Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 516 - Chương 516: Để Anh Ta Hiểu Sự Nguy Hiểm Của Trà Xanh

Chương 516: Để Anh Ta Hiểu Sự Nguy Hiểm Của Trà Xanh Chương 516: Để Anh Ta Hiểu Sự Nguy Hiểm Của Trà Xanh

Vẻ mặt Triệu Trình có thể nói là xuân phong đắc ý, không thể tưởng được năm nay vận đào hoa của anh ta lại tràn đầy như thế.

Đi du lịch phương xa gặp được một hồng nhan tri kỷ.

Mới khai giảng không bao lâu lại gặp thêm một hồng nhan.

Hơn nữa còn là kiểu tiên tử đẹp như trong bức tranh bước ra.

“Tiểu Bạch đi thôi.” Triệu Trình ra dáng thân sĩ làm một tư thế mời.

Hạ Tiểu Bạch thấy tên này giả vờ giả vịt, nếu như không biết anh ta, thật đúng là bị anh ta lừa.

Ai mà ngờ anh ta thật ra lại chính là một tên xem “sẽ”, “phim điện ảnh ngắn”, làm “thủ công” ở ký túc xá.

Cô cũng dịu dàng cười khẽ gật đầu.

Ngoài cửa phòng học đứng đầy nam sinh đang hâm mộ ghen tị.

Một số người thậm chí còn cắn sách vào miệng.

“Mẹ nó người này là ai! Thế mà tiểu tiên nữ lại đi theo anh ta!”

Thật là khốn nạn, thật muốn dùng bao tải trùm đầu tên này đánh một trận.

"Ghen tị chết tôi rồi, tiên tử xinh đẹp da trắng như thế chẳng lẽ hôm nay sẽ phải bị người làm sao??"

Triệu Trình nhìn bộ dáng chua xót của mọi người chung quanh, mặc dù có chút sợ hãi những người này có khi nào xông lên hòa tan anh ta luôn hay không.

Nhưng nhiều hơn là kiêu ngạo.

Các người cứ hâm mộ đi, tiểu tiên nữ đêm nay là của tôi!

Đi ra cửa học viện.

Hạ Tiểu Bạch hơi ngẩng đầu lên, hít sâu một hơi không khí trong lành, cảm nhận được ánh sáng ấm áp từ trên cây chiếu xuống.

Dung nhan thanh nhã tuyệt trần dần dần hiện ra nụ cười thanh thuần.

Bộ váy dài trắng bị gió cuốn lên, rất có phong cách cổ xưa, tóc tùy ý buộc lên, lộ ra đường viền quai hàm tinh xảo.

Gió mát hiu hiu, Triệu Trình đứng một bên cũng bị một màn này làm cho ngây người.

Rất nhanh hai người liền xuất hiện ở nhà hàng kiểu Hàn Quốc gần học viện.

Hạ Tiểu Bạch chỉ đứng ở cửa, lập tức nhận được vô số cái ghé mắt.

Đầu ngón tay cô vén sợi tóc bị gió thổi loạn ra sau tai, nhìn về phía Triệu Trình.

“Nhà hàng Hàn Quốc này quả thật không rẻ, hay là chúng ta đổi nhà hàng đi.”

Đây là lần cuối cùng Hạ Tiểu Bạch cho cơ hội cho ví tiền của anh ta.

Triệu Trình lúc này đã sớm bị sắc đẹp che mắt, anh ta vỗ vỗ lồng ngực.

“Yên tâm đi, tôi có thể trả nổi, chúng ta đi vào thôi.”

Hạ Tiểu Bạch cũng khẽ gật đầu, vậy cô sẽ không khách sáo.

Hôm nay để cho tên này hiểu được cái gì là trà xanh rất là hiểm ác.

Nếu như ăn nhà hàng này anh ta không đủ tiền, cùng lắm thì cô sẽ ứng trước mà thôi.

Triệu Trình ở ký túc xá “nhổ lông cừu” của cô nhiều như vậy.

Cái gì mà bột giặt, sữa tắm, kem đánh răng, ngay cả nước hoa đuổi muỗi cũng lấy của cô.

Hạ Tiểu Bạch càng nghĩ càng muốn hung hăng làm thịt tên này.

Hai người đi vào phòng ăn tìm một vị trí cạnh cửa sổ ngồi xuống.

Hoàn cảnh bên trong coi như u tĩnh.

Nhà hàng này là nhà hàng kiểu Hàn điển hình, phong cách trang trí thoải mái hợp lòng người, khá là tốt.

Ngoài ra còn có chỗ ngồi ngoài trời dành cho những vị khách yêu thích sự lãng mạn.

Bàn là loại rất thấp, loại ngồi quỳ.

Đầu ngón tay Hạ Tiểu Bạch nhẹ nhàng kéo làn váy chậm rãi ngồi xuống, đùi trắng như tuyết bởi vậy như ẩn như hiện.

Ánh mắt Triệu Trình đối diện đã bắt đầu không thành thật.

Hạ Tiểu Bạch đưa ánh mắt nhìn về phía anh ta thì tên này lại có tật giật mình né tránh.

Đúng là có sắc tâm nhưng không có sắc đảm, nếu như anh ta có sắc đảm.

(*) Đảm trong sắc đảm là can đảm.

Thì cô cũng không ngại để cho anh ta về sau ngồi xổm đi tiểu giống như mình.

Hạ Tiểu Bạch chuẩn bị ăn xong bữa cơm này thì thẳng thắn thân phận của mình.

Có lẽ sau này tốt nghiệp mọi người muốn gặp mặt sẽ rất khó khăn.

Bây giờ muốn biến lại thành con trai đã là không thể nào.

Còn không bằng nói thân phận nữ sinh cho mấy người trong ký túc xá.

Thật ra làm con gái cũng rất tốt.

Có thể quang minh chính đại ôm ôm ấp cùng rất nhiều em gái xinh đẹp, thậm chí cùng nhau tắm rửa cùng nhau xem dáng người.

Thậm chí là ngủ chung (mặc dù không có công cụ gây án)

Đây là điều mà lúc làm con trai vẫn không dám nghĩ tới.

Triệu Trình cứ như vậy yên lặng thưởng thức thiếu nữ váy trắng giống như tiên nữ ngồi ở đối diện.

Dung nhan hoàn mỹ không tỳ vết, không hề có chút son phấn nào, da thịt như tuyết non mịn như mới ngưng tụ, tản ra mùi thơm ngọt ngào đặc biệt của thiếu nữ.

Thật không biết nữ sinh tiên khí như vậy trong lòng đang suy nghĩ cái gì mà trông mê mẩn như thế.

Chắc là một ít chuyện cực kỳ cao nhã ví dụ như chuyện học tập.

Dù sao cũng không phải là loại phàm phu tục tử như anh ta, trong đầu tất cả đều là chuyện không lành mạnh.

Suy nghĩ của Hạ Tiểu Bạch đã sớm bay đến thân thể trắng nõn của người nào đó.

Nghĩ đêm nay trở về làm sao chinh phục Thu Hi dưới tay mình.

“Tiểu thư, tiên sinh xin hỏi hai người cần gì?”

Một nữ nhân viên phục vụ trẻ tuổi ôm menu đi đến, mang theo nụ cười chuyên nghiệp

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment