Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 517 - Chương 517: Được Rồi Tôi Nói Thật Cho Mà Biết! Tôi Là Thiên Kim Tiểu Thư Phú Thập Bát Đại.

Chương 517: Được Rồi Tôi Nói Thật Cho Mà Biết! Tôi Là Thiên Kim Tiểu Thư Phú Thập Bát Đại. Chương 517: Được Rồi Tôi Nói Thật Cho Mà Biết! Tôi Là Thiên Kim Tiểu Thư Phú Thập Bát Đại.

Triệu Trình tiếp nhận menu nhìn một chút, chỉ mới nhìn giá cả đồ ăn bên trong.

Hai tay anh ta run rẩy thiếu chút nữa làm rơi menu xuống đất.

Cmn đắt... Quả nhiên nhà hàng nổi tiếng trên mạng đều lừa người.

Triệu Trình nhìn dáng người hạng nhất của Hạ Tiểu Bạch đối diện, tất cả đều gầy, nhưng ngực không gầy.

Chỉ cần mình ăn ít một chút, anh cũng không tin tiểu tiên nữ có thể ăn bao nhiêu.

“Tiểu Bạch cô muốn ăn cái gì, cô gọi đi!”

Hạ Tiểu Bạch còn muốn học thủ pháp trong phim để làm với Sở Thu Hi.

Cô thậm chí đã ảo tưởng việc Thu Hi bị kỹ thuật của cô làm cho liên tục cầu xin tha thứ.

Nhưng vào lúc này thanh âm Triệu Trình truyền đến.

Kéo cô từ trong ảo tưởng trở lại hiện thực.

Triệu Trình chỉ thấy dung nhan thanh nhã tuyệt trần của cô đỏ bừng, đôi mắt cũng trong veo, khóe mắt đuôi lông mày e lệ như nước.

Sao cô ấy bây giờ cực kỳ giống thiếu nữ đang tư~xuân()?

(

)Ý đại khái là đang khao khát người khác giới, suy nghĩ không lành mạnh…

Chẳng lẽ là bị vẻ đẹp trai của bản công tử mê hoặc!!!

Triệu Trình gãi gãi đầu, anh ta thừa nhận mình rất đẹp trai.

Nhưng còn chưa đẹp trai đến mức để cho một tiểu tiên nữ nhất kiến chung tình với mình.

Anh ta giả vờ ho một tiếng: "Tiểu Bạch đến lúc gọi món rồi.”

Hạ Tiểu Bạch có chút mất hứng, Thu Hi trong ảo tưởng đã cầu xin cô tha thứ.

Lại bị tên Triệu Trình này lôi kéo trở lại hiện thực.

Đương nhiên mặt ngoài vẫn duy trì nụ cười nhàn nhạt, tay ngọc tiếp nhận menu.

Cô mới chỉ nhìn thoáng qua giá cả của món ăn, lông mày đã có chút co quắp.

Rõ ràng chỉ là một ít kimchi, mì ăn liền thế mà đắt như vậy.

Một phần mì ăn liền của một người 38 tệ lận.

Mì ăn liền nhà hàng này làm từ vàng à!!!

Đôi mắt đẹp của Hạ Tiểu Bạch nhìn về phía Triệu Trình khẽ cười nói.

“Triệu đại ca, vậy tôi đây sẽ không khách sáo, cái giá này...”

Triệu Trình khoát tay làm bộ như rất hào phóng.

"Không sao, cô ăn nhiều thì gọi nhiều ăn ít thì gọi ít."

Hạ Tiểu Bạch chờ chính là những lời này của anh ta.

Thật sự coi cô là nữ sinh bởi vì giữ dáng mà không dám ăn thoải mái à.

Công tử đây là người có hệ thống.

Hạ Tiểu Bạch cầm lấy bút chì không ngừng vẽ vòng tròn trên menu.

Nhân viên phục vụ càng xem càng vui vẻ, vị thiếu nữ cực đẹp này ăn cũng quá khoẻ rồi.

Mà Triệu Trình càng nhìn càng kinh hãi, trán đều chảy mồ hôi.

Yên lặng lấy điện thoại di động ra nhìn ví tiền Wechat, vội vàng mở miệng nói.

“Lãng phí thức ăn đáng xấu hổ, hôm nay thật ra tôi cũng không đói bụng.”

"Một cô gái ăn gầy như vậy ăn hết không?"

Hạ Tiểu Bạch chớp chớp đôi mắt đẹp nhìn anh ta.

“Triệu đại ca xin yên tâm, từ nhỏ ba đã dạy tôi không được lãng phí thức ăn.”

“Lượng thức ăn tôi gọi vừa vặn, hẳn là đủ cho một mình tôi ăn.”

“Triệu đại ca anh cũng gọi chút đi.” Đang lúc nói chuyện bàn tay ngọc đưa menu cho Triệu Trình.

Triệu Trình chỉ nhìn vòng tròn vẽ trên bảng menu, trong lòng đều đang rỉ máu.

Sức ăn của một chàng trai trưởng thành như anh ta cũng không nhiều hơn như này.

Nhìn dáng người mảnh mai của đối phương, vòng eo thon nhỏ mềm mại không đủ nắm kia có thể chứa được sao?

Cô thật sự không sợ mập?

Cuối cùng Triệu Trình rưng rưng gọi một phần mì ăn liền rẻ nhất 36 tệ.

Vẫn là vị kimchi.

Không có lựa chọn khác... Chính là vì vị kimchi rẻ nhất.

Sau khi hai người gọi xong thức ăn.

Hạ Tiểu Bạch yên lặng đứng lên, đỏ bừng mặt xin lỗi nói.

“Tôi đi toilet trước một chuyến.”

Triệu Trình muốn đứng lên: "Hay là tôi đi cùng cô.”

Hạ Tiểu Bạch có chút ngượng ngùng lắc đầu.

“Không cần, một mình tôi là được rồi.”

Triệu Trình nhìn hóa đơn gần một ngàn tệ, hơn nữa là dưới tình huống bản thân chỉ gọi một phần mì ăn liền...

Triệu Trình lau mồ hôi trên trán, quả nhiên đoá hoa cao lãnh này cũng không dễ hái như vậy.

Kỳ thật anh ta không biết chính là Hạ Tiểu Bạch đã hạ thủ lưu tình.

Bởi vì trên thực đơn còn có cái món gì mà kimchi trộn tôm hùm lớn, kimchi chân giò hun khói hảo hạng, kimchi trộn thịt trâu hảo hạng...............

Mỗi một loại đều không phải sinh viên bình thường có thể tiêu phí nổi.

Nhân viên phục vụ xinh đẹp nhìn anh ta lễ phép cười nói: "Tiên sinh, nơi này của chúng tôi tính tiền trước mới mang thức ăn lên ạ."

Triệu Trình cũng chỉ có thể cắn răng thanh toán toàn bộ sinh hoạt phí tháng này.

Chỉ còn lại có 5 tệ 6 cuối cùng, vừa vặn ngồi xe buýt trở về học viện..........

Sớm biết vậy đã không cho Phùng mập mạp vay tiền.

Mười mấy phút sau Hạ Tiểu Bạch mới chậm rãi trở lại vị trí.

“Xin lỗi, xếp hàng hơi lâu.”

Triệu Trình đã khôi phục trấn định ban đầu.

Một ngàn tệ có thể tranh thủ một nụ cười hồng nhan xinh đẹp như thế là đáng giá.

(Không biết khi anh ta biết đối phương là Hạ Tiểu Bạch sẽ cảm thấy thế nào)

Rất nhanh đồ ăn hai người gọi đều được mang lên.

Hạ Tiểu Bạch gọi chủ yếu là thịt nướng, còn tôm biển nướng, cua nướng thì phân lượng cũng không nhiều.

Và một ít kimchi linh tinh.

Trước mặt Triệu Trình chỉ có một bát mì ăn liền kimchi.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment