Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 382 - Chương 382: Để Cha Có Một Cú Lội Ngược Dòng

Chương 382: Để Cha Có Một Cú Lội Ngược Dòng Chương 382: Để Cha Có Một Cú Lội Ngược Dòng

Ngẫm lại.

Trước kia chính vì mình không có tiền nên mới bị bạn gái vứt bỏ, rồi bị hệ thống lừa người chọn trúng sau đó mất đi thứ quý giá nhất biến thành con gái.

Bây giờ đột nhiên nói cho anh thật ra anh chính là thiếu gia nhà giàu.

Chẳng phải là lừa người sao.

Nếu như anh là công tử nhà giàu, thì hẳn là mỗi ngày phải lái xe thể thao đi tán gái mới đúng.

Mỹ nữ bên người như mây, trái ôm phải ấp em gái gợi cảm.

Hại Văn Hải xoay người, nghi hoặc hỏi: “Vì sao trở thành con gái rồi, nói con biết con là công tử nhà giàu thì sẽ sụp đổ.”

Trên tay Hạ Tiểu Bạch còn cầm một gói que cay, đưa lên miệng cắn một cái.

Môi anh đào thở dài: "Cha còn không hiểu sao."

"Cha cứ nói tiếp đi.”

Hạ Văn Hải cũng gật gật đầu, giọng nói lại trở nên nghiêm túc, một lần nữa đưa lưng về phía Hạ Tiểu Bạch.

"Tiểu Bạch, dù con không phải công tử nhà giàu đời thứ hai mà là giàu mười tám đời, nhà họ Hạ là một trong mười gia tộc lớn nhất nước Hoa hiện tại.”

"Nhà họ Hạ chúng ta có nguồn gốc từ xa xưa, từ rất lâu trước kia đã có quyền lên tiếng ở mảnh đất lục địa Trung Hoa này rồi.”

"Thuộc về quý tộc Quan Lũng, cha truyền con nối.”

"Ông cố của con cũng đã đổ máu, mồ hôi và công sức trong công cuộc kiến tạo nên nước Hoa mới.”

"Mấy ông bác còn lại của con cũng vì chiến đấu chống giặc Oa mà hi sinh.”

Hạ Văn Hải thấy Hạ Tiểu Bạch sửng sốt một chút, que cay trên tay cũng không còn mùi vị gì, miệng nhỏ có chút run rẩy, giọng nói có sự nghẹn ngào.

"Cha! Cha nói thật cho con biết, con thật ra là con nhà giàu mười tám đời, trong nhà cực kỳ có tiền!”

Hạ Văn Hải xoa đầu con gái, phát hiện anh đã kích động đến mức đôi mắt to trở nên mông lung vì nước mắt.

Cảm giác này rất đã.

"Đúng vậy Tiểu Bạch, con thật sự là thiên kim đại tiểu thư, xuất thân hào môn.”

"Con cũng đừng quá mức kích động, tài sản của nhà họ Hạ chúng ta cũng chỉ chừng mấy ngàn tỉ mà thôi.”

“Quan trọng hơn chính là lời nói của nhà họ Hạ chúng ta có trọng lượng.”

"Lạch cạch "

Que cay trên tay Hạ Tiểu Bạch rớt xuống đất, bây giờ anh không biết nên khóc hay là phấn khởi.

Sau khi mất đi bộ phận quan trọng mới nói cho anh biết thật ra anh là con nhà giàu mười tám đời rất có tiền. Cuộc sống làm ngựa giống say rượu mê tiền chỉ cách một bước chân.

Nhưng bây giờ có nói gì cũng vô ích, vì anh đã không còn là đàn ông.

Nghĩ tới đây, Hạ Tiểu Bạch không nhịn được mà bật khóc, đôi mắt to ngập nước, nước mắt đảo quanh hốc mắt.

Hạ Văn Hải cười ha ha nói: “Tiểu Bạch không khóc, đừng quá kích động.”

"Tỉnh táo một chút, đúng là sự thật này quá kinh khủng, nhưng đối với cha con chỉ là cơ bản.”

Hạ Tiểu Bạch: "Cha, bây giờ con rất muốn tát cha một cái.” (? ? ˇ﹏ˇ)

Hạ Văn Hải? _? ?

Hạ Tiểu Bạch khóc không ra nước mắt, vẫn không dám tin tưởng, đưa tay lên nhéo nhéo mặt mình.

Đau quá! (? ? ∧

"Để con làm trai thẳng suốt mười tám năm, bây giờ cha nói con là con nhà giàu mười tám đời.”

"Con ở học viện ngay cả tiền tán gái cũng không có, nếu không đã cho cha cháu trai ẵm bồng từ lâu.”

Hạ Văn Hải nhìn dáng vẻ của Hạ Tiểu Bạch, quả nhiên con bé hưng phấn đến mức nói năng không rõ ràng.

"Tiểu Bạch, bộ phận kia của con căn bản không còn dùng được, sao có thể cho cha cháu trai ẵm.’

Hạ Tiểu Bạch... ... o(╥﹏╥)

Hạ Tiểu Bạch đưa tay lên gạt nước mắt, bây giờ anh rất muốn cho cha mình một trận.

"Cha, con nhìn thế nào cũng thấy cha rất nghèo, căn bản không giống giàu mười bảy đời.’

"Con thấy ngay cả cái quần con của cha rách mấy lỗ cũng không chịu bỏ.”

Hạ Văn Hải... ... . Ông lúng túng ho khan một cái. Còn không phải do mẹ con, ngày nào cũng lôi kéo cha giao lưu.

Ông bất đắc dĩ thở dài, ngẫm lại cũng cảm thấy thận đau.

Phụ nữ ba mươi như... Bốn mươi như... Thật sự ông có hơi chịu không nổi.

May mắn là bây giờ Khương Tĩnh Vân đang mang thai, có thể quang minh chính đại không làm gì.

Hạ Văn Hải nhìn về phía Hạ Tiểu Bạch nói: “Lúc cha con còn trẻ, nhất thời tuổi trẻ nổi loạn.”

"Ầm ĩ với ông nội con một trận, rồi bỏ nhà ra đi bước ra xã hội bên ngoài, với hy vọng có thể gây dựng sự nghiệp một phen.”

Hạ Tiểu Bạch không nhịn được mà nói tục: “Xem ra ngoại trừ việc cha cưới được mẹ là đáng khen ngợi thì cái gọi là xông pha gây dựng sự nghiệp thất bại ê chề rồi đúng không.”

Hạ Văn Hải lần nữa lúng túng ho khan một cái: "Con thì biết cái gì, nếu là lúc trước có lẽ cha đúng là thất bại, không còn mặt mũi nào trở lại gặp mặt ông nội con.”

“Nhưng hôm nay thì khác, nếu có chuyện gì làm cha cảm thấy thành công nhất trong cuộc đời này, chính là sinh được một đứa con gái quốc sắc thiên hương.”

"Để cha có một cú lội ngược dòng.”

Nói đến đây Hạ Văn Hải càng ngẩng đầu ưỡn ngực, giống như đó là một chuyện làm rạng danh dòng họ, dáng vẻ vô cùng đắc ý.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment