Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 431 - Chương 431: Anh Ấy Thật Sự Là Một Người Tốt

Chương 431: Anh Ấy Thật Sự Là Một Người Tốt Chương 431: Anh Ấy Thật Sự Là Một Người Tốt

Trong lúc cô chuẩn bị rời đi.

Đột nhiên cảm thấy bãi cỏ cách đó không xa dường như có tiếng động, hơn nữa còn truyền tới giọng nói của ai đó.

Phản ứng đầu tiên của Hạ Tiểu Bạch chính là mình bị ai đó bám theo! Trong đầu xuất hiện bóng dáng của bác ba Hạ Văn Xuyên.

Chẳng lẽ là bác ba?

Giọng nói của hệ thống cũng vang lên: “Xem ra ký chủ cũng không ngốc lắm.”

“Bị ba tên biến thái bám theo cả buổi tối mới phát hiện.”

Hạ Tiểu Bạch sợ hết hồn! Cô bị ba tên biến thái bám theo sao?

Giọng nói nữ tính của hệ thống lại vang lên: “Chính là bác ba, bác tư, còn có ông nội của cô.”

Hạ Tiểu Bạch hộc máu, hai bác của cô không có gì bất ngờ đi.

Không ngờ ông nội cũng lén bám theo mình.

Nghĩ tới đây con ngươi của Hạ Tiểu Bạch đảo đi đảo lại, khóe miệng đỏ anh đào hơi nhếch lên.

Nhìn hộp socola đã được nhặt lên thu gom trong tay.

Cũng chỉ có thể đau lòng đặt trước cửa nhà Hạ Thiên Hạo.

Dù sao đã diễn trò thì phải làm cho trọn vẹn.

Ba người trong bụi cỏ không biết hành động bám theo của họ đã bị Hạ Tiểu Bạch biết.

Họ nhìn Hạ Tiểu Bạch cẩn thận từng li từng tí lau sạch socola được nhặt lên.

Lần nữa đóng gói lại đặt trước cửa nhà Hạ Thiên Hạo rồi mới rời đi.

Cuối cùng họ cũng hiểu rõ cái gì gọi là: Nước thiện làm lợi cho vạn vật mà không tranh với vật nào.

Hạ Văn Niên xúc động đến chảy nước mũi: “Hu hu, cháu gái đúng là thiên thần.”

“Anh ba, khi anh đánh con trai nhất định phải chia cho tôi một phần.”

Ông cụ vô cùng xúc động: “Văn Xuyên, con coi như không có đứa con trai này đi.”

Hạ Văn Xuyên…

Sau khi Hạ Tiểu Bạch làm xong tất cả mới trở về sân nhỏ của mình đóng cửa lại, tiếp tục chơi game.

Sáng hôm sau.

Hạ Thiên Vũ đã vội vã đến trước sân Hạ Tiểu Bạch gõ cửa.

“Anh Tiểu Bạch, anh Tiểu Bạch!”

Hạ Tiểu Bạch ngáp một cái mới bất đắc dĩ ngồi dậy, mở đôi mắt ngái ngủ ra.

Chỉ nghe tiếng kêu vui vẻ của vài con chim ngoài cửa sổ, mang tới chút nhộn nhịp hối hả cho buổi sáng yên tĩnh.

Tối qua chơi Quỷ Cốc Bát Hoang cả đêm, căn bản không ngủ đủ giấc.

“Đợi chút, anh phải đánh răng rửa mặt đã.”

Sau khi đánh răng rửa mặt xong.

Hạ Tiểu Bạch mở cửa cho Hạ Thiên Vũ đang đợi ở ngoài đã lâu.

“Sao vậy, gấp ga gấp gáp.”

Hạ Thiên Vũ nói: “Ông nội, và bác ba, bác tư bảo anh đến phòng khách.”

“Em thấy họ trông có vẻ rất nghiêm túc.”

Đôi môi anh đào của Hạ Tiểu Bạch khẽ nhếch, đã đại khái hiểu mục đích họ muốn tìm mình.

Có lẽ là vì chuyện tối qua của cô. Về phần ngôn từ Hạ Tiểu Bạch đã sớm suy nghĩ xong.

Cô nhìn Hạ Thiên Vũ mỉm cười nói: “Đi thôi… Không nên để cho ông nội đợi lâu.”

Rất nhanh Hạ Tiểu Bạch và Hạ Thiên Vũ đã đi tới phòng khách của nhà họ Hạ.

Ông cụ thấy Hạ Tiểu Bạch đến, nhớ tới chuyện tối qua vừa đau lòng vừa không biết làm sao.

Tiểu Bạch quả thực quá đơn thuần, thật sự sợ cô sau này ra ngoài xã hội sẽ bị người khác bắt nạt.

Hạ Tiểu Bạch chậm rãi đi vào phòng khách, khôn khéo hơi cúi người cung kính ông cụ.

“Chào buổi sáng ông nội.”

Rồi mới nhìn hai bác đứng hai bên ông cụ.

Nhưng điều khiến cô suýt bật cười thành tiếng chính là mũi mắt của bác ba Hạ Văn Xuyên lúc này trông như bị ái đó đấm vậy

“Chào bác tư.”

“Bác ba… Vết thương trên mặt của bác?”

Tối qua Hạ Văn Xuyên bị ông cụ đánh một trận còn có chút buồn bực.

Nhưng hôm nay nhìn thấy nụ cười ngọt ngào quan tâm đó của cháu gái Tiểu Bạch lại cảm thấy được chữa lành.

Ông ta khoát tay: “Không sao… Vô tình bị té khi đi vệ sinh tối qua mà thôi.”

Nói xong ông ta còn cười ha ha muốn xua tan phần lúng túng này.

Hạ Văn Xuyên ở bên cạnh trêu chọc nói: “Lần sau anh ba đi vệ sinh bảo chị dâu đỡ, đừng để bị té nữa.”

Trong lòng Hạ Tiểu Bạch cũng cảm thấy mắc cười, suýt đã bật cười thành tiếng.

Những vết thương do bị té trong phòng tắm có thể giống hệt vết thương do bị người đấm sao?

Rõ ràng là bị ông cụ đánh.

Hạ Tiểu Bạch cũng lông mày rủ xuống, trong mắt tràn đầy thương cảm cùng lo lắng.

“Sau này bác ba phải cẩn thận, trong phòng cháu vẫn còn một ít thuốc chống sưng, hay là bây giờ cháu đi lấy cho bác?”

Hạ Văn Xuyên nhìn Tiểu Bạch tốt bụng giống như thiên thần, hốc mắt hơi ướt át.

“Bác ba không sao, cám ơn cháu gái Tiểu Bạch đã quan tâm, đúng rồi ông nội cháu có chuyện muốn hỏi cháu.”

Ông cụ cũng mặt đầy hiền hòa nhìn Hạ Tiểu Bạch.

Sao mà Hạ Tiểu Bạch lại không biết ông nội đang muốn hỏi cô chuyện về Hạ Thiên Hạo tối qua được chứ.

Cô chọn cách chủ động nở nụ cười ngọt ngào nói.

“Ông nội, tối qua cháu đi tìm Nhị ca, cháu còn tặng một hộp socola cho anh ấy.”

“Nhị ca rất vui vẻ nhận, mà còn sẵn lòng trở thành bạn với cháu.”

“Hy vọng ông nội đừng vì chuyện của cháu mà tức giận với Nhị ca, anh ấy thật sự là một người tốt.”

Ông cụ và Hạ Văn Xuyên, Hạ Văn Niên suýt nữa đều tin.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment