Nhưng mà, con gái lớn phải lập gia đình.
"Yên tâm đi, muốn cưới được Tiểu Bạch nhà ta không dễ tới thế đâu."
"Ông quyết định sẽ để Tiểu Bạch tự mình lựa chọn."
"Thật ra thì chúng ta cũng không biết Tiểu Bạch đã yêu ai bao giờ chưa."
"Dù sao bây giờ việc sinh viên yêu đương với nhau là chuyện rất bình thường."
Ông vừa nói xong.
Mấy người còn lại lập tức hai mặt nhìn nhau.
Bọn họ đúng thật là chưa từng nghĩ tới việc này.
Cũng chưa từng hỏi Hạ Tiểu Bạch có yêu ai chưa, hay là Tiểu Bạch có đang thích ai không. vipTruyenGG.com - ebook truyện dịch giá rẻ
Hạ Thiên Hạo có hơi không tin tưởng nói.
"Em Tiểu Bạch băng thanh ngọc khiết như vậy, sao có thể yêu ai chứ."
"Không thể nào, chắc chắn không thể nào."
Hạ Thiên Vũ lại yếu ớt nói:
“Nhưng mà, chị Tiểu Bạch quá lương thiện."
"Trong sáng tới mức giống như là một tờ giấy trắng, hoàn toàn không dính khói bụi nhân gian."
"Nói trắng ra chính là ngốc bạch ngọt."
"Nếu như em ấy gặp phải mấy tên hải vương, bị lừa gạt tình cảm là chuyện hết sức bình thường."
"Dù sao thì chị Tiểu Bạch cũng rất đẹp."
Hạ Thiên Minh cắn răng nói:
"Nếu có người dám lừa gạt Tiểu Bạch, anh sẽ đánh chết tên đó!"
Hạ Văn Xuyên nói;
"Hay là mấy đứa đi hỏi Tiểu Bạch xem, xem thử em ấy có đang thích ai không?"
Cả đại sảnh tràn ngập mùi ghen tuông và sát khí.
Đặc biệt là Hạ Thiên Hạo!
Nắm đấm của anh đã kêu răng rắc.
Hạ Quang Thần trầm giọng nói:
"Mấy đứa đi hỏi đi, ngày mai Tiểu Bạch phải quay về trường rồi."
"Nếu mà có thì lập tức đi điều tra tên đó."
"Ông muốn xem thử xem tên nam sinh nào có thể nhận được sự yêu thích của Tiểu Bạch nhà ta."
Hạ Văn Niên vội vàng nói:
"Mọi người đừng bi quan như thế."
"Nói không chừng Tiểu Bạch có lẽ vẫn chưa thích ai cả..."
Hạ Văn Xuyên nói:
"Tiểu Bạch là quốc sắc thiên hương, bên cạnh cháu ấy chắc chắn có một đống hải vương quay quanh."
"Tiểu Bạch lại lương thiện như thế..."
"Sợ là..."
Hạ Tiểu Bạch vừa mới tắm xong, anh định đi ra sân hóng gió một chút, sau đó đi thu dọn hành lý, chuẩn bị ngày mai về lại trường học.
Đúng lúc này, anh đột nhiên phát hiện ba anh em Hạ Thiên Vũ đi tới trước cửa tiểu viện.
Anh chỉ mặc một cá áo sơ mi trắng phối với một chiếc váy ở nhà cực ngắn, bộ ngực lộ ra đường cong kinh người, bộ đồ triển lộ rõ đôi chân thon dài thẳng tắp trắng như tuyết của cô.
Ánh mắt ba anh em hoàn toàn bị hấp dẫn.
Hạ Tiểu Bạch buộc tóc, nở nụ cười an nhiên, nắng chiều rọi vào mặt cô, khuynh thành tuyệt thế.
Cô nghiêng đầu nhìn ba anh em bọn họ, cười nói:
"Thiên Vũ, mọi người tới tiểu viện của chị làm gì thế?"
Cánh tay mềm mại như ngó sen của Hạ Tiểu Bạch giơ lên nhẹ nhàng, khẽ cười nói.
"Mời các anh vào trong nhà ngồi.”
Hạ Thiên Vũ và Hạ Thiên Minh liếc nhìn nhau một cái, cũng vui vẻ nhanh chóng đi theo sau lưng Hạ Tiểu Bạch.
Còn Hạ Thiên Hạo thì có phần khẩn trương, mối quan hệ giữa anh ta và Hạ Tiểu Bạch cũng không khá lắm, cũng chưa từng bước vào phòng cô em họ đẹp như tiên nữ này, cũng như chưa từng bước vào phòng riêng của một cô gái.
Hạ Thiên Hạo đi theo sau lưng Hạ Tiểu Bạch với tâm trạng thấp thỏm.
Đi từ phía sau anh ta có thể nhìn thấy một cách rõ ràng đường cong bờ mông của Hạ Tiểu Bạch quyến rũ đến mức nào.
Móa! Mình đang nghĩ cái gì vậy, đối phương chính là em gái của mình đấy.
Sao mình lại có suy nghĩ cầm thú như thế này chứ.
Trong nháy mắt sau khi bước vào phòng Hạ Tiểu Bạch, Hạ Thiên Hạo liền ngửi được mùi hương thoang thoảng của thiếu nữ trong phòng.
Cho hù hít vào bao nhiêu cũng không đủ thỏa mãn.
Bài trí bên trong cũng vô cùng thanh nhã. (Lý Tư Tư hỗ trợ sửa sang lại)
Góc đông bắc đặt một tủ treo quần áo, tia sáng cuối cùng của buổi chiều chiếu xuyên qua chiếc cửa gỗ khắc hoa đỏ như son rồi rơi rải rác lên chiếc đàn tranh được bày sẵn.
Chiếc rèm cửa với hoa văn màu trắng tung bay theo gió mang theo chút mùi hoa sen thơm ngát ven hồ, nhẹ nhàng lướt lên dây đàn rồi lấp đầy mùi hương cho cả căn phòng.
Hà Tiểu Bạch ngồi trên giường hỏi.
"Các anh cùng nhau đến tìm em hẳn là có chuyện quan trọng ạ?”
Hạ Thiên Vũ do dự một hồi rồi nói: “Thật ra cũng không phải chuyện gì quan trọng.”
“Ông nội bảo bọn em đến hỏi chị Tiểu Bạch xem chị có thích ai chưa?”
Khóe miệng Hạ tiểu Bạch cong cong, cười nói: “Đương nhiên là có rồi.”
Suýt chút nữa Hạ Thiên Hạo đã nhảy dựng lên, may là Hạ Thiên Minh đã đè anh ta lại.
Hạ Thiên Minh hỏi: “Chẳng lẽ em Tiểu Bạch thật sự đã thích nam sinh nào rồi”
"Người đó ở đâu? Là bạn học của em sao?”
Hạ Tiểu Bạch chớp chớp đôi mắt trong suốt đơn thuần, cười nói.
"Người mà em thích chẳng phải đang ở trước mắt hay sao?”
Cô vừa nói vừa nháy mắt làm ba anh em Hạ Thiên Vũ có chút sảng khoái.
Quả nhiên Tiểu Bạch vẫn yêu thích bọn họ.
Hạ Thiên Vũ có chút ngượng ngùng gãi gãi đầu, nhưng anh ta vẫn hỏi.
"Chị Tiểu Bạch... Ông nội muốn biết chị thật sự có người mình thích hay không.”
"Chính là kiểu có thể ngủ chung rồi kết hôn ấy.”
Hạ Tiểu Bạch bày ra dáng vẻ suy nghĩ xâu xa.
Ba anh em nhìn dung nhan thanh nhã tuyệt trần của cô, cũng khẩn trương đến cùng cực.
Thậm chí ngay cả hô hấp cũng không dám thở mạnh.
Nếu như Hạ Tiểu Bạch thật sự đã có người mình thích thì chỉ sợ bọn họ đều sẽ tan nát cõi lòng.
Thật lâu...
------
Dịch: MBMH Translate