"Ya ~ chết ~ đi ! !"
Hai cô gái cầm bánh kem đùa giỡn với nhau.
Cuối cùng Hạ Tiểu Bạch không đánh lại nên cả người dính đầy kem, còn bị Sở Thu Hi dồn đến một góc sô pha.
Chủ yếu là do Sở Thu Hi lén giấu hàng, giấu bốn năm loại kem đủ mùi vị.
Có thể nói rằng Hạ Tiểu Bạch không hề có chút sức chống cự nào.
Đôi mắt xinh đẹp của Sở Thu Hi nhìn cô gái xinh đẹp như tiên nữ đang run lẩy bẩy một cách đầy tham lam, cố liếm liếm cánh môi đỏ gợi cảm.
Trên da Hạ Tiểu Bạch dính đầy kem, quả là cực kỳ quyến rũ.
Da thịt trắng như tuyết bóng loáng, còn tỏa ra mùi hương của bánh kem.
Nếu như có thể cắn một cái thì tuyệt đối chính là mỹ vị nhân gian.
Tay trái Sở Thu Hi cầm một lọ kem hương vani, tay phải ép Hạ Tiểu Bạch vào một góc.
"Tiên nữ Tiểu Bạch, anh la lên đi, tối nay dù anh có la rách cổ họng thì bổn tiểu thư cũng phải ăn sạch anh.”
Hạ Tiểu Bạch cũng lấy hết can đảm, lông mi run run.”
"Anh cũng sẽ ăn em sạch sẽ, chúng ta ăn nhau đi!”
Sở Thu Hi nhìn xuống Hạ Tiểu Bạch, không thể không khẽ cười "Ha ha ha”.
"Trước tiên em dùng miệng đút ăn ăn bánh kem có được không.”
Cô cầm một miếng bánh kem lên cho vào miệng rồi nhẹ nhàng tiến lại gần Hạ Tiểu Bạch, cúi đầu nhìn xuống.
Dây váy một bên tuột xuống làm lộ ra xương quai xanh dính kem trông rất hấp dẫn.
Trên làn da trắng như tuyết cũng không khá hơn chút nào, cũng dính đầy bánh kem, sáng bóng, tựa như cố ý dụ dỗ Hạ Tiểu Bạch đến nhấm nháp.
Hạ Tiểu Bạch nuốt nước bọt, không nhịn được mà muốn nhấm nháp một cái xem mùi vị như thế nào.
Còn kết hợp với hương vị của mỹ nhân, chắc chắn là thơm ngọt hơn nhiều so với bánh kem bình thường.
Hạ Tiểu Bạch chủ động đưa môi ra hôn lên miệng đầy bánh kem của Sở Thu Hi.
Giữa răng môi các cô đều tràn ngập mùi hương ngọt ngào, còn có sự thơm ngọt đặc trưng của đối phương.
Một đêm không ngủ.
Ngày thứ hai, đến gần trưa Hạ Tiểu Bạch mới thức dậy cùng với sự đau nhức toàn thân.
Mà Sở Thu Hi đang dọn dẹp.
Tối qua hai người đã điên cuồng suốt cả đêm.
Mỗi một tất trên cơ thể của Hạ Tiểu Bạch đều bị Sở Thu Hi cho thêm kem thưởng thức một lần.
Mặc dù trước khi ngủ hai người đã tắm rửa nhưng khi Hạ Tiểu Bạch đưa cổ tay trắng như tuyết lên ngửi một chút thì vẫn ngửi được mùi kem còn đọng lại và mùi hương ôn tồn của Sở Thu Hi.
Sở Thu Hi nhìn tiểu tiên nữ trên giường thức dậy.
Nắng mai rơi trên làn da trắng như tuyết càng làm nổi bật thêm làn da như ngọc của Hạ Tiểu Bạch.
Cô trực tiếp đi qua tặng cho Hạ Tiểu Bạch còn đang mơ ngủ một nụ hôn chào buổi sáng.
"Nếu Tiểu Bạch cảm thấy mệt mỏi thì ngủ thêm một chút đi."
Hạ Tiểu Bạch lắc đầu nhẹ, một sợi tóc đen dựng lên trên đỉnh đầu xốc xếch.
“Anh cũng muốn giúp Thu Hi dọn dẹp phòng.”
Cô nhìn căn phòng bừa bộn lộn xộn của hai người, tất cả đều là dấu vết còn lại từ tối qua.
Nhưng Sở Thu Hi không nỡ để tiểu tiên nữ của mình làm việc.
Dù sao Tiểu Bạch chỉ cần phụ trách ở bên cạnh mình là được rồi.
Mục đích của cô cũng rất đơn giản, muốn bồi dưỡng Tiểu Bạch thành một tiểu tiên nữ vô dụng không thể tự lo cho bản thân mình, tốt nhất là trở thành kiểu người cơm đưa tận miệng, áo đưa tận tay.
Như vậy thì cô ấy sẽ không có cách nào rời khỏi mình được.
Hạ Tiểu Bạch kiên trì muốn giúp Sở Thu Hi quét dọn vệ sinh, nhưng Sở Thu Hi nhất quyết không cho phép.
Nhất định phải bồi dưỡng Hạ Tiểu Bạch thành một tiểu tiên nữ không biết làm gì.
Hạ Tiểu Bạch nhìn cô với vẻ nghi ngờ.
Sao cứ cảm thấy Thu Hi không cho mình dọn dẹp là có mục đích khác!
"Thu Hi, chẳng phải chỉ là giúp em dọn dẹp thôi sao? Sao cứ từ chối mãi thế.”
“Đừng nói là có mục đích không thể nói nhé?”
Sở Thu Hi giật mình trong lòng! Chẳng lẽ Tiểu Bạch đã biết kế hoạch bồi dưỡng thành tiểu tiên nữ phế vật của mình rồi sao! ! !
Hạ Tiểu Bạch nhìn thấy sự bối rối trong mắt Sở Thu hi.
Quả nhiên Thu Hi có bí mật không thể nói ra!!
"Thu Hi, có phải em có chuyện giấu anh không! ! !”
Sở Thu Hi nhìn dáng vẻ ghen tuông của Hạ Tiểu Bạch, cũng cảm thấy ngọt ngào trong lòng.
Xem ra Tiểu Bạch rất quan tâm mình.
Cô đưa tay ra ôm lấy tiểu tiên nữ vào lòng hôn một phen.
"Được rồi, được rồi, người ta có bao giờ lừa Tiểu Bạch đâu.”
"Anh đừng nên suy nghĩ lung tung."
"Em chỉ sợ tối qua anh quá mệt mỏi nên muốn để anh nghỉ ngơi thêm một lát mà thôi.”
"Đừng quên, hôm nay chúng ta còn tiếp tục thế giới hai người, anh cần phải gìn giữ thể lực mới được."
Hạ tiểu Bạch chỉ là nửa tin nửa ngờ, hơi suy tư một chút rồi lựa chọn tin tưởng Sở Thu Hi.
Mãi đến giữa trưa Sở Thu Hi mới dọn dẹp sạch sẽ, cô đưa tay lên vuốt mồ hôi trên trán.
Hạ Tiểu Bạch lấy laptop ra học môn cuối cùng.
Cô chuẩn bị hoàn thành các môn học bắt buộc trước thời hạn bằng tốc độ nhanh nhất.
Sở Thu Hi thấy Hạ Tiểu Bạch cư nhiên đang học bài! Làm cô có cảm giác như chưa từng trải qua! ! !
------
Dịch: MBMH Translate