Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 375 - Chương 375: Thu Hi Nhà Ta Đúng Là Thông Minh Nhất!

Chương 375: Thu Hi Nhà Ta Đúng Là Thông Minh Nhất! Chương 375: Thu Hi Nhà Ta Đúng Là Thông Minh Nhất!

Hạ Tiểu Bạch Tú nắm chặt tay, hơi thở như băng tinh lạnh lẽo, ánh mắt kiên định nhìn về phía ba mẹ.

“Ba, mẹ, con và Thu Hi quả thật không chỉ là quan hệ bạn thân.”

"Chúng con là người yêu."

“Con rất yêu Thu Hi, cho dù như thế nào thì đời này con nhất định phải ở bên cô ấy.”

Ánh mắt Hạ Văn Hải nghiêm khắc nhìn chằm chằm Hạ Tiểu Bạch.

“Làm bậy!”

“Tiểu Bạch, bây giờ con đã là con gái!”

“Con không còn là con trai nữa!”

“Sao con có thể thích Sở Thu Hi được, hai đứa đều là con gái.”

"Cuộc sống không phải là trò đùa, nếu đã lựa chọn rồi sẽ không còn cơ hội làm lại nữa."

Hạ Tiểu Bạch khẽ lắc đầu: "Bố mẹ không biết, con là lấy thân phận con trai theo đuổi Thu Hi."

“Cho dù sau đó cô ấy biết con là con gái cũng bất chấp tất cả để ở bên cạnh con.”

"Chúng con là thật lòng yêu nhau."

“Thời gian ở bên cô ấy là khoảng thời gian hạnh phúc nhất của con".

Khương Tĩnh Vân có chút sầu não: "Nhưng con là con gái, Tiểu Bạch con phải hiểu hiện giờ giới tính thật sự của con là nữ."

"Cho dù con lớn lên với tư cách là con trai, cũng không thể thay đổi được việc gen hiện tại của con chính là con gái."

Hạ Tiểu Bạch nhìn Khương Tĩnh Vân: "Mẹ, con làm con trai lâu lắm rồi.”

“Mặc dù bây giờ con đã biến thành con gái, nhưng tư tưởng đàn ông của con vẫn còn, con thích con gái.”

"Từ nhỏ con đã thích con gái, đặc biệt là những cô gái xinh đẹp, đáng yêu, con đều rất thích."

“Nếu như có thể chọn một người làm vợ, vậy người ấy nhất định là phải là Thu Hi.”

“Nếu như bố mẹ đột nhiên muốn gả con cho người khác, xin lỗi, con làm không được!”

"Thậm chí con còn cảm thấy buồn nôn."

Khương Tĩnh Vân thở dài một tiếng: "Mẹ và ba con cũng không có ý định đột nhiên gả con cho người nào cả.”

"Có lẽ qua vài năm nữa con sẽ hoàn toàn tiếp nhận thân phận con gái, con còn trẻ như vậy tất cả đều còn kịp..."

“Năm đó mẹ...... " Nói tới đây bà lại thở dài một tiếng, cũng không nói tiếp.

Chỉ là yên lặng nói một câu: "Con gái và con gái...... Quá khó khăn."

Hạ Văn Hải cũng không phải người lỗ mãng gì, ông biết Tiểu Bạch nói rất có đạo lý.

Làm con trai cả đời đột nhiên biến thành con gái.

Thân thể mặc dù đã xảy ra thay đổi.

Nhưng tâm lý nếu muốn thích ứng có lẽ cần dùng cả đời để chữa trị.

Cuối cùng ông vẫn thở dài: "Ba cùng mẹ con, không phải muốn phản đối con và Thu Hi ở bên nhau."

“Chỉ là, ba mẹ đều đã bốn năm mươi tuổi rồi.”

“Chỉ muốn lúc tuổi già có thể được ôm cháu.”

“Là đứa cháu ngoại do chính Tiểu Bạch nhà chúng ta sinh ra!”

Hạ Tiểu Bạch vội vàng nói: "Chuyện này không thành vấn đề, hiện tại y học rất phát triển.”

"Ở nước ngoài đã có rất nhiều cơ quan nghiên cứu khoa học đang thử nghiệm dung hợp phôi thai giữa hai cô gái."

"Ngay từ thế kỷ trước, việc nhân bản cừu Dolly đã được thực hiện bằng phương pháp sinh sản đơn tính.”

"Công nghệ y học đã phát triển mạnh mẽ trong nhiều thập kỷ qua.”

Hạ Văn Hải và Khương Tĩnh Vân liếc nhau, Hạ Tiểu Bạch là cốt nhục duy nhất của bọn họ.

Nếu Tiểu Bạch có thể hạnh phúc, bọn họ dù phải trả giá bất kỳ điều gì cũng nguyện ý.

Chỉ là...... hai người con gái yêu nhau thật sự có thể chịu đựng được ánh mắt của thế tục, ngang nhiên sánh bước bên nhau được sao.

Hạ Văn Hải nhìn Hạ Tiểu Bạch chằm chằm, ánh mắt khẩn thiết mang theo hơi nước nhàn nhạt.

Nếu bản thân mãnh liệt ngăn cản Tiểu Bạch và Thu Hi ở bên nhau, có lẽ sẽ chỉ đạt hiệu quả trái ngược.

Thậm chí sợ chúng nó làm ra chuyện ngu xuẩn......

Ít nhất trước mắt ông chỉ có thể lựa chọn thỏa hiệp.

Hạ Tiểu Bạch còn trẻ, có lẽ qua vài năm nữa nó sẽ hiểu, tựa như năm đó................

Nếu như đến lúc đó nó còn thích Sở Thu Hi thì tính sau......

Hạ Văn Hải khoát tay áo, đột nhiên cảm giác mình thật sự già rồi: "Cũng được cũng được.”

“Tiểu Bạch...... Con thích là được rồi!”

Khương Tĩnh Vân cũng lau nước mắt nơi khóe mắt.

“Mẹ không phản đối, chỉ cần hai con có thể hạnh phúc là được.”

Hạ Tiểu Bạch cũng kích động chảy nước mắt, cúi đầu trước ba mẹ nói thật to.

“Cảm ơn ba, cảm ơn mẹ, con thề nhất định sẽ cho hai người ôm cháu ngoại.”

Anh mặc dù không biết hiện nay y học có thể làm được hay không.

Nghĩ đến nếu không bị ràng buộc bởi một số phương diện, hiện nay y học nhân loại hoàn toàn có thể làm được.

Có điều anh vẫn còn phần thưởng của hệ thống nhiệm vụ.

Về phương diện này anh tuyệt đối sẽ không thẹn với cha mẹ, nhất định có thể để cho cha mẹ ôm cháu ngoại.

Hạ Tiểu Bạch tràn đầy hy vọng trở về phòng.

Sở Thu Hi đang ngâm nga một bài hát, cầm một quyển album lật xem. Khuôn mặt tuyệt mỹ thỉnh thoảng lộ ra nụ cười nhẹ nhàng.

Bên trong tất cả đều là ảnh chụp cuộc sống của Hạ Tiểu Bạch khi còn bé.

“Thu Hi, anh quay lại rồi!”

Sở Thu Hi cũng ngước mắt nhìn Hạ Tiểu Bạch, chỉ thấy vẻ mặt anh tươi cười.

Trái tim treo lơ lửng bỗng nhiên thả lỏng.

“Sao rồi? Ba và mẹ đã đồng ý cho chúng ta ở bên nhau rồi phải không?”

Hạ Tiểu Bạch vui vẻ cười nói: "Sao em biết? Chẳng lẽ em nghe lén à?”

Sở Thu Hi vươn bàn tay ngọc nhéo chóp mũi nhỏ tinh xảo của anh: "Em thấy nụ cười vui vẻ của anh là biết rồi."

Hạ Tiểu Bạch ôm mỹ nhân vào lòng: "Thu Hi nhà ta đúng là thông minh nhất!"

"Bố mẹ anh cho phép chúng ta ở bên nhau rồi."

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment