Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 346 - Chương 346: Thêm Em Nữa Có Được Hay Không

Chương 346: Thêm Em Nữa Có Được Hay Không Chương 346: Thêm Em Nữa Có Được Hay Không

Diệp Lâm trực tiếp ngồi bên cạnh Hạ Tiểu Bạch, hai chân thon dài bắt chéo hệt như Sở Thu Hi.

"Anh Tiểu Bạch, người ta rửa bát xong mỏi vai qua, anh bóp vai giúp người ta có được không.” Cô cũng nũng nịu nhìn Hạ Tiểu Bạch.

Hạ Tiểu Bạch đưa tay lên xoa đầu cô: “Đừng quấy nữa, ngoan ngoãn xem tivi đi.”

"Em xem An Tư Tư trên tivi cũng khéo léo hiểu lòng người kìa.”

"Người ta còn hiểu nhiều hơn, nếu anh Tiểu Bạch muốn em nói ra.” Gương mặt xinh đẹp của cô đỏ bừng nhìn Hạ Tiểu Bạch.

Hạ Tiểu Bạch vội vàng tránh né….

Lúc này trên tay Sở Thu Hi có thêm một món quà, cô nhìn Diệp Lâm.

"Đúng rồi em chồng, đây là quà chị tặng em.”

Diệp Lâm cũng không cho Sở Thu Hi biểu cảm tốt đẹp: "Ha ha..."

"Tôi cũng không như Diệp Tử Hiên, tùy tiện đưa một món quà là có thể thu mua.”

"Tôi chỉ cần anh Tiểu Bạch của tôi thôi.”

Sở Thu Hi nháy mắt: “Em có chắc là không cần không? Không mở ra xem một chút sao?”

Đôi mắt xinh đẹp của Diệp Lâm cũng nhìn chằm chằm hộp quà với vẻ tò mò.

"Mở thì mở, dù sao tôi cũng không thích.”

Cô nhanh chóng tháo giấy gói mở hộp quà ra.

Bên trong là một hộp mỹ phẩm đồng thương hiệu Chanel!

"Cái này! ! ! Đồ trang điểm Chanel!!" Diệp Lâm không kìm được mà đưa bàn tay nhỏ trắng nõn cầm hộp đồ trang điểm lên.

Tùy tiện lấy một cây son bóng nào bên trong cũng đã có giá hơn mấy ngàn tệ, mà còn có tận ba màu.

"Còn có má hồng, phấn mắt, chì kẻ mày, che khuyết điểm, xịt khoáng trang điểm.”

Bên cạnh còn có một chai nước hoa mùi hoa đào.

"Cái này! !

"Chắc chắn là mấy món này rất đắt!”

Sở Thu Hi cười cười: “Bộ đồ trang điểm này chị cũng đang dùng, không đắt lắm, cũng chỉ hơn hai mười ngàn mà thôi.”

Khóe miệng Diệp Lâm giật giật, đồ trang điểm phải sử dụng hằng ngày, thường xuyên dùng cũng không được bao lâu, một bộ tận hai mươi ngàn,… người phụ nữ này cũng quá có tiền.

Sở Thu Hi nhẹ nhàng cười nói: “Sao thế, em chồng không thích hả?”

Diệp Lâm nhìn bộ đồ trang điểm, sao có cô gái nào có thể từ chối những món đồ trang điểm tinh xảo như thế này được.

Cô cũng chỉ có thể lần nữa làm trái với lương tâm mình.

“Chị cũng đã mua rồi, tôi không nhận chẳng phải lãng phí à, dù sao tôi cũng không bỏ tiền.”

"Tôi miễn cưỡng cố nhận lấy vậy.” Cô nhanh chóng ôm vào lòng, còn có thể ngửi được mùi thơm của bộ đồ trang điểm.

Không hổ là nhãn hiệu lớn, mùi rất thuần, không cay mũi.

Sở Thu Hi nhìn Diệp Lâm nhận lấy món quà, cuối cùng cũng hoàn thành nghi thức ra mắt.

Cô đưa tay kéo Hạ Tiểu Bạch một một cái: “Được rồi, Tiểu Bạch, chúng ta về phòng tắm rửa rồi đi ngủ nào.”

“Tôi nay không dễ gì thỏa mãn được em đâu.”

Cô giơ tay ôm lấy khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần của Hạ Tiểu Bạch, liếm liếm môi đỏ gợi cảm, cặp đùi thon dài xinh đẹp quyến rũ cọ cọ vào người anh.

Trong nháy măt Hạ Tiểu Bạch cũng bị cô làm cho nổi hứng, anh kéo cô vào phòng.

Diệp Lâm vừa mới thoát khỏi sự vui sướng từ món quà thì phát hiện Hạ Tiểu Bạch và Sở Thu Hi đã ôm ấp hôn hôn đi về phòng!!

"Hai người! Thêm em nữa có được hay không.” ~>_<

Đi vào phòng.

Hạ Tiểu Bạch để tay sau lưng khóa cửa lại, hoàn toàn không cho Diệp Lâm một cơ hội.

"Anh Tiểu Bạch~hu hu hu."o(╥﹏╥)o Diệp Lâm

Một Sở Thu Hi đã đủ khiến anh mệt rồi, còn thêm một Diệp Lâm nữa, ngày mai anh còn muốn dậy nữa không đây.

Dù sao thì bây giờ anh có một Sở Thu Hi thì đã hài lòng rồi.

Hạ Tiểu Bạch trực tiếp đẩy Sở Thu Hi ngã xuống giường rồi nhào lên.

Sở Thu Hi thẹn thùng né tránh : "Anh gấp gáp gì chứ? Em còn chưa tắm."

“Ngồi máy bay cả một ngày, sau khi xuống máy bay lại làm đủ thứ việc, người đổ đầy mồ hôi”.

Hạ Tiểu Bạch ôm chặt Sở Thu Hi vào lòng, bàn tay trắng nõn vén mấy sợi tóc của cô.

Ánh đèn từ đỉnh đầu chiếu xuống, khuôn mặt Sở Thu Hi lại càng hiện ra những đường nét mềm mại và xinh đẹp hơn.

Mái tóc đen dài của cô xõa tự do, càng làm tăng thêm vẻ quyến rũ, dường như có thể cướp đi tâm hồn của người ta.

Chiếc mũi thanh tú của Hạ Tiểu Bạch ngửi ngửi trên cổ cô, toàn bộ đều là hơi thở của người đẹp.

"Không có mùi gì khác thường cả, anh thấy rất thơm."

Khuôn mặt Sở Thu Hi đỏ bừng nhìn Hạ Tiểu Bạch, dùng đôi tay trắng ngần ôm lấy khuôn mặt thanh thuần tuyệt thế của anh mà hôn mấy cái.

Đôi mắt như làn nước mùa thu của cô nhìn Hạ Tiểu Bạch một cách tràn đầy tình ý, lộ ra vẻ ngượng ngùng của một cô gái mỏng manh.

“Được rồi, đừng quậy nữa, đi tắm đi.”

"Cùng nhau"

Hạ Tiểu Bạch cũng mỉm cười ngọt ngào, gật gật đầu: “Chúng ta đã lâu không tắm cùng nhau rồi.”

Trong phòng tắm.

Sở Thu Hi thong thả ung dung cởi quần áo trên người xuống, cô nhìn một người đẹp khác có mái tóc dài đen như mực trong chiếc gương đứng soi toàn thân.

Làn da trắng nõn mịn màng như tuyết, dáng người thật yểu điệu, đôi chân thon dài.

Có mùi thơm ngọt ngào thoang thoảng của hoa dành dành truyền đến, làn da trắng mịn dường như chạm vào là sẽ vỡ vậy, mịn màng lại mềm mại.

Mùi hương thoang thoảng khiến tâm hồn thư thái, vô cùng quyến rũ.

Tuy nhiên....................... Ánh mắt cô rơi vào đồ lót của đối phương, đôi mắt xinh đẹp có chút nghi ngờ.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment