Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 470 - Chương 470: Con Rể” Gặp “Ba Vợ”?

Chương 470: Con Rể” Gặp “Ba Vợ”? Chương 470: Con Rể” Gặp “Ba Vợ”?

Hôm nay ông cũng báo trước cho Hạ Tiểu Bạch để cho con bé chú ý chút.

Người nhà họ Nhậm có lẽ muốn đi gặp cô, không muốn lộ ra sơ hở, bị người khác biết là con gái.

Bằng không thì cô sẽ không có sính lễ.

Hạ Tiểu Bạch với tư cách là người mê tiền nhỏ nên đương nhiên sẽ chú ý, nếu không có sính lễ hàng nghìn vạn thì cô sẽ khóc chết mất.

Đối với Hạ Tiểu Bạch là người làm đàn ông 18 năm mà nói, giả vờ làm con trai chẳng phải là chuyện rất bình thường sao.

Nhậm Nhã Nhã cười nói: “Con dẫn anh cả và ba đi gặp Tiểu Bạch một chút.”

Hạ Quang Thần nói: “Để thằng nhóc Phi Hồng này thì có thể, còn ông già Nhậm chó ở lại đánh cờ với ba.”

“Đây đều là chuyện tình cảm của người trẻ, cũng không đến lượt những ông già như ba quản đâu.”

Nhậm Thiên Tề chần chờ một lúc, suy nghĩ, chút nữa đi gặp Hạ Tiểu Bạch cũng không vấn đề gì.

Không bằng bây giờ đánh vài ván cờ với ông già Hạ, giết sự oai phong của cái tên này.

Nhậm Nhã Nhã dẫn Nhậm Phi Hồng chậm rãi đi tới sân Hạ Tiểu Bạch.

Hạ Thiên Hạo cũng theo sau.

Anh ta ngược lại muốn nhìn xem Hạ Tiểu Bạch sẽ đối phó với khảo nghiệm của cậu mình như thế nào.

Nhậm Phi Hồng suốt dọc đường hỏi một số chuyện liên quan đến Hạ Tiểu Bạch.

“Em ba, dáng dấp của Hạ Tiểu Bạch đó hẳn là rất anh tuấn đi.” Ông ta cũng có chút mong đợi hỏi.

Nhậm Nhã Nhã cười nói: “Đợi lát nữa thì anh sẽ biết, đó là một chàng trai đẹp sạch sẽ trắng nõn.”

“Em gái anh có giá trị nhan sắc của em đẹp như vậy, chẳng lẽ còn nhìn trúng chàng trai xấu xí sao?”

Nhậm Phi Hồng cũng gật đầu… Em gái ông ta đúng là người của hiệp hội giá trị nhan sắc.

Khuôn mặt anh tuấn của Hạ Thiên Hạo lại đầy vẻ khó chịu.

“Nhưng chỉ một tên tiểu bạch kiểm thôi.”

“Chỉ làm cho các cô gái thích, giống như mấy tên phi công trẻ.”

“Đàn ông đích thực phải có cơ bụng, cao 1m8 như cháu, có khả năng đánh nhau mới có thể bảo vệ được con gái mình thích.”

Nhậm Phi Hồng cũng cười ha hả nhìn cháu trai Hạ Thiên Hạo.

“Có phong độ của cậu cháu khi còn trẻ, không hổ là huyết thống của nhà họ Nhậm.”

Nhóm người rất nhanh đã đến sân nhỏ của Hạ Tiểu Bạch.

Lúc này Hạ Thiên Vũ, Hạ Thiên Minh và Lý Tư Tư đều đang ở đây.

Hai người anh em Hạ Thiên Vũ thậm chí còn trông có vẻ ghen tuông.

Hạ Thiên Vũ lau mồ hôi trên trán, với tư cách là em trai nhỏ tốt nhất của chị Tiểu Bạch, anh ta phải cố gắng!

“Anh Tiểu Bạch! Em đã nhổ sạch cỏ của sân nhỏ.”

Hạ Thiên Minh cũng không chịu thua… Anh ta chính là người tốt nhất của em gái Tiểu Bạch.

“Tiểu Bạch, em nhìn xem, anh đã sửa xong hàng rào trong sân.”

Lý Tư Tư cười khanh khách bưng một tô mì: “Chị Tiểu Bạch, em ở dưới tốt lắm, cho chị ăn, mau tới ăn đi.”

Nhậm Phi Hồng đi vào sân nhỏ của Hạ Tiểu Bạch cũng nhìn thấy một màn này.

“Thiên Hạo, tình cảm anh em nhà họ Hạ của các cháu còn thật sự tốt.”

Hạ Thiên Hạo nhìn một màn này cũng sững sờ, Thiên Vũ sớm đã bị Hạ Tiểu Bạch câu hồn cũng được đi.

Tại sao Lý Tư Tư và Hạ Thiên Minh cũng là một khuôn mặt chó liếm với Hạ Tiểu Bạch.

Chẳng phải Thiên Minh cùng một phe với mình sao?

Anh ta trực tiếp bước tới nắm chặt cổ áo Hạ Thiên Minh nghiến răng nghiến lợi nhỏ giọng nói.

“Đệt! Thiên Minh, cậu đây là đang làm gì vậy! Ở đây giúp Hạ Tiểu Bạch sửa hàng rào.”

Hạ Thiên Minh trực tiếp hất tay Hạ Thiên Hạo ra: “Anh Thiên Hạo! Tôi đã cải tà quy chính rồi.”

“Tôi không chỉ giúp Tiểu Bạch sửa hàng rào, tôi còn sửa vòi nước, sửa bóng đèn…”

“Tôi khuyên anh nhanh chóng nhận lỗi với Tiểu Bạch đi.”

“Nếu không sau này anh sẽ khóc!”

Hạ Thiên Hạo càng nghe càng cảm thấy Hạ Thiên Minh chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.

Chẳng phải mình chỉ mới nằm viện một tháng, không ngờ tên này cũng rơi vào tay giặc rồi.

Đột nhiên Hạ Thiên Hạo nghĩ tới điều gì đó!

Anh ta nhỏ giọng hỏi: “Thiên Minh, có phải cậu bị Hạ Tiểu Bạch nắm điểm yếu gì đó đúng không!”

“Nếu hắn ta uy hiếp cậu thì hãy nháy mắt một cái ngay lập tức!

Hạ Thiên Minh nghe lời này của Hạ Thiên Hạo không chỉ không nháy mắt.

Lại trừng mắt thật to giống như quả vải.

Nhậm Phi Hồng cũng nhìn hành động của hai người nói.

“Các cháu đây là đang làm gì! Thiên Hạo! Có phải cháu muốn bắt nạt người ta hay không!”

Hạ Thiên Hạo thấy cậu mình ở đây nên anh ta cũng có thể xóa bỏ, hung hãn trừng mắt liếc nhìn Hạ Tiểu Bạch.

Hạ Tiểu Bạch chỉ mỉm cười với anh ta.

Thân là tràn xanh đạt tiêu chuẩn, cô sẽ không vì chút chuyện nhỏ này mà tức giận.

Nhậm Nhã Nhã nhìn Hạ Tiểu Bạch nói với Nhậm Phi Hồng.

“Người này chính là con trai Hạ Tiểu Bạch của bác hai nhà em, có phải dáng dấp rất đẹp khôi ngô đúng không?”

Bà hơi nhìn Hạ Tiểu Bạch với ánh mắt dịu dàng, kiểu chó sữa nhỏ này cũng là sở thích của bà. Đáng tiếc chính mình đã già rồi.

Nhậm Phi Hồng cũng đưa mắt quan sát trên người Hạ Tiểu Bạch đang mỉm cười.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment