Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 505 - Chương 505: Không Phải Là Không Thể

Chương 505: Không Phải Là Không Thể Chương 505: Không Phải Là Không Thể

"Được rồi, chúng ta uống trà sữa đi."

Cô nắm lấy bàn tay trắng nõn của Hạ Tiểu Bạch đi đến quán trà sữa.

Hạ Tiểu Bạch dường như đã nghĩ đến điều gì đó, sau đó mới hiểu ra thứ mà Sở Thu Hi muốn là gì.

Đôi môi anh đào của Hạ Tiểu Bạch thì thầm vào tai Sở Thu Hi:

"Chờ uống trà sữa xong rồi uống cái gì khác không phải tốt hơn sao?"

Ánh mắt Sở Thu Hi rơi vào đôi chân thon dài trắng ngần như tuyết duỗi ra dưới gấu váy của Hạ Tiểu Bạch, cô nuốt nước bọt, vô cùng hưng phấn.

"Vẫn là Tiểu Bạch tốt với người ta nhất."

Hạ Tiểu Bạch và Sở Thu Hi tay trong tay, uống trà sữa, đi dạo quanh trung tâm thương mại.

Trong quá trình này, Sở Thu Hi nhịn không được mà kéo Hạ Tiểu Bạch vào phòng vệ sinh.

Khi trở về nhà, Hạ Tiểu Bạch đã mệt lử người, trên người treo đầy túi lớn túi nhỏ.

Sở Thu Hi nhìn Hạ Tiểu Bạch đang nằm bò ra trên sô pha như con cá muối.

"Được rồi, em nấu cơm trước, anh đi tắm đi."

Hạ Tiểu Bạch nhìn thấy một người vợ đảm đang và hiền thục như vậy thì cũng rất vui vẻ “ừ” một tiếng.

Đôi môi anh đào hôn lên đôi môi đỏ mọng của Sở Thu Hi như con chuồn chuồn đạp nước.

Sau đó mới nghịch ngợm thè cái lưỡi nhỏ nhắn ra, đi vào phòng tắm.

Sở Thu Hi bất lực, ngọt ngào nhìn cô.

"Nha đầu nhà anh."

Sở Thu Hi trở lại trường trước, cô đã dọn dẹp sạch sẽ tất cả toàn bộ các phòng trong căn hộ.

So với lúc Hạ Tiểu Bạch tới thành phố Tân Hải còn gọn gàng sạch sẽ hơn.

Đứng trước chiếc gương soi toàn thân trong phòng tắm.

Hạ Tiểu Bạch nghĩ tối hôm nay cô có thể muốn làm gì thì làm với Sở Thu Hi rồi.

Nhanh chóng mở vòi hoa sen, dùng dòng nước lạnh xoa dịu đi sự phấn khích trong lòng, những giọt nước lăn xuống từ mái tóc trên đỉnh đầu.

Lúc cô tắm xong đi ra, Sở Thu Hi vẫn còn đang ở trong bếp, người ta nói phụ nữ khi nấu ăn là đẹp nhất.

Đôi chân thon dài ngần trắng như tuyết của Hạ Tiểu Bạch bước tới.

"Thu Hi, hay là anh giúp em nấu ăn nhé?"

Sở Thu Hi trợn mắt trắng nhìn cô: "Anh sao? Bỏ đi, đừng có đến gây rối."

"Tiểu tiên nữ chỉ cần ngồi đó chờ ăn thôi là được rồi."

Hạ Tiểu Bạch phồng má, khẽ cau mày, khuôn mặt thanh nhã tuyệt trần có chút không vui.

"Tại sao anh lại gây rắc rối? Anh cũng biết nấu ăn đó.”

Sở Thu Hi cũng gật gật đầu: "Anh thì có thể pha mì ăn liền."

“Nếu như muốn giúp em thì lát nữa thêm chút sức.”

“Đã nói rồi đó, người ta không dễ dàng hài lòng như vậy đâu.”

Cô hôn lên mặt và tai Hạ Tiểu Bạch, bàn tay cầm mái tóc đen như mực của tiên nữ, hương thơm thiếu nữ bao phủ chóp mũi cô...

Ngay khi Hạ Tiểu Bạch chuẩn bị thực hiện bước tiếp theo thì Sở Thu Hi lại đẩy cô ra.

"Đừng có làm xằng làm bậy, người ta còn phải nấu ăn."

Hạ Tiểu Bạch rất bất lực, mỗi lần khơi dậy sự hứng thú của cô thì lại đẩy cô ra.

Nửa giờ sau.

Sở Thu Hi đã chuẩn bị xong bữa tối cho tối nay.

Chiếc bàn đã được đặt trong phòng, thậm chí cả ánh đèn để làm tăng thêm bầu không khí cũng đã được bố trí xong.

Dưới ánh đèn mờ ảo, thắp ngọn nến thơm để tạo thêm bầu không khí.

Bóng của ngọn nến nhảy múa rơi xuống khuôn mặt trắng nõn mịn màng như tuyết của hai người phụ nữ, khiến họ trông càng thêm thanh tú vô cùng.

Hôm nay Sở Thu Hi nấu món Ý.

Cô cũng giới thiệu từng món của ăn tối nay cho Hạ Tiểu Bạch.

"Đây là những món ăn mà em đặc biệt đến thỉnh giáo một số đầu bếp người Ý để học hỏi và làm cho Tiểu Bạch đó."

"Đây là cá chẽm sốt cà chua, giăm bông bít tết phô mai, salad bơ, súp kem hạt dẻ."

"Còn có món cuối cùng, cũng là món tráng miệng mà em thích nhất, tiramisu."

“Tiramisu được làm từ bánh quy ngón tay() ngâm trong cà phê hoặc rượu rum, cộng thêm mascarpone, lòng đỏ trứng, phô mai, đường, một lớp bánh quy và một lớp nước sốt, xếp thành 7 lớp rồi rắc bột cacao lên bề mặt bánh.”

(

)Loại bánh quy nổi tiếng của Ý, hình dạng thon dài giống như ngón tay.

"Tóm lại khi ăn thì có vị ngọt thơm rất ngon."

Hạ Tiểu Bạch nghe cô giới thiệu từng món, nhưng lúc này ánh mắt cô đều đổ dồn vào khuôn mặt xinh đẹp của Sở Thu Hi.

Món ăn nào cũng không ngon miệng bằng người đẹp trước mặt, nhìn thôi cũng đã no rồi.

Hạ Tiểu Bạch đưa tay chống má, đôi môi anh đào nhẹ nhàng mỉm cười nói:

"Nếu Thu Hi kết hợp ăn cùng với món tráng miệng này thì có phải là sẽ càng ngon hơn hay không?"

Sở Thu Hi đương nhiên biết Hạ Tiểu Bạch có ý gì.

Dù sao thì mấy bộ phim điện ảnh đó cô cũng đã từng xem.

Ví dụ, bôi bánh kem lên………….

Khuôn mặt xinh đẹp của cô cũng đỏ bừng xấu hổ: “Nếu Tiểu Bạch muốn thì cũng không phải là không thể.”

"Nhưng em phải đi tắm trước, đi dạo cả ngày trời khắp người đều bẩn nhem nhuốc."

Hạ Tiểu Bạch vô cùng vui mừng khi thấy Sở Thu Hi đồng ý ngay lập tức.

Cô đã muốn thử như thế này một lần từ lâu rồi.

Sợ là Sở Thu Hi sẽ để ý cho nên vẫn luôn không nói ra mà thôi.

"Cảm ơn vợ Thu Hi"

Khuôn mặt xinh đẹp của Sở Thu Hi đỏ bừng, mím đôi môi đỏ mọng gợi cảm.

"Đừng vui mừng như vậy, người ta thường nói, có qua có lại mới toại lòng nhau."

"Tiểu Bạch cũng cần phải bôi kem cho người ta như vậy mới được."

Hạ Tiểu Bạch...thôi được, thôi được, miễn là Thu Hi vui vẻ là được.

"Anh sao cũng được."

P/S: Lời tác giả “Ngày mai tôi sẽ bắt đầu viết về Hạ Tiểu Bạch mặc đồ con gái đi học. Hôm nay không được khỏe, không biết có phải là bị nhiễm bệnh rồi không.”

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment