Thật không biết Hạ Thiên Vũ bọn họ trước kia sống như thế nào.
Nhiều con trai như vậy mà ngay cả một người mẹ trẻ cũng không có.
Ngay cả mấy con mèo gặm cá ở một bên cũng là đực.
Hạ Tiểu Bạch nhìn sắc trời đã tối, ánh trăng sáng tỏ rơi trên hồ sen, làn gió mát mẻ mang đến mùi hoa sen nhàn nhạt.
Ánh mắt cô dừng lại ở trên người Lý Tư Tư, bàn tay nhỏ bé che đi đôi môi anh đào đang ngáp.
“Muộn rồi, em không trở về sao?”
Lý Tư Tư có chút ngượng ngùng, hai đầu ngón tay đảo quanh.
“Mấy ngày nay anh trai không có ở nhà, hay là đêm nay em ở lại chỗ chị Tiểu Bạch qua đêm được không?”
Hạ Tiểu Bạch bối rối... Đây không phải là dụ dỗ người phạm tội sao.
Tuy rằng cô không có công cụ gây án của con trai, nhưng cô vẫn có "thủ đoạn" gây án của mình.
Đầu ngón tay Hạ Tiểu Bạch nhéo mặt cô nhóc: "Cái này không tốt lắm đâu!”
Lý Tư Tư ôm vòng eo mảnh khảnh của Hạ Tiểu Bạch làm nũng nói.
“Không có gì không tốt, dù sao chúng ta đều là con gái không sao đâu.”
Hạ Tiểu Bạch suy nghĩ một chút cũng thôi: "Được rồi, nhưng mà em phải nói với người nhà một tiếng.”
Lý Tư Tư vui vẻ ngoan ngoãn gật đầu: "Bây giờ em gọi điện thoại cho mẹ.”
Lý Tư Tư vui vẻ đi qua một bên lấy điện thoại di động của cô ra.
Bấm số điện thoại của mẹ.
Mà vị trí cô đứng vừa vặn ở gần Hạ Thiên Minh.
Vừa rồi cách quá xa, khi hai người nói chuyện âm thanh quá nhỏ, Hạ Thiên Minh căn bản không nghe được.
Bây giờ Lý Tư Tư đang đứng cách bụi cỏ không xa.
Hạ Thiên Minh thật muốn nghe xem Tư Tư đang vội vã gọi điện thoại cho ai.
Sau khi Lý Tư Tư kết nối, bên trong truyền đến một giọng nữ ôn hòa.
Đối phương chính là mẹ của Lý Tư Tư, cũng là cô của Hạ Tiểu Bạch, con gái nuôi của ông cụ.
Lý Tư Tư ngọt ngào cười nói: "Mẹ ơi đêm nay con ở nhà ông ngoại qua đêm, sẽ không trở về."
Hai người nói chuyện với nhau vài câu rồi tắt điện thoại.
Trong lòng Hạ Thiên Minh có chút vui vẻ! Tối nay Lý Tư Tư ở lại qua đêm?
Lý Tư Tư ở Hạ gia cũng có chỗ ở riêng, vừa vặn ở sát vách Hạ Minh.
Trước kia anh ta thường xuyên đi tìm Lý Tư Tư chơi.
Hạ Thiên Minh còn đang ảo tưởng tối nay nên ăn mặc tiêu sái một chút.
Chuẩn bị tốt đồ ăn thức uống đi bắt chuyện với Lý Tư Tư.
Hai người bồi dưỡng, giao lưu tình cảm, nói không chừng Lý Tư Tư sẽ yêu anh.
Cái này gọi là gần quan được ban lộc, nước phù sa không chảy ruộng ngoài.
Anh ta cũng chưa từng nghe nói qua Lý Tư Tư có bạn nào là nam.
Cuối cùng nói chuyện này cho ông nội, ông nội tuyệt đối sẽ không từ chối thân càng thêm thân.
Tất nhiên!
Tất cả những điều trên chỉ là ảo tưởng của Hạ Thiên Minh trước khi Hạ Tiểu Bạch trở lại Hạ gia.
Nhưng hôm nay đã khác.
Lý Tư Tư tựa hồ thích Hạ Tiểu Bạch, làm rối loạn toàn bộ kế hoạch ban đầu của anh ta.
Rõ ràng Hạ Tiểu Bạch mới trở lại Hạ gia không bao lâu!!! Tại sao em gái Tư Tư lại thích cậu ta.
Không khoa học chút nào o(╥﹏╥)o
Chẳng lẽ đây chính là thanh mai trúc mã trong truyền thuyết không sánh bằng tên khác nhảy vào sao...
Hạ Thiên Minh nắm tay: “Không được! Mình phải nói cho Tư Tư, Hạ Tiểu Bạch chính là một yêu quái nam nữ đều không tha!”
Không chỉ biến Hạ Thiên Vũ thành công cụ, làm hại anh Thiên Hạo bị ông nội trừng phạt.
Bây giờ ngay cả ba anh và cậu ta cũng có quan hệ kỳ diệu.
Giờ lại còn dụ dỗ Lý Tư Tư.
Hạ Thiên Minh thề tuyệt đối phải hung hăng giáo huấn Hạ Tiểu Bạch một trận.
Nhưng bây giờ Lý Tư Tư ở chỗ này anh không dám tùy tiện ra tay, nếu không lỡ dọa em gái Tư Tư sẽ không tốt.
Lúc này Hạ Tiểu Bạch cũng đi đến bên cạnh Lý Tư Tư.
Hạ Thiên Minh trốn trong bụi cỏ không dám phát ra một chút âm thanh nào, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Hạ Tiểu Bạch.
Lý Tư Tư giang hai cánh tay trắng như tuyết ôm Hạ Tiểu Bạch, đầu cọ cọ ngực cô nũng nịu cười nói.
“Anh Tiểu Bạch tốt quá rồi, đêm nay em sẽ ở lại ngủ cùng anh.”
Hạ Thiên Minh.................. Mơ hồ...... Giờ anh hoàn toàn mơ hồ. d(? д?)
Hình như vừa rồi mình nghe được cái gì đó…
Tối nay Lý Tư Tư ngủ với Hạ Tiểu Bạch!!!
Hạ Thiên Minh lần nữa đặt mông ngồi dưới đất, nữ thần mình thầm mến từ nhỏ cứ như vậy ngủ cùng người khác?
Động tĩnh của anh ta cũng khiến cho bụi cỏ phát ra một ít âm thanh “xào xạc”.
Anh ta sợ đến mức vội vàng ngừng động tác, cực kỳ khẩn trương.
Đôi mắt Hạ Tiểu Bạch và Lý Tư Tư cũng nhìn về phía bụi cỏ bên cạnh.
Lý Tư Tư mở to hai mắt hỏi: "Trong bụi cỏ của anh Tiểu Bạch hình như có thứ gì đó.”
Hạ Tiểu Bạch giơ tay sờ sờ cái đầu nhỏ của Lý Tư Tư thấp hơn mình.
“Chắc là là con chó hay mèo trốn ở trong bụi cỏ đi vệ sinh thôi!”
“Hôi lắm, chúng ta về phòng thôi.”
Lý Tư Tư cũng ngoan ngoãn gật đầu "Ừ" một tiếng.
Hai người cứ như vậy đi vào trong phòng, chỉ còn lại bụi cỏ “Minh” ngồi dưới đất giờ mới kịp phản ứng.
Hạ Thiên Minh đứng dậy phủi bụi mông.
Ngồi xổm bốn tiếng đồng hồ, chân anh tê rần như có ngàn vạn con kiến đang gặm cắn.
Trên đầu còn dính mấy cọng cỏ xanh mơn mởn.
------
Dịch: MBMH Translate