Là một người bố, nếu không thể nhìn con mình lớn lên bên cạnh mình thì quả thực là một chuyện vô cùng đáng tiếc.
Năm nay Hạ Tiểu Bạch cũng đã 19 tuổi xuân rồi.
Chú hai cũng không có lý do gì không để cô ta trở về nhà họ Hạ nhận tổ quy tông, sống một cuộc sống tốt đẹp hơn.
Nếu đúng như vậy thì mọi thứ đều rõ ràng rồi.
(Hạ Văn Hải : Tôi không có, tôi thực sự chưa từng nghĩ như vậy bao giờ. Tất cả đều là do cậu tưởng tượng mà thôi. Tôi thậm chí còn không biết mình sinh con trai nuôi con gái.)
Về phần Hạ Tiểu Bạch là một chàng trai dễ thương ? Anh ta nhìn người đẹp trước mặt, xinh đẹp như tiên nữ.
Anh ta không nghĩ con trai lại có thể xinh đẹp đến như thế.
Lý Tư Nguyên cười ha ha : "Cô nói cô là con trai, vậy thì cô cần phải chứng minh cho tôi thấy, chẳng hạn như..."
Anh ta nhìn thân hình yểu điệu của Hạ Tiểu Bạch với nụ cười xấu xa, sau đó từ từ nhìn xuống dưới.
Trong lòng thầm nói : Mẹ nó thật tuyệt.
Ngoài mặt anh ta nói: “Trừ phi chúng ta đến nhà vệ sinh, cô chứng minh cho tôi thấy.”
Hạ Tiểu Bạch bị lời nói của anh ta chọc cho tức giận có chút đỏ mặt, khuôn mặt tao nhã tuyệt trần thoáng qua vẻ xấu hổ và tức giận.
Dù sao thì đối phương đến đây cũng là để kiếm chuyện, anh cũng không giả vờ nữa.
“Ha ha, tôi sợ là lớn quá sẽ làm anh sợ.”
“Sẽ khiến anh sinh ra cảm giác tự ti, sau này sẽ không dám diễu võ dương oai trước mặt các cô gái nữa”.
"Còn nữa, anh rốt cuộc là ai hả ? Chẳng lẽ bố tôi không nói với anh tôi là con trai sao ?"
"Sao anh lại quen biết bố tôi ?"
Lý Tư Nguyên cười ha ha nói : "Bởi vì tôi là đối tượng mà bố cô sắp xếp cho cô xem mắt."
"Còn là hứa hôn từ lúc còn trong bụng mẹ đó. Thật ra, vốn dĩ đối tượng xem mắt là em gái tôi."
“Không ngờ cô lại là con gái, vậy thì đổi thành tôi cũng không có vấn đề gì nhỉ ?”
Hạ Tiểu Bạch liếc nhìn Lý Tư Tư ở bên cạnh.
Đây là một cô gái xinh đẹp cũng không thua kém gì Diệp Lâm.
Đôi mắt to sáng trong suốt, cặp lông mày lá liễu cong cong, lông mi dài khẽ rung, làn da trắng nõn không tì vết lộ ra màu hồng nhạt.
Một chiếc váy liền thân màu tím hồng làm nổi bật vóc dáng yểu điệu, dậy thì hoàn hảo của cô.
Có điều vào lúc này, cô gái xinh đẹp này nhìn anh với vẻ mặt không thiện cảm, một cánh tay trắng ngần như tuyết của cô ta khoác lấy tay Lý Tư Nguyên, như thể đang tuyên bố chủ quyền.
Hạ Tiểu Bạch rất cảm động, không ngờ bố sớm đã sắp xếp cho mình một cô gái xinh đẹp làm vợ.
Nhưng anh không còn là con trai nữa rồi.(ó﹏ó)
Hạ Tiểu Bạch cảm nhận được cảm giác trống rỗng giữa váy, suýt chút nữa thì nằm xuống đất mà khóc lên.
Bố, là con có lỗi.
Con trai của bố đã không còn khả năng nối dõi tông đường cho nhà họ Hạ được nữa.
Lý Tư Nguyên cười hì hì nói: "Tiểu mỹ nhân, cô nghĩ thế nào ? Thực ra, tôi trông cũng không tệ."
"Quan trọng hơn, tôi thực sự là con trai, còn có thứ có thể khiến cô yêu tôi."
Hạ Tiểu Bạch nhìn dáng vẻ đắc ý của anh ta, càng tức giận hơn, anh vung nắm đấm lên.
“Bây giờ anh rời đi thì vẫn còn kịp đó.”
"Tôi nói cho anh biết, lão tử đánh người thì sẽ rất đau đó !" (?‘ヘ′?;)ゞ
Lý Tư Nguyên nhún vai: "Tôi thấy cô chân tay mảnh khảnh, eo thon, muốn đánh cho tôi đau ư ? Lấy ngực đánh người thì có lẽ có thể thử được."
"Nói không chừng tôi sẽ chảy máu mũi, mất máu quá nhiều mà chết."
Lý Tư Tư ở một bên rất không vui kéo Lý Tư Nguyên.
"Anh, về nhà đi, chúng ta còn có rất nhiều đồ chưa thu dọn nữa."
Lý Tư Nguyên nhìn thấy em gái mình sắp làm nũng thì cũng bất lực, mặc dù trêu chọc Hạ Tiểu Bạch rất vui.
Có điều anh ta vẫn không quên mục đích thực sự của mình, dùng ánh mắt ra hiệu cho Lý Tư Tư lấy tóc của Hạ Tiểu Bạch.
Mặc dù Lý Tư Tư có chút không bằng lòng, nhưng khi cô ta nhìn khuôn mặt đẹp tựa thần tiên của Hạ Tiểu Bạch, thì có chút không kiềm chế nổi.
Một chị gái tiên nữ xinh đẹp như vậy...ai lại không muốn ôm một cái chứ ?
Lý Tư Tư cắn chặt môi, ngượng ngùng đỏ mặt, ôm lấy thân thể mềm mại của đối phương vào trong lòng.
Đôi bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn của cô cũng không rảnh rang, nắm lấy mái tóc dài đen như mực của người đẹp, cảm giác vô cùng mềm mại, không hề bết hay chẻ ngọn, mượt mà như tre.
Trong vòng tay mềm mại thơm ngát của Hạ Tiểu Bạch, Lý Tư Tư cảm nhận được sự dịu dàng chưa từng có trước đây.
Mùi thơm thoang thoảng tỏa ra từ vòng tay đối phương khiến cô có chút cảm giác say đắm.
Lý Tư Tư vô thức vùi mặt vào trong bộ ngực đáng kiêu hãnh của đối phương, chà chà.
Thân thể mềm mại khiến cô rất thỏa mái, đôi môi anh đào không khỏi nở một nụ cười hài lòng.
Hạ Tiểu Bạch cũng không hiểu vì sao Lý Tư Tư đột nhiên ôm lấy mình.
Haizz ……╮(╯▽╰)╭
Anh cũng chỉ có thể chịu thiệt một chút, hy sinh thân thể của mình.
------
Dịch: MBMH Translate