Hai người đi đến bãi đỗ xe.
Hạ Tiểu Bạch nhìn Sở Thu Hi xinh đẹp trên xe thể thao nói: "Hay là anh lái xe chở em?"
Sở Thu Hi chớp chớp đôi mắt đẹp: "Tiểu Bạch, anh biết lái xe? Không phải anh nói không có bằng lái sao?”
Khuôn mặt trắng như tuyết của Hạ Tiểu Bạch cười hì hì, lấy bằng lái C1 từ trong túi của cô ra.
“Tèng teng! Đây là bằng C1 gần đây anh thi, cứ yên tâm đưa xe cho anh lái!”
(He he thi bốn môn toàn bộ đều chỉ cần thi một lần là qua, hơn nữa đều là 100 điểm 【 mặt kiêu ngạo 】)
“Công tử đây là người có bằng lái rồi!”
Sở Thu Hi có chút nghi ngờ, tiểu tiên nữ này lén thi lấy bằng lái lúc nào, sao cô không biết.
Nhưng mà cũng không nghĩ nhiều, dù sao thời đại này lấy bằng lái là chuyện cực kỳ bình thường.
“Tiểu Bạch, xem ra anh giả vờ là con trai đến nghiện rồi, còn công tử đây?”
Hạ Tiểu Bạch hơi đắc ý nhận chìa khóa xe, móc nó ở trên đầu ngón tay trắng nõn xoay xoay một vòng.
Cực kỳ ga lăng hướng người về phía Sở Thu Hi làm ra thủ thế mời.
“Bà xã Thu Hi mời lên xe đi?” ( ˊ?ˋ)
Sở Thu Hi ưu nhã ngồi ở ghế lái phụ, Hạ Tiểu Bạch đóng cửa xe cho cô, sau đó mới ngồi ở ghế lái.
Sở Thu Hi mở miệng nói: "Tiểu Bạch anh vừa mới lấy được bằng lái, lái chậm một chút cũng không sao, từ từ sẽ đến."
Hạ Tiểu Bạch vỗ ngực tràn đầy tự tin cười nói.
“Yên tâm đi, anh là lão tài xế rồi đó?”
"Kỹ năng lái xe của anh chắc chắn là nhất lưu.”
Hạ Tiểu Bạch thả phanh chân xuống số D, giẫm lên chân ga, xe thể thao chậm rãi khởi động.
Sở Thu Hi cực kỳ chăm chú nhìn chằm chằm Hạ Tiểu Bạch đang nghiêm túc lái xe.
Ngồi từ phía cô nhìn về phía cô ấy, quả thật cực kỳ đẹp trai.
Nếu như Tiểu Bạch là con trai đúng là rất đẹp trai hơn nữa cũng rất xinh đẹp, không biết có thể mê đảo bao nhiêu cô gái.
Cô nghĩ đến lúc mình tỏ tình với Tiểu Bạch cũng không biết cô ấy là con gái.
Hai người tìm một nhà hàng thịt hầm, gọi một món cơm thịt hầm.
Sở Thu Hi muốn giảm béo nên chỉ ăn đơn giản hai miếng.
Một mình Hạ Tiểu Bạch ăn xong, quai hàm căng phồng như một con sóc rất đáng yêu.
“Cơm hầm của nhà hàng này vẫn ăn ngon như cũ, anh và Triệu Trình, Chu Thanh bọn họ đến đây ăn qua mấy lần.”
“Đáng tiếc không rẻ cho lắm, với phí sinh hoạt của anh thì không thể thường xuyên đến ăn.”
Sở Thu Hi chống cằm, đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm Hạ Tiểu Bạch đáng yêu như hamster.
Bỗng nhiên cô vươn đầu ngón tay lau một hạt cơm trên khóe miệng Hạ Tiểu Bạch rồi đưa vào cái miệng nhỏ của mình.
Cô nhìn dáng vẻ ăn uống như rồng của Hạ Tiểu Bạch, tức giận nói.
“Ăn từ từ thôi, làm gì có ai cướp với anh đâu.”
Hạ Tiểu Bạch mở miệng hỏi: "Thu Hi thật sự không ăn? Bụng không đói sao?”
Sở Thu Hi khẽ lắc đầu, mái tóc dài cũng bay theo động tác của cô.
“Không ăn, đợi lát nữa em mua hai quả táo ăn là được.”
“Tiểu Bạch, em thật sự rất hâm mộ anh.”
Ăn thế nào cũng không béo, răng cũng trắng noãn, cô ngay cả cà phê cũng không dám uống.
Hạ Tiểu Bạch cũng không biết nên mở miệng như thế nào, dù sao cô cũng là người có hệ thống.
Đương nhiên rồi, cái giá phải trả cũng phải có, chính là tịch thu * của cô vĩnh viễn.
Sau khi Hạ Tiểu Bạch ăn cơm xong tính tiền, hai cô gái lại lái xe đến một quán bar xa hoa gần đó.
Đây cũng là quán bar Diệp Trường Ca hợp tác với Sở Thu Hi.
Cùng lúc đó.
Phùng Luân hẹn chị gái tiếp tân nhỏ Ngô Mỹ Mỹ quen biết sáng nay đi đến quán bar.
Bởi vì anh ta hẹn người của Hạ gia ở chỗ này.
Thậm chí anh ta còn nghĩ đến nếu cần anh ta có thể dâng Ngô Mỹ Mỹ này ra ngoài.
Hạ Tiểu Bạch và Sở Thu Hi tiến vào quán bar, bên trong đã vô cùng náo nhiệt.
m nhạc cuồng nhiệt rửa tội cho mỗi người, trong không khí xen lẫn mùi nước hoa nhàn nhạt của phụ nữ và các loại mùi rượu.
Không khí kích tình phảng phất biến quán bar thành thiên đường phát tiết cảm xúc.
Từng người đàn ông mặc bảnh bao xuyên qua vòng tay của các cô gái gợi cảm, hưởng cuộc sống nhộn nhịp về đêm.
Đây là một quán bar vô cùng sang trọng, ở giữa còn có sân khấu DJ, thậm chí là biểu diễn múa cột.
Một gã đàn ông quơ tiền mặt trong tay khiến cho người phụ nữ đang múa cột chỉ mặc váy ren như ẩn như hiện làm ra các loại động tác mê người quyến rũ.
Chung quanh còn có phòng bao cho khách nhân giải trí.
Quán bar không chỉ có khu náo nhiệt còn có khu tĩnh lặng bị kính cách âm phân cách ra.
Bên trong truyền đến tiếng nhạc cổ điển phương Tây nhu hòa, xung quanh đều trang trí tinh xảo động lòng người.
Đèn chùm tinh xảo và tranh treo làm cho cả không gian càng thêm mỹ cảm.
Sở Thu Hi nắm bàn tay nhỏ bé trắng nõn của Hạ Tiểu Bạch đi đến trước quầy bar.
Mà các nhân viên pha chế rượu trên quầy bar cũng đang bận rộn thuần thục khuấy cocktail.
Đủ loại mùi rượu khiến Sở Thu Hi chỉ nhẹ nhàng ngửi một chút thôi cũng có chút thèm.
“Tiểu Bạch uống một ly cocktail nhé?”
Hạ Tiểu Bạch đương nhiên sẽ không từ chối yêu cầu của Sở Thu Hi, cùng lắm thì để cho cô nhặt xác cho mình mà thôi.
Tiếc nuối duy nhất chính là mình một chút cảm giác cũng không có.
------
Dịch: MBMH Translate