Hạ Văn Hải lắc đầu: “Không phải anh lo lắng chuyện này, dù sao vốn dĩ Tiểu Bạch từng là con trai, mới làm con gái chưa được nửa năm, anh sợ nó vẫn thích con gái như cũ, quan hệ giữa nó và Thu Hi là yêu đương.”
"Trong lòng nó cũng không tiếp nhận bạn trai.”
Đôi mắt xinh đẹp của Khương Tĩnh Vân cũng hiện lên sự kinh ngạc: “Không thể nào.”
"Chồng, anh nói vậy cũng đúng là có khả năng đó.”
“Từ nhỏ Tiểu Bạch đã thích chơi cùng với mấy chị gái xinh đẹp.”
“Lúc nhỏ còn thường xuyên qua nhà cô bé hàng xóm chơi nhà chòi.”
"Chồng à… nếu như Tiểu Bạch thật sự thích con gái thì phải làm sao bây giờ.”
Hạ Văn Hải cũng có hơi đau đầu: “Để anh xem qua mấy quyển sách tâm lý học.”
"Bình thường con người hình thành nhận thức rất sớm về giới tính của mình, thời gian càng dài càng khó uốn nắng, sau khi thành niên thì gần như không thể nào chỉnh sửa được nữa.”
“Tiểu Bạch làm con trai nhiều năm như vậy, bây giờ thích con gái cũng là chuyện vô cùng bình thường.”
Khương Tĩnh Vân lo lắng nắm lấy cánh tay Hạ Văn Hải: “Chồng ơi vậy phải làm sao bây giờ.”
“Em chưa từng nghĩ đến vấn đề này, còn chuẩn bị giới thiệu con trai của mấy người bạn cho Tiểu Bạch nữa.”
Hạ Văn Hải thở dài nhéo nhéo mũi: “Hay là chúng ta đưa Tiểu Bạch đi gặp bác sĩ tâm lý?”
Khương Tĩnh Vân nhíu mày: “Vậy thì có làm tổn thương lòng tự trọng của Tiểu Bạch không, chuyện này hoàn toàn chạm đến vết thương của con bé.”
"Em phản đối cách làm này.”
Hạ Văn Hải càng nghĩ càng cảm thấy đau đầu.
“Chúng ta vẫn nên hỏi ý của Tiểu Bạch trước đi.”
"Anh vẫn chưa nói cho nó biết chuyện của ông nội nữa.”
Trên lầu.
Hạ Tiểu Bạch cùng Sở Thu Hi vừa tắm rửa xong đi ra, giống như hai đóa phù dung vừa nở ra từ trong nước, thi nhau khoe sắc.
"Thu Hi anh đội tóc giả đã nhé." Dáng người yểu điệu lung linh của Hạ Tiểu Bạch đang quấn một chiếc khăn tắm.
Da thịt bóng loáng như tuyết vẫn còn hơi nước lượn lờ, cặp đùi xinh đẹp trắng như tuyết còn chảy xuống bọt nước trong suốt nhàn nhạt.
Cả người thoạt nhìn gợi cảm lại xinh đẹp.
Sở Thu Hi đứng trước gương thử váy Khương Tĩnh Vân mua, có vẻ cũng rất hài lòng.
Xem ra ánh mắt của mẹ Tiểu Bạch so với Tiểu Bạch còn tốt hơn.
Cô mím đôi môi đỏ mọng: "Chỉ là đội tóc giả thôi mà, lần nào cũng làm ra vẻ thần bí như vậy."
“Mau lại đây thử váy cùng em đi!”
“Được rồi anh biết rồi!”
Hạ Tiểu Bạch thay tóc dài đi ra, phát hiện Sở Thu Hi còn đang nghịch váy.
Quả nhiên con gái phiền toái nhất là ở phương diện này, thử quần áo thôi mà cũng lâu như vậy.............
Sở Thu Hi hỏi: "Tiểu Bạch anh cảm thấy em mặc cái váy này có đẹp hay không, hoa văn này em rất thích."
Khóe miệng anh đào xinh đẹp của Hạ Tiểu Bạch như có như không lộ ra vẻ trêu đùa dí dỏm.
“Thu Hi mặc váy gì cũng đẹp.”
Anh ôm eo Sở Thu Hi từ sau lưng, chóp mũi quanh quẩn mùi hương của mỹ nhân.
Sở Thu Hi đỏ bừng mặt: "Đừng có mà làm loạn, vừa rồi lúc tắm cũng như vậy."
Tay Hạ Tiểu Bạch không thành thật dọc theo thắt lưng uyển chuyển của Sở Thu Hi nhẹ nhàng đi xuống.
Sở Thu Hi có làn da rất mềm mại, cơ hồ không có bất kỳ chút thịt thừa nào, nhưng cô cũng không phải là người thích vận động.
Bởi vậy da thịt cũng không săn chắc, khi chạm vào trơn nhẵn mềm mại, tựa như bông tuyết mềm mại hòa tan ở lòng bàn tay.
Gương mặt tuyệt mỹ của Sở Thu Hi tựa như được nhuộm lên tia nắng đỏ.
“Được rồi, đừng làm loạn nữa, đi ngủ thôi.”
“Giúp em sấy khô tóc đi.”
Hạ Tiểu Bạch cầm máy sấy tóc lên, tay ngọc vén mái tóc đen nhánh của Sở Thu Hi.
Nhưng vào lúc này dưới lầu liền truyền đến tiếng gọi của Khương Tĩnh Vân, bà bảo Hạ Tiểu Bạch xuống nhà một chút.
Bàn tay nhỏ bé trắng nõn của Sở Thu Hi nhận lấy máy sấy tóc, tay ngọc nâng dung nhan hoàn mỹ của Hạ Tiểu Bạch, thản nhiên cười: "Đi đi, mẹ gọi anh kìa."
Hai người đều biết rõ Khương Tĩnh Vân vì sao lại bỗng nhiên gọi Hạ Tiểu Bạch xuống lầu vào lúc này.
Hạ Tiểu Bạch hôn cô một cái an ủi: "Yên tâm đi, anh sẽ trở lại nhanh thôi.”
Anh vội vàng mặc chiếc váy Khương Tĩnh Vân mua đi xuống lầu.
Quả nhiên.
Hạ Tiểu Bạch đi xuống dưới nhà liền phát hiện trong ánh mắt cha mẹ mang theo một tia sầu lo nhìn mình.
“Ba, mẹ làm sao vậy?" Hạ Tiểu Bạch nắm chặt tay, không để mình biểu hiện ra sự lo lắng.
Khương Tĩnh Vân nhìn Hạ Văn Hải một cái
Hạ Văn Hải vỗ vào vị trí bên cạnh ý bảo Hạ Tiểu Bạch ngồi xuống.
Hạ Tiểu Bạch cũng là nhu thuận ngồi ở bên cạnh cha mẹ, chờ bọn họ lên tiếng.
Ánh mắt Hạ Văn Hải trịnh trọng nhìn con gái mình.
Tắm xong Hạ Tiểu Bạch thật sự thanh thuần xinh đẹp hơn bình thường, trên người lượn lờ vệt nước nhàn nhạt.
Một giọt nước trong suốt nhỏ xuống chóp mũi tinh xảo khéo léo, da thịt trắng tuyết còn tản ra mùi thơm ngát nhàn nhạt của thiếu nữ.
Hạ Văn Hải hỏi: "Con gái, ba có mấy vấn đề cần hỏi con, con phải thành thật trả lời.”
“Con và Sở Thu Hi có quan hệ gì? Thật sự chỉ là quan hệ bạn thân thôi sao?”
“Hay là giữa hai đứa có quan hệ không thể cho ai biết?”
Khương Tĩnh Vân đặt tay trước ngực, cũng lo lắng nhìn Hạ Tiểu Bạch.
“Tiểu Bạch, xin con thành thật nói cho mẹ và ba con biết.”
"Con và cô bé Thu Hi đó......”
------
Dịch: MBMH Translate