Thời gian nhanh chóng trôi qua.
Rất nhanh đã đến cuộc thi tuyển chọn thiên kim tiểu thư của gia đình quý tộc được tổ chức bốn năm một lần ở Trung Quốc.
Bên ngoài trang viên sang trọng nào đó đã đủ các kiểu xe siêu sang.
Thậm chí là máy bay cánh cố định, trực thăng tư nhân.
Hôm nay cuộc thi tuyển chọn thiên kim nhà giàu quý tộc của Trung Quốc được tổ chức ở đây.
Gần như tất cả những người đứng đầu đều đến, không chỉ là các đại gia tộc.
Còn có các kiểu nhà giàu, người đen trắng xám đều tới tham gia.
Tất nhiên cũng không phải ai cũng có tư cách bước vào hội trường.
Hạ, Nhậm, Vương, Đông Phương, Lý, người của năm đại gia tộc có thể tùy ý ra vào.
Cũng chỉ phát ra bên ngoài không tới 100 tấm thiệp mời, gần như khiến cho vòng người bên ngoài tranh giành nhau bể đầu chảy máu.
Dù sao tới đây không chỉ có thể ngắm mỹ nữ, quan trọng hơn vẫn là giao thiệp mối quan hệ sâu rộng.
Nếu bạn ở trong vòng không quen biết người nào, thế thì bạn cố gắng thế nào đi nữa cũng nặn không thể chen vào vòng trong đó.
Hôm nay có thể tới đây đều là danh gia vọng tộc, chính là thời cơ tăng mạng giao thiệp tốt nhất.
Từng nam nam nữ nữ trẻ tuổi đều ăn mặc rất tinh xảo.
Cả người Hạ Quang Thần mặc bộ đồ Đường, tựa hồ tâm tình rất tốt, chình là nói mặt đầy gió xuân.
Vài ông bạn già của ông nhìn thấy dáng vẻ ông vui vẻ cũng đều khó hiểu.
Dù sao mỗi một lần tuyển chọn thiên kim thì nhà họ Hạ của họ đều sẽ không tới.
Một ông cụ trong đó nói: “Các ông nhìn xem, sao ông Hạ trông vui vẻ thế? Không biết là uống nhầm thuốc gì, hay là không chịu nổi kích thích đi?”
Một ông cụ khác cũng gật đầu: “Có lẽ là như vậy.”
“Dù sao nhà họ Hạ mấy trăm năm tới cũng không có bé gái nào được sinh ra nên bị gọi là gia tộc đồng tính nam.”
“Cuộc thi thiên kim danh viện, coi như là nỗi đau cả đời của nhà ông Hạ, dù sao nhà họ Hạ của họ cơ bản không có cơ hội tham gia.”
Nhưng vào lúc này Đông Phương Vượng sờ râu nói.
“Lời ấy sai rồi, đừng quên nhà ông Hạ còn có một cô con gái nuôi, sinh được một thiên kim rất xinh đẹp đáng yêu gọi là Lý Tư Tư.”
Đông Phương Vương nói: “Các ông không biết đi, ông cụ Nhậm và ông cụ Hạ chính là đánh cược.”
“Cháu gái Lý Tư Tư của nhà ông Hạ đại diện nhà học Hạ tham gia tuyển chọn thiên kim lần này.”
“Họ đánh cược gì?” Mấy ông cụ kỳ lạ hỏi.
Đông Phương Vượng nhấp một hớp trà nói tiếp: “Đợi tôi kể chi tiết.”
Ông kể lại một lần vụ đánh cược giữa Nhậm Thiên Tề và Hạ Quang Thần ngày đó.
Khiến mấy ông cụ ở đây đều liên tục cười to.
“Ha ha hôm nay có trò hay để xem, họ chó sủa chui đáy quần, sợ rằng chỉ có hai ông cụ này mới thực sự thú vị.”
“Cũng không biết là ai có thể thắng.”
“Ha ha đương nhiên là Nhậm Sơ Tuyết của nhà họ Nhậm, tôi nghe bọn tiểu bối nói, đây là cô gái xinh đẹp nhất bọn nhóc từng gặp.”
“Tôi cũng cho là như vậy, Lý Tư Tư đó tôi đã gặp, vẻ bề ngoài mặc dù xinh xắn, nhưng kém xa con bé đó của nhà họ Nhậm.”
“Nhà họ Nhậm sinh ra nhiều mỹ nữ, nhà học Hạ sinh ra nhiều đồng tính nam, đây không phải chỉ là nói suông.”
Hạ Quang Thần đến mấy ông cụ bên này, Nhậm Thiên Tề cũng đúng lúc tới.
Hai người nhìn thấy nhau đều vung tay áo hừ lạnh một tiếng.
Hạ Quang Thần tìm một vị trí xụ mặt ngồi xuống.
Đúng lúc đối diện ông cũng chỉ còn sót lại vị trí cuối cùng, Nhậm Thiên Tề cũng sụ mặt ngồi xuống.
Nhậm Thiên Tề cầm tách trà lắc nước nói.
“Không ngờ ông Hạ chó như ông còn thật sự dám đến đây.”
“Sẽ không cho rằng cháu gái của ông thật sự xinh đẹp như Sơ Tuyết nhà tôi đi?”
Ông cụ Vương Chi Sơ nhà họ Vương lúc đầu cũng cười khà khà nói.
“Ông Hạ, không phải tôi không nói ông, hành động theo cảm tính vô dụng.”
“Hay là về nhà để cho đánh anh em và con dâu của Văn Quốc cố gắng một chút.”
“Có lẽ mười sáu năm sau, ông còn có cơ hội nhìn thấy cô bé huyết thống của nhà họ Hạ của ông tham gia tuyển chọn thiên kim.”
Nhậm Thiên Tề cũng ha ha cười to: “Các ông cũng chắc đều biết đánh cược giữa tôi và ông Hạ đi.”
“Các ông bạn đang ngồi ở đây xin làm chứng, nếu đợi lát nữa ai trong chúng tôi thua, trói cũng phải cưỡng ép người thua chui đáy quần.”
Nếu đặt vào lúc trước thì Hạ Quang Thần nhất định sẽ nhảy dựng lên mắng.
Nhưng bây giờ ông cũng có cháu gái của mình, còn là kiểu xinh đẹp như nàng tiên.
Lại là cao thủ đánh cờ, còn gảy đàn tranh giỏi, có thể nói là xinh đẹp tài nghề cùng tồn tại.
Ông chỉ nhấp một hớp Long Tỉnh loại tốt nhất: “Ông Nhậm chó, đợi lát nữa chỉ sợ ông đổi ý.”
Nhậm Thiên Tề ha ha cười nói: “Hả? Tôi sẽ đổi ý sao?”
“Người nào không biết nhà họ Nhậm của tôi sinh ra nhiều mỹ nữ.”
“Tùy tiện ra ngoài một người cũng trắng như tuyết không tỳ vết, xinh đẹp khiến người ta hài lòng.”
“Lại được giáo dục lễ nghi nghiêm khắc, người người có tri thức hiểu lễ nghĩa.”
------
Dịch: MBMH Translate