Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 501 - Chương 501: Hạ Tiểu Bạch Có Thích Ai Chưa?

Chương 501: Hạ Tiểu Bạch Có Thích Ai Chưa? Chương 501: Hạ Tiểu Bạch Có Thích Ai Chưa?

Hạ Quang Thần đang ngồi trong đại sảnh thưởng trà.

Hạ Văn Xuyên và Hạ Văn Niên như tả hữu hộ pháp, đứng hai bên cạnh.

Khóe miệng của ba người nhếch lên tận trời.

Số người tới cầu hôn lấp kín đại sảnh Hạ gia.

Ông Lý của Lý gia vô cùng bất đắc dĩ, dùng một ánh mắt lấy lòng nhìn Hạ Quang Thần.

Tối ngày hôm qua, mấy đứa trẻ nhà ông cũng la hét bảo ông tới Hạ gia, cầu hôn Hạ Tiểu Bạch.

Ông Lý vốn không muốn tới, nghĩ tới việc nhìn thấy vẻ mặt đắc ý của Hạ Quang Thần thôi ông đã muốn đánh người rồi, đừng nói tới việc muốn ông đi cầu Hạ Quang Thần.

Nhưng mà, mấy đứa nhóc đó cứ một khóc hai nháo ba thắt cổ, cho nên ông bắt buộc phải đi.

Lý Kiến Nguyên nâng món quà trong tay lên, cười ha ha nói:

"Ông Hạ, chúng ta cũng coi như là bạn bè mấy chục năm."

"Chắc hẳn ông cũng biết mục đích ngày hôm nay tôi tới đây là gì."

Hạ Quang Thần móc mũi, đầu ngón tay bắn ra.

Một vật màu đen suýt nữa đã dính lên trên người Lý Kiến Nguyên, may mà ông nhanh chóng tránh thoát.

Hạ Quang Thần nói:

"Ha ha, muốn cầu hôn Tiểu Bạch nhà tôi thì cứ việc nói thẳng ra."

"Không cần phải nói chuyện vòng vo như thế."

"Ông không thấy trước cửa nhà tôi có vô số người muốn đến để cầu hôn hay sao?"

"Ông cứ đặt nó xuống trước đi, sau đó để lại ảnh chụp và thông tin cặn kẽ về nhóc con nhà ông là có thể đi được rồi."

Lý Kiến Nguyên đã từng gặp rất nhiều người đắc ý, nhưng đây là lần đầu tiên ông gặp một người dám đắc ý như thế với ông.

Ông đường đường là lão đại Lý gia.

Vẻ mặt của ông lập tức trở nên vô cùng khó coi.

Hạ Quang Thần nhấp một ngụm trà.

"Còn đứng sững sờ ở đó làm gì thế! Mau đặt đồ xuống rồi lăn đi đi."

"Không thấy đằng sau còn có rất nhiều người đang xếp hàng à?"

Lý Kiến Nguyên tức tới mức râu ria phát run, định phản bác thì ông Vương đứng sau cũng bắt đầu mắng.

"Tôi phải đợi ở đây cả tiếng đồng hồ là vì mấy người lề mề như ông đó."

"Không thấy ông Hạ bận trăm công nghìn việc à?"

"Đúng đó, đúng đó."

"Lãng phí thời gian của mọi người."

Mấy người đứng sau cũng chỉ vào người Lý Kiến Nguyên mà mắng.

Lý Kiến Nguyên vừa định tức giận đã bị bắt phải im lặng rời đi.

Ông Vương thấy Lý Kiến Nguyên rời đi liền cầm quà đi qua.

"Ha ha, anh Hạ đúng là càng ngày càng trẻ."

"Đây là Long Tỉnh thượng đẳng mà tôi mang tới để tặng cho anh."

"Tôi biết anh Hạ thích thưởng trà, cho nên lần này tôi đặc biệt nhờ bạn của mình mua nó về tặng cho anh."

"Chắc chắn là loại trà cực phẩm."

Đôi mắt Hạ Quang Thần sáng lên, thân là người thích thưởng trà, ông đương nhiên vô cùng vui mừng khi được nhận lá trà thượng hạng.

Nhưng mà, ngoài mặt ông vẫn không biểu lộ ra gì cả.

Ông chỉ ừ nhẹ một tiếng:

"Đặt xuống đi."

"Ông đặt hình và thông tin cặn kẽ về đứa nhóc nhà ông xong là có thể đi được rồi."

Ông Vương còn định nói thêm gì đó, nhưng nhớ tới Lý Kiến Nguyên vừa mới bị mắng rời đi, lập tức thức thời nói.

"Vậy tôi đi trước nhé ông Hạ."

Đừng nhìn bề ngoài ông hèn mọn như thế mà lầm, trong nội tâm ông đã sớm mắng tên Hạ Quang Thần này mấy chục lần rồi.

Nếu không phải do nhóc con trong nhà lấy mạng mình ra để uy hiếp ông, thì ông lười đến nhìn gương mặt của ông ta.

Một ngày trôi qua.

Cả đại sảnh Hạ gia ngập tràn trong đủ loại quà tặng.

Hạ Quang Thần chưa từng trải nghiệm niềm vui khi được người khác đi tới cửa nhà cầu hôn.

Từ đó tới giờ, ông đều đại diện cho nhà trai đi tới nhà nhà gái để cầu hôn, hôm nay đúng thực là được trải nghiệm một cách hoàn hảo.

Hạ Quang Thần nhìn hai đứa con trai của mình, hỏi:

"Đã không?"

Hạ Văn Xuyên và Hạ Văn Niên gật đầu.

"Siêu đã."

Hạ Quang Thần thấy hai đứa con trai vẫn đứng ngơ người ra ở đó thì có hơi không vui.

"Hai đứa đừng có bày ra vẻ mặt đắc ý trước mặt của cha."

Hạ Văn Xuyên có hơi bất đắc dĩ, hàm hồ nói:

"Cha...cha à...tụi con như thế này cả ngày, cơ mặt sắp lệch đi luôn rồi, nhất thời không thể khôi phục lại bình thường được."

...

Chạng vạng tối, Hạ Tiểu Bạch mới về tới Hạ gia.

Sau khi nói chuyện cả ngày với hai mỹ nhân, cô quay về phòng tắm rửa, gội đầu sạch sẽ...

Lúc đi đường có hơi không thoải mái.

Lúc này, trong đại sảnh.

Con cháu Hạ ga đều cảm thấy rất khó chịu.

Mặc dù bọn họ biết là Hạ Tiểu Bạch sớm muộn gì cũng phải lấy chồng, nhưng mà bọn họ vẫn chưa tiếp thu được kết quả đó.

Em gái đẹp như thần tiên của mình lại bị một người con trai bên ngoài đè lên người, hôn lên người.

Hạ Thiên Minh vừa nghĩ tới đó đã cảm thấy muốn nổi điên.

"Ông nội à, ông sẽ không thật sự muốn gả em Tiểu Bạch đi sớm tới như thế đó chứ."

Hạ Thiên Vũ cũng cực kỳ không tình nguyện, muốn phản đối.

"Chị Tiểu Bạch còn trẻ lắm, ít nhất thì phải để sau 70 tuổi rồi mới lấy chồng."

Hạ Quang Thần thở dài, ông sao có thể cam lòng gả đứa cháu gái cưng của mình cho người khác chứ.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment