"Mọi người không biết, Hạ Tiểu Bạch chính là em họ của tôi."
“Ở nhà họ Hạ, tôi có thể bảo nó đi về phía đông, nó tuyệt đối không dám đi về phía tây.”
“Tôi bảo nó đi về phía tây, thì nó tuyệt đối không dám đi về phía đông, mọi người có tin không?”
Hạ Thiên Vũ rất tự tin vào chính mình.
Nếu như ngay cả một tên tiểu tử ở dưới quê mà còn không xử lý được thì anh không gọi là Hạ Thiên Vũ nữa.
Diệp Lâm nhìn thấy cảnh này, cô thật sự nhịn không được muốn cười lớn, cảm thấy đứa nhỏ này hết đường cứu rồi.
Bởi vì cô nhìn thấy vầng trán trắng nõn của Hạ Tiểu Bạch đã hơi lộ ra mấy đường gân xanh.
Diệp Lâm nhìn Hạ Tiểu Bạch nói: "Chị Tiểu Bạch, nếu mệt rồi thì ra ghế sofa ngủ một lát, em đi nấu cơm trước."
Sau đó đá vào mông Diệp Tử Hiên: “Nhìn chị Tiểu Bạch nhà em đã đủ chưa, cút nhanh cho chị.”
“Về phòng của mình xem phim đi!”
Diệp Tử Hiên thật sự bất lực, cũng chỉ có thể lảo đảo loạng choạng trở về phòng.
Hạ Tiểu Bạch vội vàng nhìn Diệp Lâm nói: "Tùy ý làm vài món là được rồi, vừa rồi mua không ít đồ ăn chín."
Càng huống hồ, anh cũng không muốn lần đầu tiên gặp mặt em họ lại mời anh ta ăn thuốc độc.
Hạ Tiểu Bạch đã hoàn toàn không còn ôm hy vọng gì về kĩ năng nấu nướng của Diệp Lâm nữa.
Hạ Thiên Vũ thấy khó hiểu hỏi: "Chẳng lẽ cô cũng tên là Tiểu Bạch sao?"
Hạ Tiểu Bạch dùng đầu ngón tay sờ chiếc cằm tròn của mình, suy nghĩ một lúc, anh cũng không còn giấu giếm nữa mà nói:
"Thật ra tôi chính là Hạ Tiểu Bạch."
Hạ Thiên Vũ nghe cô gái xinh đẹp như tiên nữ ở trước mặt nói rằng cô ấy chính là đứa em họ Hạ Tiểu Bạch mà mình đang tìm.
Anh ta lập tức không nhịn được mà “phù” bật cười ra tiếng: “Cô gái, cô đừng đùa nữa.”
"Đứa em họ không nên thân đó của tôi là một chàng trai, có “con voi con”."
"Cô là con gái, cũng không có “con voi con” nào cả."
"Làm sao có thể là cùng một người được chứ?"
Hạ Tiểu Bạch... Nếu như không phải là phải giữ gìn hình tượng, thì anh nhất định phải đánh cho tên tiểu tử này một trận.
(?°?д°?) Tại sao lại phải nhắc đến chuyện đau lòng của mình chứ?
Khuôn mặt thanh nhã tuyệt trần của anh nhìn Hạ Thiên Vũ, bắt chéo đôi chân xinh đẹp trắng như tuyết lại.
Anh nói với giọng dịu dàng: “Cậu cảm thấy là tôi đang nói đùa sao?”
"Chẳng lẽ trước khi đến đây cậu không xem qua ảnh của tôi sao?"
Hạ Thiên Vũ nghe vậy, nhanh chóng lấy ra bức ảnh mà Lý Tư Nguyên đưa cho mình.
Anh ta hoàn toàn không hề để tâm đến việc đón một chàng trai về nhà họ Hạ, căn bản là không thèm nhìn.
Chỉ là tìm địa chỉ chính xác do Lý Tư Nguyên đưa cho mà tìm đến.
Anh ta cầm bức ảnh trên tay và nhìn.
Người trong bức ảnh cũng là một cô gái trẻ vô cùng xinh đẹp với mái tóc ngắn.
Nếu như nhìn kỹ.
Đường nét khuôn mặt thanh tú và xinh đẹp của cô ấy giống hệt cô gái với mái tóc dài bồng bềnh trước mặt.
Nhan sắc thần tiên không hề bôi chút son phấn nào, đôi mắt đẹp to tròn, chiếc mũi nhỏ nhắn, đôi môi mỏng mềm mại quyến rũ như cánh hoa hồng, chúng kết hợp lại với nhau một cách hoàn hảo làm tôn lên vẻ đẹp thịnh thế của cô.
Nếu như có sự khác biệt
Chỉ là một người mặc áo phông với mái tóc ngắn, ăn diện kiểu unisex, còn người kia thì mặc chiếc váy trắng với mái tóc dài tới thắt lưng.
Hạ Thiên Vũ kinh ngạc nhìn cô gái xinh đẹp tuyệt trần trước mặt.
"Không thể nào?! Tuyệt đối không thể nào."
"Con của chú hai tôi rõ ràng là con trai, sao lại có thể trở thành con gái được?!"
"Nhà họ Hạ chúng tôi cũng tuyệt đối không thể sinh ra con gái được.”
Hạ Tiểu Bạch chỉ cười nhạt.
Mặc dù anh không hiểu tại sao nhà họ Hạ lại tuyệt đối không thể sinh ra con gái, nhưng anh vẫn nở nụ cười dịu dàng khuynh thành nói:
"Không có gì là không thể cả."
Hạ Thiên Vũ vẫn là vẻ mặt không thể tin được: "Cô gái, cô đang phối hợp với Hạ Tiểu Bạch đùa giỡn với tôi phải không?"
“Ông nội tôi cũng đã nói chú hai của tôi chỉ có một đứa con trai.”
“Một số chi tiết trong cuộc sống từ khi còn nhỏ cho đến khi trưởng thành, bên phía ông lão đều có thông tin cả.”
“Nếu chú hai của tôi có một cô con gái, thì tuyệt đối không thể giấu được sự điều tra của nhà họ Hạ chúng tôi đâu.” Giọng nói của anh ta đầy quả quyết.
Hạ Tiểu Bạch cũng không ngờ rằng, người ông nội chưa từng gặp mặt lại luôn để ý tới chuyện của gia đình mình.
Nhưng anh vẫn mở mắt nói dối: “Đó là vì từ nhỏ tôi đã ăn mặc như con trai.”
“Cho đến khi vào đại học, mới không giấu được nữa nên mặc lại quần áo nữ”.
Trong lúc nói chuyện, đôi tay trắng ngần như tuyết của anh còn đẩy “cặp thỏ lớn” trước ngực, trên khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy vẻ bất lực.
Chỉ một hành động đơn giản như vậy đã khiến Hạ Thiên Vũ trợn tròn mắt! To quá! Ít nhất là 95 cm trở lên! !
Nói không chừng là 97,5 cm cũng nên!
------
Dịch: MBMH Translate