Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 429 - Chương 429: Cho Hạ Thiên Hạo Một Thời Niên Thiếu Hoàn Hảo

Chương 429: Cho Hạ Thiên Hạo Một Thời Niên Thiếu Hoàn Hảo Chương 429: Cho Hạ Thiên Hạo Một Thời Niên Thiếu Hoàn Hảo

Hạ Văn Xuyên nhìn bóng lưng Hạ Tiểu Bạch cầm socola rời đi.

Ông ta không rời đi ngay lập tức mà lặng lẽ đi theo phía sau Hạ Tiểu Bạch.

Chủ yếu là ông ta sợ đứa con trai ngu ngốc đó của mình sẽ làm ra chuyện tổn thương gì đó với Hạ Tiểu Bạch.

Nhất định phải làm biến thái bám đuôi.

Hạ Tiểu Bạch một đường ngâm nga một đoạn khúc đi trên con đường yên tĩnh vào ban đêm.

Hai bên đường chỉ có ánh đèn dịu dàng mờ ảo, thỉnh thoảng còn truyền tới tiếng côn trùng kêu ríu rít.

Cô đương nhiên không biết mình đã bị người lén lút bám theo.

Sân nhỏ của Hạ Tiểu Bạch khá lệch hướng với trung tâm của nhà họ Hạ.

Cho nên cô phải mất nửa tiếng mới đến được chỗ ở của Hạ Thiên Hạo.

Mặc dù Hạ Thiên Vũ đề nghị cô chuyển đến vị trí trung tâm một chút.

Nhưng bị Hạ Tiểu Bạch từ chối, cô thích một cuộc sống yên tĩnh một mình.

Hạ Văn Xuyên một đường bám theo, nhưng vào lúc này phía sau ông ta chợt có một bàn tay đặt lên.

Ông ta sợ hãi đến mức gần như không nhảy cẫng lên, còn vội vàng che miệng sợ phát ra một chút thanh âm sẽ bị Hạ Tiểu Bạch phát hiện.

“Lão Tam, con đang làm gì vậy!” Hạ Văn Xuyên quay đầu lại nhìn mới nhận ra chính là ông cụ.

“Ba! Sao ba lại ở đây!”

Ông cụ nghiêm mặt nói: “Ở đây là nhà họ Hạ, ông đây thích đi đâu thì đi nơi đó! Chẳng lẽ còn cần báo cáo con sao!”

Hạ Văn Xuyên cũng mỉm cười nịnh nọt: “Ba nói đúng.”

Ông cụ cũng nhìn bóng lưng phía xa.

“Ha hả, con bám theo cháu gái bảo bối của ba vào tối muộn thế này là muốn làm gì?”

Hạ Văn Xuyên nhìn thấy đôi mắt lạnh lùng đó của ông cụ, cũng xoa xoa mồ hôi trên trán.

“Ba đừng hiểu lầm, con đi theo Tiểu Bạch đương nhiên là vì muốn tốt cho con bé.”

“Con bé mang một hộp socola muốn đến làm hòa với thằng nhóc Thiên Hạo này.”

“Ba cũng biết tính cách của thằng nhóc Thiên Hạo mà, thằng bé không biết Tiểu Bạch là con gái.”

“Nếu mà nổi giận, con sợ thằng bé sẽ đánh Tiểu Bạch.:

“Cho nên đã lặng lẽ theo sau, nếu phát hiện có gì không ổn thì nhanh chóng bước tới.”

Ông cụ hừ lạnh một tiếng: “Nếu con trai con dám đánh cháu gái bảo bối của ba, ông đây sẽ đánh con!”

Hạ Văn Xuyên thẹn mướt mồ hôi một trận: “Ba, chúng ta nhanh chóng theo kịp đi, không thấy bóng lưng của Tiểu Bạch rồi.”

Hai ba con cứ như vậy đi theo sau Hạ Tiểu Bạch. Đối phương vẫn không có gì.

Hạ Văn Xuyên nói: “Ba hay là chúng ta nói chuyện Tiểu Bạch là con gái cho Thiên Hạo đi.”

“Con sợ đường của thằng nhóc này sẽ ngày càng hẹp, xúc phạm chết Tiểu Bạch.”

Hạ Quang Thần chỉ trầm mặt nói: “Không được! Ba thật khó mới có thể đạt thành đặt cược với lão Nhâm chó kia.”

“Thua phải học chó chui đáy quần.”

“Tiểu Bạch là con gái càng ít người biết càng tốt, ba sợ những người này hưng phấn quá độ thì miệng nói ra ngoài không giữ kín.”

“Đến khi Lão Nhâm chó nuốt lời thì phải làm sao!

“Lần trước ông đây chỉ mặc quần cộc nhảy quảng trường còn chưa lấy lại thể diện đâu.”

Hạ Văn Xuyên gật đầu: “Vâng vâng vâng, ba nói đều đúng.”

Trong lúc hai người tiếp tục bám theo Hạ Tiểu Bạch.

Đột nhiên có hai bàn tay từ trong bóng tối vươn ra đặt lên vai hai ba con họ.

Hạ Quang Thần sợ đến mức suýt bệnh tim suýt nữa cũng lên cơn.

“Ba, anh ba, hai người ở đây làm gì thế!”

Họ quay đầu lại nhìn mới nhận ra chính là Hạ Văn Xuyên.

“Đệt, con muốn hù chết ông đây à!” Ông cụ hung hăng trợn mắt liếc nhìn Hạ Văn Xuyên.

Hạ Văn Xuyên mặt đầy áy náy: “Ba, anh ba, hai người ở đây làm gì! Không phải bám theo Tiểu Bạch phía trước đi!”

Hạ Văn Xuyên nhìn trong tay em tư cầm một đống đồ.

“Em cầm nhiều đồ như vậy vào buổi tối làm gì?”

Hạ Văn Niên có chút thất vọng nói: “Em định mua vài thứ cho cháu gái Tiểu Bạch.”

“Nhưng đi đến sân nhỏ của con bé thì phát hiện không có người.”

“Định trở về, đi ngang qua đây thì thấy hai người.”

“Hai người bám theo Tiểu Bạch làm gì thế?”

Hạ Văn Xuyên lại giải thích sự tình một lần nữa.

Hạ Văn Xuyên ha ha nói: “Thằng nhóc Thiên Hạo này từ nhỏ đã nướng bỉnh, phải để cho thằng nhóc này khuất phục mới được.”

Ba cha con họ giống như biến thái bám theo Hạ Tiểu Bạch chưa biết chuyện gì phía trước.

Hạ Tiểu Bạch đi được hơn mười phút đã đổ mồ hôi đầm đìa, dù là ban đêm của mùa hè cũng cực kỳ oi bức

Lau đi những giọt mồ hôi đang rơi trên trán.

Phía trước chính là nơi Hạ Thiên Hạo ở.

Cô hít sâu một hơi mới bước tới trước cửa Hạ Thiên Hạo gõ cửa.

Hạ Thiên Hạo cũng vừa mặc quần áo xong thì phát hiện có người gõ cửa nhà mình.

Cũng nghi ngờ mở cửa.

Khi anh ta nhận ra người đứng trước cửa chính là Hạ Tiểu Bạch ẻo lả đó, đột nhiên sắc mặt tối sầm.

Tuyệt đối sẽ không cho tên ẻo lả này một chút sắc mặt tốt.

Làm hại mình vô duyên vô cớ bị bốn cái tát từ ông nội và ba.

Sự tức giận của anh ta cũng không có nơi để trút.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment