĩnh Vân cảnh giác: “Tôi chỉ cảm thấy có chút hoang đường mà thôi, từ trước đến nay chồng tôi chưa từng nói ông ấy có anh chị em.”
“Còn là thành phố lớn khoảng cách xa như Yến Kinh.”
“Được rồi, tôi gọi điện cho chồng tôi trước có được không?”
Lý Tư Nguyên hơi mỉm cười nói: “Tất nhiên là có thể.”
Hạ Văn Hải, người vẫn ở đơn vị công tác đang chuẩn bị thu dọn đồ đạc tan làm.
Liền nhận được điện thoại của vợ.
“Alô, sao vậy vợ? Anh chuẩn bị tan làm, có phải cần anh mua chút gì về đúng không?”
Khương Tĩnh Vân liếc nhìn anh chàng đẹp trai và người đẹp trước mắt rất lịch sự hỏi.
“Văn Hải, anh nói cho em biết nhà anh có các kiểu anh chị em gì hay không?”
“Hiện tại có một cặp nam nữ trẻ tuổi đứng trước cửa nhà chúng ta là tới tìm anh, nói là con của em gái anh.”
------
Dịch: MBMH Translate