Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 443 - Chương 443: Chúng Ta Là Con Gái Không Sao Chứ?

Chương 443: Chúng Ta Là Con Gái Không Sao Chứ? Chương 443: Chúng Ta Là Con Gái Không Sao Chứ?

Khuôn mặt xinh đẹp xấu hổ, ánh mắt liếc mắt đưa tình nhìn mình.

Không thể nào! Không thể nào! Chẳng lẽ Lý Tư Tư cũng là les?

Đôi mắt xinh đẹp của Hạ Tiểu Bạch nhìn Lý Tư Tư đang đỏ bừng mặt.

Đôi mắt to của Lý Tư Tư chớp chớp, giống như đang ngượng ngùng cái gì, đôi môi anh đào khẽ mím.

Thiếu nữ xinh đẹp như vậy giờ đây an vị ở bên cạnh mình, cảm thụ được mùi hương kỳ lạ truyền đến trên người cô.

Hạ Tiểu Bạch trong nháy mắt cảm thấy mình có chút không kiềm chế được. Khiến lòng cô ngứa ngáy.

Tục ngữ nói rất đúng: Nữ theo đuổi nam cách tấm màn mỏng.

Hẳn là không có chàng trai nào có thể từ chối được một thiếu nữ xinh đẹp đáng yêu chủ động thổ lộ với mình.

Lại là một hồi diễm ngộ!!!

Chết tiệt!

Vì sao sau khi bà đây biến thành con gái mới có nhiều diễm ngộ như vậy, nhìn mà hữu tâm vô lực().

(

)Có lòng không có sức.

Đôi mắt đẹp của Lý Tư Tư lại liếc Hạ Tiểu Bạch, càng nhìn càng thấy đẹp, cô thích.

Dung nhan hoàn mỹ không tỳ vết kia, cho dù nhìn từ góc độ nào cũng đều tinh xảo xinh đẹp như vậy, trắng nõn không có chút tỳ vết nào, dịu dàng khuynh thành.

Đặc biệt là đôi mắt băng tinh của Hạ Tiểu Bạch, linh động, mị hoặc, lãnh diễm, quyến rũ.

Chỉ cần để cho người ta gặp cô một lần, thì vĩnh viễn không quên được.

Bàn tay nhỏ bé trắng nõn của Lý Tư Tư có chút khẩn trương không biết đặt ở đâu, đầu ngón tay xoắn xoắn mấy sợi tóc rủ xuống trước bộ ngực no đủ.

Cô nhỏ giọng nói: “Ừm... Chị Tiểu Bạch chúng ta là con gái không sao chứ?"

Hạ Tiểu Bạch rất là bất đắc dĩ, cô cũng không muốn gây hoạ cho một một thiếu nữ xinh đẹp đáng yêu như vậy.

Mình đã là người có bạn gái.

Cũng căn bản không thể hứa hẹn gì với Lý Tư Tư.

Hạ Tiểu Bạch chỉ có thể giả vờ ngây thơ, lần nữa sờ sờ đầu nhỏ của Lý Tư Tư.

“Em đang nghĩ gì vậy?”

"Con gái làm bạn với con gái không phải rất bình thường sao, chị cũng có rất nhiều bạn là nữ mà."

“Hay là, sau này chị giới thiệu cho mọi người làm quen?”

Lý Tư Tư còn đang bổ não cùng Hạ Tiểu Bạch làm một ít chuyện không thể miêu tả trong hiện thực.

Tâm trạng cực kỳ hưng phấn.

Không được! Cô lại không nhịn được chảy nước miếng.

Nhưng khi cô nghe Hạ Tiểu Bạch nói tiếp, thì ngây ngẩn cả người, mở to hai mắt.

Chẳng lẽ chị Tiểu Bạch nói cũng thích mình... Chỉ là kiểu thích của bạn bè nữ bình thường?

Mà không phải là thích kiểu yêu đương giữa nữ và nữ?

Lý Tư Tư lập tức cụp mắt xuống, nhưng một lúc sau cô đã che giấu cảm xúc suy sụp của mình.

Cô giương mắt nhìn Hạ Tiểu Bạch cười ngọt ngào, khuôn mặt cười tươi như hoa.

“Em cũng hy vọng sẽ được làm quen với bạn bè của chị Tiểu Bạch.”

Hừ hừ, tương lai còn dài.

Tiểu thư đây sẽ không dễ dàng buông tha việc khiến tiểu tiên nữ này thành bạn gái của mình.

Hạ Thiên Minh ở một bên âm thầm quan sát thấy Hạ Tiểu Bạch kề mũi lên người Lý Tư Tư ngửi.

Còn có thể sờ đỉnh đầu của Lý Tư Tư.

Mình và Lý Tư Tư chơi cùng nhau lâu như vậy, có thể nói là cùng nhau lớn lên, thế mà không có đãi ngộ như vậy.

Tâm trạng có thể nói là vừa chua vừa hâm mộ ghen tị, anh ta hâm mộ đến mức cho góc áo vào miệng nghiến răng.

Muốn lao ra ngoài.

Nhưng lại muốn nhìn xem Hạ Tiểu Bạch và Lý Tư Tư đã phát triển đến bước nào.

Lý Tư Tư, Hạ Tiểu Bạch hai cô gái đương nhiên không biết nhất cử nhất động của các cô đã bị một tên biến thái âm thầm quan sát thu hết vào mắt.

Hạ Tiểu Bạch thấy cá nướng đã ăn xong, tiếp tục lấy cần câu thả câu bên hồ.

Cô cũng không khỏi thầm than, có mỹ nhân làm bạn, cuộc sống thật sự quá thoải mái.

Lý Tư Tư chỉ yên lặng ngồi ở trước bàn đá bên cạnh, hai tay chống cằm, mắt mở to yên lặng nhìn Hạ Tiểu Bạch câu cá.

Thưởng thức mỹ nữ, thật là bổ mắt mà.

Thời gian trôi qua rất nhanh.

Sắc trời cũng đã ảm đạm, hơn bảy giờ tối.

Hai cô có thể nói là vừa nói vừa cười vui vẻ hòa thuận, thời gian tốt đẹp trôi qua đặc biệt nhanh.

Hạ Thiên Minh trốn ở một bên rình coi lại là một cảm giác khác.

Vì "giám sát" hai người này xem có làm ra chuyện gì mờ ám hay không, anh đã ngồi xổm trong bụi cỏ bốn giờ.

Bữa tối chưa ăn... (??∧)

Chỉ có thể ăn cỏ, bụng đói kêu ùng ục.

Anh thầm hận Hạ Tiểu Bạch sao lại thích câu cá như vậy.

Câu một cái câu tận bốn năm tiếng, chân anh đều tê dại hết rồi chỉ động một chút cũng khó chịu.

Hạ Tiểu Bạch vẫn còn chưa thu cần câu.

Thật ra điều anh ta không biết chính là, Hạ Tiểu Bạch cũng không thích câu cá như vậy, chủ yếu là chơi game lướt video.

Chỉ là hôm nay có mỹ nhân làm bạn, tâm tình sung sướng nên quên mất thời gian.

Dù sao trở lại Hạ gia lâu như vậy, đây là lần đầu tiên cô gặp được một cô gái trẻ.

Con cháu Hạ gia đều là con trai, cho dù là dòng chính hay là dòng phụ, thật sự là làm cho cô cạn lời.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment