Hạ Tiểu Bạch dẫn Sở Thu Hi đến trước cửa nhà.
Sở Thu Hi lấy gương nhỏ ra xem lại lớp trang điểm chỉnh lại mái tóc có hơi xốc xếch, tâm trạng cô thấp thỏm nhìn căn nhà hai tầng này.
"Tiểu Bạch, anh cảm thấy hôm nay em ăn mặc như thế nào, hẳn là không có vấn đề gì đúng không?”
Hạ Tiểu Bạch nhìn Sở Thu Hi duyên dáng yêu kiều, giơ ngón tay cái.
“Thu Hi nhà chúng ta dù ăn mặc như thế nào cũng đều xinh đẹp.”
Gương mặt xinh đẹp của Sở Thu Hi đỏ bừng, ngón tay nhéo chóp mũi anh: “Miệng lưỡi ngọt xớt.”
Hạ Tiểu Bạch dừng lại một chút, liếm liếm môi anh đào: "Chẳng lẽ em không thích sao?"
Trong nháy mắt, Sở Thu Hi hiểu được ẩn ý của anh, ngượng ngùng đưa tay lên đánh anh mấy cái.
“Đi đi đi, bây giờ là lúc gặp người lớn, không được nghĩ tới mấy chuyện này.”
Hạ Tiểu Bạch nhìn Sở Thu Hi bằng ánh mắt yêu thích: “Yên tâm đi, cha me anh rất thân thiện.”
Sở Thu Hi thở dài: “Không giống, bây giờ chúng ta là bách hợp.”
Hạ Tiểu Bạch ờ lên đầu nhỏ của cô.
"Được rồi, được rồi, anh sẽ nói rõ ràng với cha mẹ.”
"Em không cần lo lắng.”
"Hoa khôi Sở của chúng ta phải rất tự tin mới đúng chứ.”
Sở Thu Hi đi theo Hạ Tiểu Bạch vào nhà, trong tay còn xách theo một đống quà.
Lúc này đã chạng vạng tối.
Khi vào nhà, Hạ Tiểu Bạch liền nhìn thấy cha mình đang đeo kính xem phim chống Nhật, hơn nữa còn là loại phim dùng tay không xé xác hải tặc Nhật Bản, chiến đấu chống lại binh lính Nhật.
Hạ Tiểu Bạch thật sự không hiểu sao cha mình lại thích xem loại phim này như vậy.
Hơn nữa còn xem một cách say sưa, tay bưng một chén trà thơm, thỉnh thoảng hớp một ngụm, biểu cảm hưởng thụ.
Còn Khương Tĩnh Vân thì đang ở trong phòng bếp rửa rau chuẩn bị nấu cơm.
"Cha, con về rồi.” Hạ Tiểu Bạch vòng tay qua vai Hạ Văn Hải, cúi đầu nói vào lỗ tai ông.
Hạ Văn Hải lập tức giật nảy mình, chén trà trên tay cũng suýt chút nữa rơi xuống đất.
Ông quay đầu lại thì thấy Hạ Tiểu Bạch: “Thằng nhóc chết tiệt này!” Ông vô thức đưa tay lên muốn vỗ lên đầu anh, nhưng tay vừa đưa lên giữa không trung thì chợt nhận ra Hạ Tiểu Bạch không còn là một thằng nhóc nữa mà là con gái bảo bối của ông nên nhanh chóng ngừng lại.
Hạ Tiểu Bạch ôm đầu nhắm mắt, nhưng bàn tay kia cứ chậm chạp không đánh xuống.
Anh mở to mắt mới phát hiện vậy mà cha lại nhìn mình cười cười với biểu cảm cưng chiều.
"Tiểu Bạch không được nghịch ngợm, con cái thì phải học cách cẩn dè dặt một chút mới được.”
Hạ Tiểu Bạch gãi gãi đầu, thật sự đối xử với con của cha như con gái sao ⊙﹏⊙‖∣°
Lúc này Hạ Văn Hải cũng nhìn thấy bên cạnh con gái mình còn có một cô gái cao gầy cực kỳ xinh đẹp đang đứng.
Cô mặc một bộ váy liền áo trắng tinh, khuôn mặt tuyệt mỹ được trang điểm nhẹ nhàng, thuần khiết nhưng cũng không mất vẻ quyến rũ, làn da trắng như tuyết.
Mái tóc dài đen như mực, bộ ngực ưỡn cao, vòng eo thon mảnh khảnh, cặp đùi xinh đẹp thon dài, chắc chắn là một đại mỹ nữ hiếm có.
Hạ Văn Hải đẩy mắt kính, hai mắt sáng lên hỏi: “Cô gái xinh đẹp này là?”
Hạ Tiểu Bạch muốn mở miệng như Sở Thu Hi đã giành nói trước.
"Cháu là bạn thân của Tiểu Bạch ạ.”
Vừa nói cô vừa siết chặt tay Hạ Tiểu Bạch, hơi lung lay trước mặt Hạ Văn Hải.
Đôi mắt xinh đẹp của Hạ Tiểu Bạch nhìn Sở Thu Hi một cách nghi hoặc, anh đã chuẩn bị trực tiếp nói thật rồi.
Đôi môi đỏ của Sở Thu Hi cắn vành tai Hạ Tiểu Bạch, nói.
"Trước hết để em biểu hiện thật tốt trước mặt bác trai bác gái một phen đã.”
Hạ Tiểu Bạch thấy thế cũng chỉ có thể gật gật đầu.
Hạ Văn Hải cảm thấy kỳ quái nhìn Hạ Tiểu Bạch.
Không ngờ người bạn đầu tiên con mình dẫn về nhà sau khi biến thành con gái lại là một mỹ nữ cực kỳ xinh đẹp.
Nghĩ tới đây ông cũng cảm thấy tiếc nuối, nhưng ý nghĩ này rất nhanh đã bị ông ném đi, không có gì quang trọng hơn việc ông có một đứa con gái.
"Thì ra là bạn của Tiểu Bạch à, mau mau ngồi xuống.”
"Nhà có hơi nhỏ, mong cháu đừng chê.”
Sở Thu Hi cũng vô cùng lễ phép khom lưng.
"Chú không cần khách khí, cháu và Tiểu Bạch là bạn thân như hình với bóng, gần như mỗi ngày đều dính lấy nhau để giúp nhau học tập.”
"Nghe nói tiểu Bạch muốn về nhà, cho nên cháu cũng đi theo chơi một chuyến.”
“Là cháu làm phiền chú mới đúng.”
Lúc này Hạ Văn Hải cũng nhận ra cô gái trước mắt, chẳng phải đây là cô gái hôm qua Tiểu Bạch nói là bạn gái sao.
Thì ra là bạn thân.
Ông gọi với ra phòng bếp: “Tĩnh Vân, Tiểu Bạch đưa bạn về nhà chơi này.”
"Lát nữa em làm thêm một phần thức ăn nhé.”
Khương Tĩnh Vân mặc tạp dề đi ra, bà cũng rất muốn biết về bạn bè của Tiểu Bạch sau khi trở thành con gái.
Sở Thu Hi và bà nhìn nhau, đôi mắt xinh đẹp cũng vô cùng kinh ngạc, đây chính là mẹ của Hạ Tiểu Bạch sao!
Vừa trẻ vừa xinh đẹp! Dáng người cũng rất tốt.
------
Dịch: MBMH Translate