Bà ấy cũng rất giống với Hạ Tiểu Bạch, nhìn thế nào cũng chừng ba mươi tuổi, không biết bà ấy sinh Tiểu Bạch lúc bao nhiêu tuổi?
Khương Tĩnh Vân cũng nhìn về phía Sở Thu Hi cười nhẹ nhàng, trong mắt cũng hiện lên sự ngạc nhiên.
"Cháu là bạn của Tiểu Bạch?”
Sở Thu Hi gật đầu: “Đúng rồi chị, em và Tiểu Bạch là bạn tốt.”
"Chị xinh đẹp quá, còn rất giống với Tiểu Bạch, hẳn là chị của Tiểu Bạch ạ?”
Hạ Tiểu Bạch... ... ... Trâu... (? ? ? д)
Khương Tĩnh Vân nghe Sở Thu Hi gọi mình là chị thì gương mặt xinh đẹp cũng đỏ bừng vì ngại ngùng, vui vẻ cười khanh khách nhìn Sở Thu Hi.
"Đứa nhỏ này đúng là nói năng ngọt xớt."
"Dì cũng không phải chị gái của Tiểu Bạch mà là mẹ của nó.”
Sở Thu Hi bày ra dáng vẻ rất kinh ngạc: “Không thể nào! Dì là mẹ của Tiểu Bạch sao?”
"Nhìn thế nào cũng thấy dì chỉ chừng ba mươi tuổi, vừa trẻ vừa xinh đẹp, mà còn đặc biệt có khí chất.”
"Đúng rồi, còn tỏa ra mùi hoa hải đường thơm ngát.”
"Dì thích nhất là hoa hải đường, mà trong nhà cũng trồng bốn năm cây.”
Khương Tĩnh Vân cười càng vui vẻ hơn: “Con cũng thích hoa hải đường sao? Cũng trồng hải đường?”
"Sân sau nhà con cũng trồng bảy tám gốc hải đường ạ, mỗi ngày rảnh rỗi con đều ra chăm sóc.”
"Không ngờ chúng ta lại có cùng sở thích.”
Sở Thu Hi gật đầu: “Dáng người của chị Khương rất tốt, chẳng lẽ cũng thích yoga.”
Hai mắt Khương Tĩnh Vân càng sáng hơn: “Không thể nào? Chẳng lẽ con cũng thích tập yoga!"
"Gần như mỗi tuần con đều tập mấy ngày.”
Sở Thu Hi mượn cơ hội này cầm tay Khương Tĩnh Vân: “Không ngờ chúng ta lại có nhiều sở thích giống nhau như thế.”
"Mỗi tuần chỉ cần có thời gian rảnh dì đều sẽ tập.”
Rất nhanh Khương Tĩnh Vân và Sở Thu Hi đã thân thiết với nhau, thậm chí ngay nấu cơm cũng quên luôn.
Đến bây giờ Hạ Tiểu Bạch mới biết Sở Thu Hi là một chuyên gia xã giao.
Phải biết ở trong học viện, cô vẫn luôn là một hoa khôi tiểu thư nhà giàu cao không thể chạm tới.
Bình thường đối xử mọi người cũng cực kỳ lạnh lùng, chỉ nhoẻn miệng cười với mỗi Hạ Tiểu Bạch.
Cho dù là nữ sinh đi bên cạnh cô cũng đều cẩn thận từng li từng tí, chứ đừng nói tới đám nam sinh chỉ dám đứng nhìn từ xa, âm thầm yêu kính không dám khinh nhờn.
Cho nên Sở Thu Hi thật sự không có nhiều bạn bè ở học viện.
Vẫn là sau khi quen với Hạ Tiểu Bạch mới trở thành bạn bè với mấy người bạn của anh như Triệu Trình, Chu Thanh, Đào Na Na.
Hạ Tiểu Bạch nói nhỏ bên tai cha mình.
"Cha, có phải mẹ quên đi nấu cơm rồi không.”
Hạ Văn Hải kho khan một tiếng: “E hèm, tôi với con gái cũng hơi đói bụng rồi…”
Khương Tĩnh Vân mới kịp phản ứng, nhìn thời gian đã năm giờ chiều mà bà vẫn chưa bắt đầu nấu cơm!
"Em gái Thu Hi, chị không nói với em nữa, em ngồi với Tiểu Bạch một chút nha, chị đi nấu cơm trước.”
Sở Thu Hi cười nhẹ: “Thật ra sở trường nấu ăn của em cũng rất tốt.”
"Để em nấu cùng với chị Khương nha.”
Khương Tĩnh Vân lần nữa kinh ngạc nhìn Sở Thu Hi, thấy bàn tay nhỏ của cô trắng nõn, chắc là kiểu con gái mười ngón không chạm nước mới đúng.
Hạ Tiểu Bạch nói giúp: “Mẹ, Thu Hi nấu ăn ngon giống mẹ đấy, tuyệt đối không có vấn đề."
Khương Tĩnh Vân cũng nửa tin nửa ngờ: “Vậy Thu Hi vào giúp chị nha.”
Sở Thu Hi nhìn Hạ Tiểu Bạch một chút, bày ra tư thế chiến thắng rồi mới đi cùng Khương Tĩnh Vân vào phòng bếp.
Hạ Tiểu Bạch ngồi trong phòng khách, đôi mắt xinh đẹp thỉnh thoảng liếc nhìn về phía phòng bếp.
Anh rất sợ mẹ mình lỡ miệng làm lộ chuyện trước kia mình từng là con trai.
Anh vẫn chưa chuẩn bị tâm lý để nói cho Sở Thu Hi biết vốn dĩ mình là con trai.
Thấy dáng vẻ vừa nói vừa cười của hai người, hẳn là không nói về chuyện của mình.
Tất cả đều là những câu chuyện về dưỡng da, yoga, mấy loài hoa yêu thích.
Hạ Văn Hải thấy Hạ Tiểu Bạch rất để ý cô gái xinh đẹp trong phòng bếp, đồng thời ánh mắt của cô còn có chút lập lòe.
Chân mày cũng nhíu lại, bây giờ có một ý nghĩ hiện lên trong đầu ông.
Trong lúc ông đang suy nghĩ thì Sở Thu Hi và Khương Tĩnh Vân cũng mang đồ ăn ra.
Vì có Hạ Tiểu Bạch ở nhà nên các món ăn cũng phong phú.
Có thịt băm sợi vị cá, gà cung bảo, cá hộp, cá xào khổ qua và một đĩa cải non xào.
Khương Tĩnh Vẫn cười dịu dàng nói: "Món thịt băm sợi vị cá này do em gái Thu Hi làm, hai người phải nếm thử đấy.”
"Bây giờ một cô gái còn trẻ mà biết nấu cơm như thế này thật sự không có nhiều lắm.”
Hạ Tiểu Bạch cũng vô cùng đồng ý gật đầu, ánh mắt tràn đầy yêu thương nhìn về phía Sở Thu Hi đang mặc tạp dề.
"Đồ ăn do Thu Hi làm vẫn luôn rất ngon.”
Hạ Văn Hải nhìn Hạ Tiểu Bạch nói: “Quan hệ của hai đứa tốt lắm à?”
Hạ Tiểu Bạch và Sở Thu Hi liếc nhìn nhau, sao cứ cảm thấy trong lời nói của cha có ý khác.
Hạ Văn Hải cầm đũa gắp một miếng thịt cho vào miệng, cũng gật đầu.
"Hương vị quả thật không tệ, tuy có hơi cháy sém như tổng thể vẫn ổn.”
------
Dịch: MBMH Translate