Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 568 - Chương 568: Là Ai Tỏ Tình Trước Vậy?

Chương 568: Là Ai Tỏ Tình Trước Vậy? Chương 568: Là Ai Tỏ Tình Trước Vậy?

Sở Thu Hi nói: “Đúng rồi, nhớ rõ ăn mặc sao cho giống một chàng trai dễ thương nhé.”

Hạ Tiểu Bạch vỗ lên bộ ngực cao ngất của mình: “Anh giỏi đóng vai con trai nhất, em yên tâm đi.”

Đôi mắt xinh đẹp của Sở Thu Hi dừng lại cặp thỏ trắng to tròn của cô.

“Nhớ cuốn thứ đó chặt một chút, đừng để lộ ra.”

Hạ Tiểu Bạch...

Tại một sân bay tư nhân.

Sở Thu Hi và Hạ Tiểu Bạch bước từ trên một chiếc xe thể thao xuống.

Sở Thu Hi ôm chặt lấy cổ tay Hạ Tiểu Bạch bằng cánh tay trắng như tuyết.

“Tiểu Bạch à, lát nữa gặp mẹ em anh đừng căng thẳng nhé, cứ lễ phép là được”

Lần đầu tiên con rể đi gặp cha mẹ vợ, không lo lắng mới là lạ, Hạ Tiểu Bạch cũng chỉ biết gật đầu.

“Dù sao anh phụ trách làm nền là được, em phụ trách thay mặt anh nói chuyện”

Đôi mắt xinh đẹp của Sở Thu Hi trợn trừng, liếc nhìn cô một cái: “Chẳng lẽ anh không có gì muốn nói với mẹ em à?”

Hai người nhanh chóng đi tới sảnh chờ của sân bay.

Hạ Tiểu Bạch hỏi: “Đúng rồi, cha vợ đâu?”

Sở Thu Hi khoanh tay: “Ai mà biết được, chắc là ông ấy đi lái là trực thăng”

“Ông ấy nói muốn tự lái máy bay tới nhà anh hôm nay.”

“Em thấy ông ấy chỉ muốn thể hiện thôi.”

“Chúng ta cứ chờ ở đây là được.”

Còn chưa đi được mấy bước.

Sở Thu Hi vẫy vẫy bàn tay ngọc ngà của mình với một người phụ nữ đứng cách đó không xa.

“Mẹ, con dẫn Tiểu Bạch tới gặp mẹ này”

Sở Thu Hi kéo Hạ Tiểu Bạch đi nhanh về phía mẹ của cô ấy.

Hạ Tiểu Bạch đứng thẳng người, cũng tò mò nhìn lên mặt mẹ của Sở Thu Hi.

Hạ Tiểu Bạch vẫn luôn suy nghĩ xem rốt cuộc đó là người phụ nữ xinh đẹp tới mức nào.

Mới có thể cùng một tên to con như Cẩu Đản sinh ra một đứa con xinh đẹp như hoa là Sở Thu Hi.

Ngay khi ánh mắt nhìn lên khuôn mặt của mẹ vợ, Hạ Tiểu Bạch lập tức bối rối.

Đôi môi anh đào không kìm được mà thốt ra.

“Thu Hi, em có chắc đây là mẹ em chứ không phải chị gái của em không?”

Sở Thu Hi chớp chớp đôi mắt xinh đẹp?

Hoàng Liễu Liễu không nhịn được mà bật cười thành tiếng: “Con gái à, bạn trai con cũng biết ăn nói đấy.”

Sở Thu Hi không thể ngờ được Hạ Tiểu Bạch sẽ nói như vậy.

Nhưng mà thấy mẹ mình vui vẻ như thế.

Sở Thu Hi cũng là kéo cánh tay của Hoàng Liễu Liễu ra đứng chung.

Khuôn mặt xinh đẹp của cô ta hơi nâng lên để lộ vẻ kiêu ngạo.

“Đó là chuyện tất nhiên rồi, hai mẹ con em đứng chung chỗ trông có khác gì chị em ruột không.”

Ánh mắt của Hạ Tiểu Bạch vẫn nghiêm túc đánh giá mẹ của Sở Thu Hi.

Bà ta và Sở Thu Hi phải giống nhau tới tám bảy phần.

Riêng về khoản bảo dưỡng duy trì làn da và dung mạo thì không hề thua kém mẹ của cô chút nào, có khi còn tốt hơn.

Dù sao xét về gia cảnh thì nhà họ cũng tốt hơn nhà của cô.

Cho dù có khuôn mặt xinh đẹp đoan trang tuyệt vời, nhưng trải qua sự khắc nghiệt thời gian vẫn xuất hiện những nếp nhăn.

Nhưng nó vẫn không thể che đi được dáng vẻ lộng lẫy một thời của bà ta.

Mái tóc dài được buộc lên một cách đơn giản, dáng người còn yểu điệu hơn cả những thiếu nữ đang độ xuân thì, đôi chân dài thẳng tắp bước đi trên giày cao gót.

Khi đứng cùng Sở Thu Hi, thật sự giống một cặp chị em đang ganh đua nhan sắc với nhau.

Lại nhìn lại.

Hạ Tiểu Bạch không khỏi hâm mộ Cẩu Đản khi có một người vợ xinh đẹp như vậy.

Làm một người chống còn mong muốn gì hơn.

Quả thực đây là phiên bản đời thực của người đẹp và quái thú.

Hoàng Liễu Liễu cười duyên dáng, động tác nhẹ nhàng từ tốn mà ưu nhã.

“Tiểu Bạch, Thu Hi, chúng ta ra sảnh lớn ngồi xuống nói chuyện đi.”

“Đám người Vân Chính còn đang vận sửa máy bay.”

Trong sảnh lớn.

Hạ Tiểu Bạch ngồi đối diện với mẹ vợ tương lai, nét mặt hiện vẻ khẩn trương.

Sở Thu Hi thất vẻ mặt lúng túng của Hạ Tiểu Bạch, không khỏi đỡ trán.

“Tiểu Bạch, bà ấy là mẹ của em, cũng sẽ không ăn thịt anh đâu, anh có thể thả lỏng người chút không.”

Hạ Tiểu Bạch bật cười trong lòng, con rể gặp mẹ vợ không phải đều như vậy sao.

Đôi mắt xinh đẹp của Hoàng Liễu Liễu cũng không ngừng đánh giá vị người con rể tương lai này.

Càng nhìn càng cảm thấy đối phương giống như một cô gái xinh đẹp.

Làn da trắng như tuyết, rõ ràng không phải con gái nhưng lại xinh xắn mềm mại hơn cả con gái.

Đặc biệt là khuôn mặt xinh đẹp của cậu trai đó, bỗng khiến Hoàng Liễu Liễu chợt nhớ tới một bóng người.

Là một khuôn mặt vô cùng quen thuộc, một người mà bà ta chỉ có thể nhớ tới qua giấc mơ.

Bà tâ thậm chí có chút hoảng loạn nắm tay lại, Hoàng Liễu Liễu bất chợt lắc đầu… Sao có thể.

Có thể là do mình quá nhớ người ấy.

Nhưng mà sự quen biết này… Khiến bà ta có cảm giác thân thiết tự nhiên với Hạ Tiểu Bạch hơn.

Hoàng Liễu Liễu nhẹ giọng hỏi.

“Tiểu Bạch, cháu và Thu Hi nhà cô quen nhau ở trường đại học như thế nào thế?”

“Là ai tỏ tình trước vậy?”

Hạ Tiểu Bạch nhìn Sở Thu Hi.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment