Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 353 - Chương 353: Cha Bình Tĩnh Một Chút.

Chương 353: Cha Bình Tĩnh Một Chút. Chương 353: Cha Bình Tĩnh Một Chút.

Ông ta thích nhất là nhìn dáng vẻ Hạ Quang Thần tức giận nhưng lại không thể đánh mình.

Ai bảo cái gã này cướp mất người của ông ta, cưới nữ thần trong mơ của ông về nhà ?

Hạ Quang Thần lạnh lùng hừ một tiếng: “Lão phu không có gì để nói với ông cả.”

Nhậm Thiên Tề lại nhấp một ngụm trà thơm: “Lão Hạ à, cũng đã từng này tuổi rồi, tính tình còn nóng nảy như vậy.”

"Lần này tôi đến tìm ông là vẫn còn có chuyện."

"Đừng quên cuộc tuyển chọn người đẹp Hoa Hạ ba năm một lần sắp bắt đầu rồi đó."

Cái gọi là tuyển chọn người đẹp, trên thực tế, đây chính là một cuộc thi sắc đẹp do tất cả các gia tộc giàu có hàng đầu ở Hoa Hạ kết hợp lại cùng tổ chức.

Người tham gia cuộc thi phải là người đẹp thực sự, tuyệt đối không được phẫu thuật thẩm mỹ.

Gia tộc lớn như bọn họ đều cần một người phát ngôn, đại diện gia tộc tham gia vào các hoạt động khác nhau hoặc là tiếp đón những vị khách quý.

Lúc này, cần có một người xinh đẹp đảm nhận làm bộ mặt để đóng vai trò này.

Nếu đã là đảm nhận làm bộ mặt thì tất nhiên phải xinh đẹp, đa tài đa nghệ, đặc biệt thông minh, như vậy mới mang lại thể diện cho gia tộc.

Tất nhiên, bạn hỏi con trai không được sao? Cũng có thể, ví dụ như nhà họ Hạ.............

Nhưng về cơ bản tất cả các gia tộc đều để những người phụ nữ trẻ trung xinh đẹp có quan hệ ruột thịt trong gia tộc đóng vai trò này.

Và cuộc thi tuyển chọn này là cách trực tiếp nhất để chọn ra người phụ nữ xinh đẹp nhất, ưu tú nhất.

Bất kỳ người phụ nữ nào đạt kết quả tốt trong cuộc thi này đều có thể nhận được vai trò làm người phát ngôn trong gia tộc.

Như vậy không chỉ cải thiện địa vị của mình trong gia tộc, mà còn có thể nhận được một khoản cổ phiếu ảo của gia tộc cho đến khi bị người khác thay thế.

Đây là một lợi ích thực sự, nhận cổ tức từ cổ phiếu trong tất cả các công việc kinh doanh của gia tộc.

Đối với những gia tộc có hàng trăm tỷ, thậm chí hàng nghìn tỷ nhân dân tệ.

Cho dù cổ phiếu ảo trong ba năm chỉ là 1% thì cũng tính bằng đơn vị trăm triệu.

(Cái gọi là cổ phiếu ảo tức là cổ phiếu vừa không có quyền sở hữu, vừa không thể bán ra hoặc chuyển nhượng nhưng có thể tham gia phân chia cổ tức).

Nhà họ Hạ.

Hạ Quang Thần nghe Nhậm Thiên Tề nói thì tức giận đến mức trán nổi gân xanh, vỗ một cái thật mạnh lên mặt bàn, vì thẹn quá hóa giận mà đứng lên.

"Ông già họ Nhậm kia, ông cố tình tới đây gây chuyện có đúng không.”

Vừa nói ông vừa xắn tay áo lên, dáng vẻ như đang chuẩn bị đánh nhau.

Hạ Văn Quốc nhanh chóng lôi kéo ông, cẩn thận từng li từng tí khuyên nhủ.

"Cha, cha đừng quá kích động, cẩn thận huyết áp.”

"Đều bao nhiêu tuổi rồi, cũng đừng nên động tay động chân giống như thanh niên.”

Nhậm Thiên Tề nhìn Hạ Quang Thần, càng đắc ý hơn, cái mũi hếch lên cai, ông cũng xắn tay áo lên.

"Ha ha, đánh nhau đúng không, ông cảm thấy tôi sẽ sợ ông à?"

Nhậm Cổ Linh cũng vội vàng lôi kéo ông mình, nhẹ nhàng nói.

"Ông à, ông và ông Hạ đều đã cao tuổi rồi, sao lần nào gặp nhau cũng phải giận dỗi một phen mới được vậy.”

Hạ Văn Quốc cũng bất đắc dĩ lắc đầu, cha ông ta và Nhậm Thiên Tề vẫn luôn là như vậy.

Tuy vậy điều kỳ lạ chính là hai nhà vẫn thường xuyên lui tới.

Hạ Văn Quốc chắp tay nói: “Nhậm lão gia, nhà họ Hạ chúng cháu đã biết chuyện này.”

"Đến lúc đó bọn cháu cũng sẽ có mặt.”

Ông lão Hạ mím môi: “Muốn đi thì đi, người nhà họ Hạ chúng ta cũng không dự thi, không có hứng thú.”

Hạ Văn Quốc thở dài, thật ra suy nghĩ của ông ta chính là muốn tính chuyện hôn nhân cho mấy đứa trẻ nhà họ Hạ.

Dù sao thì trước mắt nhà họ Hạ có bốn đứa cháu đã trưởng thành, yêu đương mấy năm nữa thì hoàn toàn có thể kết hôn.

Mặc dù bây giờ đều nói tự do yêu đương nhưng thật ra trong những gia tộc lớn như bọn họ có mấy người thật sự được tự do tìm người yêu.

Cơ bản đều lẩn quẩn đi tìm đối tượng môn đăng hộ đối.

Nhậm Thiên Tề cũng hài lòng nhìn Hạ Văn Quốc, ông đưa tay lên vỗ vai ông ta.

"Cậu hiểu chuyện hơn nhiều so với ông già nhà cậu, đến lúc đó nhớ đến cổ vũ.”

"Sơ Tuyết nhà tôi chắc chắn là tiểu thư đứng đầu nước Hoa.”

Nói xong ông ta cười ha ha, nghênh ngang rời khỏi nhà họ Hạ.

Sắc mặt Hạ Quang Thần tái xanh, nhưng ông cũng không thể làm gì vi ngay cả một đứa cháu gái cũng không có.

Còn Nhậm Thiên Tề có tận ba đứa, đứa này đẹp hơn đứa kia, đứa nào cũng là người đẹp thuần khiết trong veo như nước.

Ông tức giận đến mức hít thở không thông.

Hạ Văn Quốc nhẹ nhàng vuốt ngực ông: “Cha bình tĩnh một chút.”

Hạ Quang Thần: "Cha tức muốn nổ tung rồi, con xem dáng vẻ đắc ý lúc nãy của ông ta kìa, cha chỉ hận không thể cho ông ta một bạt tay.”

Hạ Văn Quốc an ủi: "Thật ra cha cũng có thể thay đổi suy nghĩ.”

"Cháu gái của ông ấy cũng đều tròn mười tám, sớm muộn gì cũng phải lập gia đình.”

"Sao chúng ta không trực tiếp đến cầu hôn nhà họ Nhậm, cưới ba đứa cháu gái của ông ta về nhà họ Hạ chúng ta.”

"Vậy là có thể hành ông Nhậm một trận rồi.”

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment