Lý Tư Nguyên thất thế thì không thể không thèm thuồng, cô ấy thật sự là con gái của chú hai sao?
Nếu vậy thì những người trong nhà họ Hạ sẽ có phản ứng như thế nào đây?
Trên đời không có mỹ nhân, vui mắt là giai nhân, đẹp đến khuynh quốc khuynh thành, khiến người ta kinh ngạc.
Không biết những câu thơ như thế nào mới có thể hình dung được một người đẹp như thế này.
Nếu 4F nhà họ Hạ biết bọn họ có một cô em gái xinh đẹp hấp dẫn như thế thì chắc chắn sẽ hưng phấn như phát điên.
Lý Tư Nguyên cũng điều chỉnh lại tâm tình của mình, thật sự anh ta cảm thấy hơi khát nước.
Vừa nãy anh ta đã ăn gần nửa đĩa đồ ăn đen thui, giờ nhớ đến vẫn cảm thấy buồn nôn.
"Đúng là tôi thật sự muốn nếm thử kỹ thuật pha trà của cô Tiểu Bạch.”
Cô gái váy xanh nhẹ nhàng vén tóc ra sau tai, gật đầu nhẹ, đôi mắt như làn nước mùa thu, môi anh đào hé mở.
"Trà xanh được chứ.”
“Không vấn đề gì.”
Hạ Tiểu Bạch ngồi đó, nhẹ nhàng lật cổ tay cho lá trà vào ấm, nước sôi nóng đến bốc hơi được cho vào ấm, từng lá trà xanh nhảy múa trong ấm, hương thơm tỏa ra.
Anh nhẹ nhàng nhúc nhích chén trà, mấy lá trà đang chần đột nhiên tán loạn, lá chìm lá nổi, cuối cùng là cho trà vào chén.
Mấy chén trà đã được đổ ra chén nhanh chóng.
Động tác pha trà của anh khiến cho không chỉ Lý Tư Nguyên mà ngay cả Diệp Lâm và Lý Tư Tư cũng cảm thấy vô cùng thanh tao động lòng người.
Lý Tư Nguyên không kịp chờ đợi cầm lấy một chén chậm rãi uống.
Trong nháy mắt khi trà chảy vào miệng….
Hương vị thanh nhã vấn vương nơi đầu lưỡi, thanh lọc trái tim, còn có mùi hương thoang thoảng của hạt dẻ.
Anh ta không nhịn được mà khen ngợi: “Trà ngon, trà xanh rất ngon, đây là lần đầu tiên tôi được uống trà xanh thơm đến thế.”
Hai cô gái cũng cầm chén lên nếm thử một miếng, cũng yêu thích không nỡ buông tay.
"Chị Tiểu Bạch, trà xanh chị pha uống rất ngon.”
Lý Tư Nguyên suy tư một hồi, chắc chắn bây giờ anh ta không thể giấu diếm được nữa, lần này tới đây chủ yếu là để tìm hiểu nhân phẩm của đối phương.
Nếu là nam thì đúng là cần mất một khoảng thời gian để điều tra để đề phòng nhà họ Hạ xuất hiện một cậu ấm ăn chơi, như thế thì tuyệt đối không thể để cậu ta nhận tổ quy tông.
Nhưng nếu cô gái xinh đẹp trước mắt là con gái của chú hai thì cũng chính là cháu gái ông ngoại đã mơ ước từ lâu.
Như vậy thì nhân phẩm của cô ấy cũng không còn quan trọng.
Dù sao chỉ cần là con gái thì nhà họ Hạ sẽ không tiếc dùng bất cứ giá nào cúng bái nâng niu cô như hòn ngọc quý trên tay.
Huống chi cô gái xinh đẹp trước mặt này dù giơ tay nhất chân cũng mang một khí chất trang nhã dịu dàng.
Cử chỉ lời nói đoan trang, thanh tao và lịch sự, mỗi một cái nhăn mày hay nụ cười đều toát ra một loại thùy mị không thể nói thành lời.
Cứ như vậy Lý Tư Nguyên cứ chăm chú nhìn chằm chằm Hạ Tiểu Bạch.
Hạ Tiểu Bạch bị anh ta nhìn chằm chằm có hơi khó chịu, giống như bị anh ta nhìn thấu.
Anh cảm thấy nguy hiểm hỏi: “xin hỏi, có phải trên mặt tôi dính gì không?”
Lý Tư Nguyên lắc đầu, anh ta trực tiếp nói: “Rốt cuộc cô là nam hay nữ.”
"Hay nói đúng hơn, cô là con trai hay con gái của Hạ Văn Hải.”
"Rốt cuộc cô là con trai hay là con gái hả ?" Lý Tư Nguyên nhìn thẳng vào Hạ Tiểu Bạch.
Diệp Lâm cũng kinh ngạc nhìn Lý Tư Nguyên, sao anh ta lại biết anh Tiểu Bạch là con trai chứ ?
Nếu không biết Hạ Tiểu Bạch là con trai thì làm sao anh ta có thể hỏi câu hỏi như vậy được.
Diệp Lâm hứng thú nhìn cảnh tượng này.
Cô thực sự muốn xem thử, một bạch liên hoa như Hạ Tiểu Bạch bị người ngoài vạch trần là một kẻ giả gái điên cuồng sẽ là cảnh tượng thú vị như thế nào.
Chén trà trong tay Hạ Tiểu Bạch suýt chút nữa thì rơi xuống đất.
Anh giả vờ bình tĩnh hỏi: “Tôi không biết anh đang nói gì ?”
“Anh cảm thấy dáng vẻ của tôi trông giống con trai lắm à ?”
Lý Tư Nguyên cười tít mắt nhìn Hạ Tiểu Bạch, sờ sờ cằm,
"Đây chính là bố cô, chú Văn Hải nói với tôi đó."
Hạ Tiểu Bạch trợn to hai mắt : "Anh..... Anh biết bố của tôi sao ?" Lúc này anh có chút mất bình tĩnh rồi.
Quả nhiên, đối phương mang theo "Mục đích" mà đến !
Nếu để bố biết mình là con gái thì tiêu mất.
Anh nghĩ cũng không thèm nghĩ, trực tiếp ngả bài, nhún vai : “Được rồi, tôi là con trai, được rồi chứ.”
Lý Tư Nguyên không ngờ rằng Hạ Tiểu Bạch lại trực tiếp ngả bài nói rõ bản thân là con trai, như vậy há chẳng phải càng đáng nghi hơn sao ?
Trước khi đến, anh ta đã thu được rất nhiều thông tin từ trong tay của ông cụ.
Đó đều là những trải nghiệm và những bức ảnh của Hạ Tiểu Bạch trong nhiều năm qua.
Trong những tư liệu hình ảnh này.
Hạ Tiểu Bạch luôn tự nhận mình là con trai, thậm chí ngay cả chứng minh thư của anh cũng là con trai.
Thứ nhất : Hạ Tiểu Bạch là một chàng trai dễ thương.
Thứ hai : Những năm này Hạ Tiểu Bạch đang cố ý che giấu thân phận con gái của mình.
Nếu ông cụ biết Hạ Tiểu Bạch là con gái, thì e là khi vừa mới sinh ra liền trực tiếp bị đưa về nhà họ Hạ rồi.
Cũng không thể ở lại bên cạnh chú hai lớn lên thành người được.
------
Dịch: MBMH Translate