Chỉ có thể giẫm lên băng ghế dưới chân, cái mũi nhỏ cũng vểnh lên thật cao nói.
“Tại hạ là Hạ Tiểu Bạch, có việc gì sao?”
"Thu Hi là vị hôn thê của tôi, khi nào thì thành nữ nhân của Phùng Luân?"
Hạ Tài Tuấn thấy đối phương còn kiêu ngạo hơn mình, rõ ràng là tên bí đao lùn, cũng cắn răng nói.
“Rất tốt, cậu là tên nhóc kiêu ngạo nhất mà tôi từng thấy.”
"Cậu thành công thu hút sự chú ý của tôi."
“Bất quá bây giờ tôi có lời muốn nói với vị hôn thê của cậu.”
Hạ Tài Tuấn đưa ánh mắt rơi vào trên người Sở Thu Hi, trong nháy mắt trong mắt tràn đầy kinh diễm, nữ nhân này tuyệt đối là một trong những mỹ nữ xinh đẹp nhất anh ta từng gặp.
Một bộ váy công sở thể hiện hoàn toàn vóc dáng yểu điệu thon thả, mái tóc dài mềm mại, da thịt trắng như tuyết.
Ngũ quan tinh xảo được trang điểm một chút, đôi mắt trong veo đen nhánh, gò má thoáng chút ửng hồng, cộng với đôi chân siêu dài, đây chính là nữ thần trong mộng của vô số đàn ông.
Ánh mắt Hạ Tiểu Bạch cũng lạnh xuống, Thu Hi là vảy ngược của cô: "Anh đây là có ý gì?”
Hạ Tài Tuấn cầm một ly rượu uống một ngụm cười nói.
“Ha ha cậu yên tâm, tôi chỉ là muốn bàn một vụ làm ăn cùng với vị hôn thê của cậu.”
Sở Thu Hi cũng nhìn ra lai lịch người này không đơn giản.
Dù sao Phùng Luân người này tựa hồ đều rất cung kính với anh ta.
“Anh muốn bàn chuyện làm ăn gì?”
Hạ Tài Tuấn uống một hơi cạn sạch rượu trong ly.
“Tôi cũng không nói nhảm đi thẳng vào vấn đề với cô.”
“Tôi muốn thu mua 60% cổ phần của tập đoàn Sở thị các cô.”
“Trước hết nói rõ đây không phải là thỉnh cầu cô, mà là yêu cầu cô.”
“Tập đoàn Sở thị tôi đã quyết định thu nhận rồi, dù là C-h-ú-a đến cũng không giữ được!”
"Tôi muốn thu mua 60% cổ phần của tập đoàn Sở Thị các người.”
Hạ Tài Tuấn nói bằng một giọng điệu bình thản không thể nghi ngờ.
Sở Thu Hi nghe vậy, trong nháy mắt gương mặt xinh đẹp như đóng băng.
Tập đoàn Sở thị là tâm huyết cả đời của cha cô, tên này vừa mở miệng đã đòi mua 60 % cổ phần.
Chuyện này căn bản không phải đang làm ăn mà hoàn toàn giống như đang tìm cớ.
"Mua 6% cổ phần của tập đoàn Sở thị chúng tôi, nếu tôi không đồng ý thì sao!” Giọng nói của cô lạnh lùng.
Gương mặt Hạ Tài Tuấn vô cùng tự tin, có nhà họ Hạ làm chỗ dựa sau lưng, đúng là không cần để một tập đoàn Sở thị vào mắt.
"Người đẹp này, tôi vừa mới nói, đây không phải là đang cầu xin cô mà là yêu cầu. Cô không còn lựa chọn nào khác."
"Những đối thủ cạnh tranh quan trọng của tập đoàn các người đã tới tìm tôi.”
"Nếu như tôi chọn bọn họ, thì trong tương lai tập đoàn Sở thị muốn sinh tồn cũng khó khăn.”
"Tôi biết nội bộ tập đoàn các cô có thể dùng vốn lưu động, đại bộ phận đều dùng để mở rộng nghiệp vụ mới, một vài hạng mục còn đang trong giai đoạn mở rộng, nếu muốn kiếm lời thì cần trên dưới hai năm.”
“Cho nên trong hai năm này, tình hình tài chính của tập đoàn các cô vô cùng gấp gáp.”
Sở Thu Hi đưa mắt lên nhìn Phùng Luân.
Số vốn lưu động của tập đoàn có thể sử dụng bao nhiêu vẫn luôn được giữ bí mật, sao có thể bị người ngoài biết được, trừ phi nội bộ có nội gián.
“Sao Phùng Luân lại biết vấn đề tiền bạc trong nội bộ tập đoàn chúng ta.’
Ánh mắt Phùng Luân hơi lập lòe, không dám nhìn thẳng vào Sở Thu Hi, nếu như bị phát hiện sẽ phải ngồi tù.
Anh ta cũng chỉ có thể kiên trì nói.
"Cô nhìn tôi làm gì, cũng không phải tôi tiết lộ.”
"Đây là do người ta có bản lĩnh biết được vấn đề tài chính trong nội bộ tập đoàn chúng ta.”
"Cô có biết vị thiếu gia họ Hạ này có lai lịch gì không, chỉ sợ nói ra sẽ dọa cho cô nhảy dựng.”
"Đừng nói là cô, cho dù cha cô biết thì cũng phải nói chuyện khách sáo với người ta.”
Hiển nhiên là Sở Thu Hi nhìn ra được tên này có lai lịch không nhỏ.
Nếu không thì sao một người kiêu căng như Phùng Luân lại ăn nói khép nép với hắn ta như thế.
Hạ Tài Tuấn rất hưởng thụ lời nói của Phùng Luân.
Cũng không còn cách nào, ai bảo anh ta sinh ra là người nhà họ Hạ chứ, mặc dù chỉ là dòng nhánh nhưng cũng mang dòng máu của nhà họ Hạ.
Trong nhà họ Hạ, nếu người ở dòng nhánh có biểu hiện tốt thì cũng có cơ hội ghi tên vào dòng chính.
Như vậy thì sẽ có cơ hội được gọi đến Yên Kinh làm việc.
Cho nên anh ta và cha mình mới không tiếc công sức muốn thống nhất đế chế thương nghiệp ở Tô Nam.
Nhưng năm gia tộc mạnh nhất vẫn luôn trong trạng thái cạnh tranh, muốn làm được cũng không dễ dàng.
Nếu nước đi quá lớn sẽ bị bốn gia tộc còn lại phát giác nên chỉ có thể từ từ xâm chiếm từng bước.
Lần này trực tiếp thu mua 60% cổ phần tập đoàn Sở thị đã được coi là một bước tiến lớn, nếu như xử lý không tốt sẽ khiến bốn gia tộc lớn còn lại bất mãn.
Hạ Tài Tuấn đưa tay trái ra: "Tôi vẫn chưa tự giới thiệu, tôi là Hạ Tài Tuấn.”
------
Dịch: MBMH Translate