Nhưng tạm thời anh vẫn có thể kiểm soát được.
Xét cho cùng, bạn gái của mình cũng không hề thua kém Đông Phương Thanh Thanh này chút nào, bất kể là về khí chất hay ngoại hình.
Thân hình của Sở Thu Hi đẹp hơn Đông Phương Thanh Thanh này một chút.
Lý Mộc Dương lau khóe miệng, nhìn Hạ Tiểu Bạch hỏi:
"Mọi người đều không khỏi chảy nước dãi, sao thấy Tiểu Bạch còn có thể giữ được sự điềm tĩnh vậy chứ?"
"Một đại mĩ nhân xinh đẹp như vậy, em không thích sao...?"
Khuôn mặt xinh đẹp của Hạ Tiểu Bạch có chút đỏ bừng, thực ra anh có chút không nhịn được mà chảy nước miếng rồi, có điều không phải là ở trên miệng mà thôi.
Con gái thì có chút phiền phức, cần quay về thay quần.............
Hạ Tiểu Bạch có chút ngại ngùng kẹp hai chân lại.
Bạn gái không ở bên cạnh mấy ngày thì liền có chút không thể kiểm soát được với các cô gái ở bên ngoài nữa rồi.
Xem ra tối nay quay về lại phải nhìn vào chiếc gương soi toàn thân tạm bợ bản thân vài lần.
Hạ Thiên Vũ trừng mắt nhìn Lý Mộc Dương suốt một ngày, chị Tiểu Bạch là con gái, sao có thể chảy nước dãi với các cô gái khác được.
"Đồ khốn nạn nhà cậu, đừng dạy hư anh Tiểu Bạch của tôi. Anh ấy trong sáng như tờ giấy trắng, trong sạch thuần khiết."
Vương Đông Hải có chút kinh ngạc nhìn Hạ Tiểu Bạch: "Tiểu Bạch, chắc không phải cậu vẫn là tờ giấy trắng?"
Hạ Thiên Vũ thật sự muốn nhảy lên đá cho tên này một cái: “Anh Tiểu Bạch nhà tôi đương nhiên là tờ giấy trắng rồi!”
Trong lúc mấy người còn đang tranh cãi thì Đông Phương Thanh Thanh trên sân khấu đã biểu diễn xong.
Khán giả ở dưới sân khấu vỗ tay nhẹ nhàng, mọi người đều cư xử rất đúng mực, không có ai la hét lớn tiếng, cũng không có ai huýt sáo với người đẹp ở trên sân khấu.
Đầu ngón tay của Đông Phương Thanh Thanh nhẹ nhàng vén tà váy, nho nhã khẽ cúi người.
Lúc này đôi mắt phượng của cô mới nhìn vào khuôn mặt Hạ Tiểu Bạch kèm theo nụ cười ngọt ngào:
"Bạch công tử, đến lượt cậu rồi."
Các công tử bột và các thiên kim tiểu thư ở dưới sân khấu không biết rõ sự việc, đều dõi theo ánh mắt của Đông Phương Thanh Thanh nhìn về phía Hạ Tiểu Bạch.
"Hả? Bạch công tử? Nhìn thế nào thì cũng thấy anh ta giống một cô gái xinh đẹp mà?"
"Bạch công tử? Anh ta là ai? Sao tôi chưa từng gặp qua? Trông lạ quá."
"Người này tôi biết, vừa rồi nghe mấy người Lý Mộc Dương nói anh ta là công tử mới của nhà họ Hạ, hình như tên là Hạ Tiểu Bạch."
"Ờ... Tôi còn tưởng là một cô gái nữ giả nam trang, còn đang chuẩn bị đi tán đây. Nếu đã là người nhà họ Hạ thì anh ta chắc chắn là một tên gay."
"A hem, nghe cậu nói như vậy, tôi càng hy vọng có thể quen biết anh ta, đơn thuần chỉ là muốn nói chuyện với anh ta thôi, đừng hiểu lầm."
Mấy người Lý Mộc Dương, Nhậm Chính An trên mặt cũng mang theo nụ cười gian tà, chuẩn bị xem trò cười của Hạ Tiểu Bạch.
"Tiểu Bạch, nếu không làm được thì cũng đừng cố gắng gượng, người đẹp không dễ dàng tán như vậy đâu."
Hạ Tiểu Bạch trợn trắng mắt nhìn cái gã này một cái: “Đừng nói với một chàng trai rằng anh ta không làm được!”
Trong lòng Hạ Thiên Vũ cũng rất lo lắng: “Anh Tiểu Bạch, không sao chứ?”
Hạ Tiểu Bạch giơ bàn tay trắng nõn lên xoa xoa đầu anh: “Xem anh biểu diễn.”
Khuôn mặt tuấn tú của Hạ Thiên Vũ đột nhiên đỏ lên, chị Tiểu Bạch lại xoa đầu anh, thật là hạnh phúc quá đi.
Sau đó, cảnh tượng này ở trong mắt mấy người Lý Mộc Dương lại trở thành một hình ảnh khác.
"Thiên Vũ, mông của cậu có đau không?" Lý Mộc Dương hỏi.
Vương Đông Hải: "Anh em hai người chắc không phải là thật đó chứ? Bình thường chúng tôi cũng chỉ trêu chọc nhà họ Hạ mấy người là 4 gay thôi"
"Không ngờ mấy người thực sự là gay!"
Hạ Thiên Vũ thực sự không thể nhịn được nữa, trực tiếp đá vào mông của tên Lão Vương này.
"Cậu mới là gay đó!!! Xu hướng tính dục của lão tử không biết bình thường đến mức nào."
Nhậm Chính An sờ cằm như thể đã nhìn thấu hết mọi chuyện, đang trầm tư.
Hạ Tiểu Bạch ngồi xuống trước cây đàn tranh, Đông Phương Thanh Thanh cũng không rời đi.
Chỗ ngồi này thừa đủ cho hai người ngồi.
Đông Phương Thanh Thanh nhẹ nhàng đáng yêu hỏi: "Bạch thiếu gia, có thể cho tôi ngồi bên cạnh xem được không?"
"Đừng hiểu lầm, không phải là tôi tham lam cơ thể của cậu đâu."
"Tôi chỉ là nghĩ, nếu như Bạch công tử có gì không hiểu thì có thể hỏi tôi."
"Tôi khá có nhiều kinh nghiệm về đàn tranh, bắt đầu học từ lúc năm tuổi, tính đến nay đã mười lăm năm rồi."
Hạ Tiểu Bạch còn chưa mở miệng, Đông Phương Thanh Thanh đã ngồi ở bên cạnh anh.
Cơ thể mềm mại của người đẹp tỏa ra hương thơm thanh mát càng ngày càng thơm. Nó giống như một loại hormone thu hút Hạ Tiểu Bạch.
Khuôn mặt xinh đẹp của đối phương có đánh chút phấn, đôi mắt phượng thanh tú xinh đẹp dưới hàng mi dài, đôi môi đỏ mọng quyến rũ hơi cong lên kèm theo nụ cười say đắm lòng người.
------
Dịch: MBMH Translate