Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 373 - Chương 373: Chỉ Sợ Con Bé Tự Ti Không Thích Sống Chung

Chương 373: Chỉ Sợ Con Bé Tự Ti Không Thích Sống Chung Chương 373: Chỉ Sợ Con Bé Tự Ti Không Thích Sống Chung

Khương Tĩnh Vân cười nói: “Lúc nãy đứa nhỏ này mở lửa quá lớn, may là em đã xử lý kịp thời nên vẫn còn cứu được.”

"Hương vị còn rất tốt, con gái còn trẻ mà có trình độ như thế này đã rất không tệ.”

Sở Thu Hi gãi đầu một cái: “Con vẫn còn rất kém so với chị Tĩnh Vân.”

"Sau này phải thường xuyên học nấu ăn cùng chị Tĩnh Vân mới được.”

Khương Tĩnh Vân vẫn luôn được Sở Thu Hi khen ngợi, vô cùng vui vẻ.

“Em gái Thu Hi thật biết nói chuyện, nếu em muốn học nấu ăn thì lúc nào cũng có thể nhắn cho chị trên Weixin.”

Hạ Tiểu Bạch... ... . . Được lắm, cô nhóc này cố ý làm khét.

Một là không cướp mất danh tiếng của mẹ, hai là có thể khen ngợi bà ấy, ba là có thể thân cận hơn.

EQ quá dữ dội.

Cứ xem mẹ cứ ríu rít như thiếu nữ là có thể thấy kế hoạch của Sở Thu Hi đã cực kỳ thành công.

Một bữa cơm kết thúc.

Hạ Tiểu Bạch cũng no, vỗ vỗ bụng dưới, trong tay còn cầm một chai Fat HappyWater uống ‘ực ực ực’ từng ngụm lớn.

Gương mặt xinh đẹp nở một nụ cười hạnh phúc.

May mắn là anh có hệ thống bảo trì vóc dáng, nếu không chỉ cần về nhà mấy ngày đã mập lên mấy cân.

Sở Thu Hi hoàn toàn không ăn từng miếng nhỏ như tiểu thư khuê các khi xưa, cô không ăn nhiều, cũng không ăn ít.

Thật ra mẹ anh muốn giữ gìn vóc dáng nên nghiên cứu rất nhiều trong phương diện ẩm thực.

Quả nhiên sinh đẹp không chỉ vì trời sinh mà sự tự kiểm soát sau này cũng vô cùng quan trọng.

Sau khi Sở Thu Hi rửa bát sạch sẽ đi ra ngoài thì phát hiện Hạ Tiểu Bạch đang uống Fat HappyWater, thoải mái nằm trên ghế sô pha rung đùi.

Cô không thể không đỡ trán đi quá giật chai Cocacola trong tay anh.

“Tiểu Bạch, anh đã ăn ba chén cơm, món gà cung bảo cũng gần như bị một mình anh ăn hết.”

“Bây giờ còn uống Fat HappyWater, coi chừng biến thành cô nàng béo đấy.”

“Anh có cần vóc dáng hoàn mỹ này nữa hay không.”

Sở Thu Hi nhéo vòng eo thon của Hạ Tiểu Bạch, dáng vẻ như đang nghiêm khắc dạy vợ nhìn Hạ Tiểu Bạch.

Hạ Tiểu Bạch còn có thể làm gì ngoài đứng lên ôm lấy vòng eo thon của Sở Thu Hi, đầu ngón tay hất mấy sợi tóc trên trán của cô ra hôn một cái.

"Được rồi, được rồi, tất cả đều nghe em, nhưng cân nặng của anh vẫn luôn được kiểm soát rất tốt mà.”

Gương mặt xinh đẹp của Sở Thu Hi đỏ bừng: “Ha ha, phải chú ý nhiều một chút, dáng người hoàn mỹ như vậy, mất đi thì tiếc biết bao.”

Nhưng vào lúc này Hạ Văn Hải mở một chai bia đi ngang qua vừa hay nhìn thấy hai người ôm hôn nhau.

“Tiểu Bạch, con và Thu Hi thật thân thiết, còn hôn trán người ta nữa.”

Hạ Tiểu Bạch vừa định giải thích thì Khương Tĩnh Vân ở bên cạnh cười nói.

“Mấy cô gái chơi thân với nhau đều như vậy đấy.”

"Ôm ôm hôn hôn, thậm chí ngủ chung đều rất bình thường."

"Năm đó em và Liễu Liễu còn thân mật hơn này cơ.”

Hạ Văn Hải có hơi khó chịu: “Được, được, cũng không cần thường xuyên nhắc tới cô ấy có được không, dù sao em cũng đã gả cho anh rồi.”

Sao cứ cảm thấy cha mình đang ăn dấm thế này?

Liễu Liễu này là ai? Sao chưa từng nghe cha mẹ nhắc tới lần nào?

Sở Thu Hi cũng cảm thấy hơi ngoài ý muốn, bạn thân của mẹ Tiểu Bạch tên là Liễu Liễu?

Mà tên mụ của mẹ cô cũng là Liễu Liễu.

Hạ Tiểu Bạch cũng không suy nghĩ xa xôi, anh nắm tay Sở Thu Hi chạy lên lầu: ‘Cha, mẹ, chúng con lên lầu tắm rửa trước đây.”

"Nếu có việc gì thì gọi tụi con.”

Khương Tĩnh Vân mới vội vàng nói: “Đúng rồi Tiểu Bạch, hôm nay mẹ lên trấn có mua cho con mấy chiếc váy đẹp lắm.”

"Cầm lấy mặc thử xem có đẹp hay không.” Bà vội vàng lấy một cái túi đưa cho Hạ Tiểu Bạch.

"Đúng rồi, đưa cho Thu Hi một bộ đi, dáng người hai đứa cũng không chênh lệch nhiều.”

Hạ Tiểu Bạch nhận lấy rồi gật đầu nhẹ, đi qua bên cạnh Khương Tĩnh Vân hôn một cái: “Cảm ơn mẹ.”

Khương Tĩnh Vân được con gái xinh đẹp hôn một cái thì gương mặt xinh đẹp có hơi đỏ bừng.

Sở Thu Hi thấy thế: “Em cũng hôn chị Khương một cái.” Môi đỏ hôn Khương Tĩnh Vân một cái, chồng lên dấu son môi của Hạ Tiểu Bạch.

Khương Tĩnh vân cũng có hơi ngại ngùng: “Hai đứa nhỏ này.”

Bà trở lại bên cạnh chồng, dựa vào đầu ông, đôi mắt xinh đẹp nhìn về phía Hạ Văn Hải.

"Văn Hải, anh nhìn kìa, hai đứa nhỏ này thân thiết hệt như chị em ruột.”

Hạ Văn Hải cau mày nói: “Tĩnh Vân, chẳng lẽ em không cảm thấy hai đứa thân thiết hơi quá mức sao!”

“Ánh mắt nhìn nhau đều chứa tình ý.”

Khương Tĩnh Vẫn nghĩ nghĩ: “Nghe anh nói thì hình như đúng là như thế.”

"Em nghe Thu Hi nói con bé và Tiểu Bạch cùng nhau dọn ra nhà trọ nhỏ ở bên cạnh học viện ở chung.”

“Sau khi Tiểu Bạch trở thành con gái có thể được người bạn tốt như thế này em cũng yên tâm.”

"Chỉ sợ con bé tự ti không thích sống chung.”

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment