Hạ Tài Tuấn đã cho anh ta một cái tát thật mạnh.
"Mẹ mày chứ Kappa! Ông ấy là cha tao."
Phùng Luân trực tiếp ngã đập mắt xuống đất.
Nhưng mà, Hạ Tài Tuấn không buông tha cho anh ta, giơ chân lên giẫm lên người anh ta mấy cái.
"Mày mới là Kappa, cả nhà mày đều là Kappa. Cút mẹ mày đi, hại chết ông rồi."
Phùng Luân:
"Anh anh anh."
Anh ta như một con chó, nằm co rút trên mặt đất.
Hạ Vĩnh Nguyên nhìn cảnh này, chỉ lạnh lùng nói:
"Giẫm xong chưa, giẫm xong rồi, thì để tôi cắt đứt cái chân của anh luôn!"
Hạ Tài Tuấn bị dọa run cầm cập, suýt thì không đứng vững.
"Cha ơi, con là con ruột của cha đó!"
Hạ Vĩnh Nguyên cầm lấy cây gậy gỗ, trực tiếp đập một cái về phía đùi của Hạ Tài Tuấn.
"Còn nhớ tôi là cha anh à, sao anh dám lừa tôi!!!"
"Lên hết cho tôi, giúp tôi đánh gãy chân thằng nghịch tử này!"
Đàn em của ông nhìn nhau, nhất thời không dám ra tay.
Hạ Vĩnh Nguyên vô cùng tức giận, nếu như bây giờ ông mà không đánh phế thằng con trai ngốc này, làm cho Tứ tiểu thư hài lòng, thì đợi tới khi Hạ gia hỏi tội, tên nhóc này thật sự sẽ bị phế đi. Không chỉ có nó phế đi, mà sự cố gắng cả đời của cả nhà cũng đi luôn.
"Tôi bảo mấy người đánh thì đánh đi, xảy ra chuyện gì tôi phụ trách, nhớ là phải đánh vào chân nó!!!"
Sở Thu Hi ngơ ngác, cảnh tượng đột nhiên xuất hiện này thật sự làm cho người ta không thể nào tin được.
"A a a"
Chân của Hạ Tài Tuấn sắp bị đánh gãy luôn rồi.
"Cha ơi...Cha ơi, đừng đánh con nữa mà...Hu hu hu."
Hạ Vĩnh Nguyên nhìn thấy cảnh này cũng không đành lòng, chỉ có thể nhắm mắt lại không nhìn.
Vài phút sau trôi qua.
Hạ Tài Tuấn y như một con chó bị thương, nằm co ro trên mặt đất.
Hạ Vĩnh Nguyên nhìn Hạ Tiểu Bạch.
Sao đại tiểu thư vẫn chưa chịu kêu dừng lại, chẳng lẽ đánh tới mức này rồi mà cô ấy vẫn chưa thấy hài lòng sao?
Lại đánh thêm nửa phút nữa.
Hạ Vĩnh Nguyên mới không nhịn được mà hỏi Hạ Tiểu Bạch.
"Tứ thiếu đã hài lòng chưa ạ? Nếu cứ để tiếp tục như thế sẽ thật sự chết người đấy."
"Xử lý rất là phiền phức."
Hạ Tiểu Bạch ngơ ngác nói:
"Tôi cũng đâu có bảo là đánh anh ta."
"Tôi còn tưởng rằng ông đang dạy dỗ con trai mình."
"Không thể không thừa nhận phương pháp giáo dục của gia đình ông rất đơn giản và thô bạo, tôi vô cùng bội phục."
"Đổi lại thành tôi, tuyệt đối không thể làm được."
Hạ Vĩnh Nguyên:...!!
Hình như là như thế thật...
"Dừng tay!"
Lúc này, Hạ Tài Tuấn đã nằm im trên mặt đất, trái tim Hạ Vĩnh Nguyên không ngừng chảy máu...Dù sao thì đây cũng là con trai của ông.
"Tứ thiếu, anh là người lớn đừng chấp nhặt với người nhỏ nhé, xin anh bỏ qua cho Tài Tuấn nhà tôi một lần."
"Anh bảo tôi làm gì cũng được."
Hạ Tiểu Bạch lắc tay:
"Tôi không sao cả."
"Nhưng mà, anh ta muốn cưỡng ép chiếm đoạt tập đoàn Sở thị của bạn thân tôi."
"Việc anh ta có được tha thứ hay không phải hỏi ý của bạn thân tôi."
Cô nhìn sang người vẫn đang ngơ ngác - Sở Thu Hi.
Sở Thu Hi vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, trong đầu cô toàn là tôi là ai, tôi đang ở đâu, tại sao phương hướng phát triển của câu chuyện không giống như những gì mà cô tưởng tượng.
Cô còn tưởng rằng Hạ Tiểu Bạch đang kéo dài thời gian, không ngờ Hạ Tiểu Bạch trực tiếp gọi cha của Hạ Tài Tuấn tới, sau đó đánh gãy chân của Hạ Tài Tuấn luôn.
Với lại?!
Tiểu Bạch nhà cô trở thành thiếu gia lúc nào thế? Chú Văn Hải nhìn đâu có giống như là người có tiền đâu???
Hạ Vĩnh Nguyên nhìn Sở Thu Hi, không khỏi cảm thán, bạn thân của đại tiểu thư thật là xinh đẹp.
Ông vội vàng đưa tay ra:
"Cô là con gái của Sở Vân Chính của tập đoàn Sở Thị phải không?"
"Đúng là..."
Ông đột nhiên không nói nên lời.
Cái tên Sở Vân Chính to con kia sao có thể sinh ra được một cô con gái yểu điệu làm người ta thích như thế này cơ chứ.
"Ha ha, thực ra tôi có giao lưu mấy lần với cha cô ở cuộc họp thương nghiệp Tô Nam."
"Cha cô đúng thật là một người rất giỏi, có thể dựng nghiệp từ hai bàn tay trắng, xây được tập đoàn Sở Thị như hiện nay."
"Ông ấy đúng thật là thương nghiệp hào kiệt."
Mặc dù Sở Thu Hi không hiểu rõ chuyện đó, nhưng cô cũng chỉ có thể bắt tay Hạ Vĩnh Nguyên.
Hạ Vĩnh Nguyên còn đang bắt tay làm lành, bỗng nhiên cảm nhận được ánh mắt sắc bén của đại tiểu thư??????
Sở Thu Hi đã thấy Hạ Vĩnh Nguyên trên TV mấy lần rồi, dù sao thì cái đầu trông như Kappa của ông thật sự rất gây ấn tượng.
Đối phương vậy mà một trong ba người đại diện cho Hạ gia ở khu vực Tô Nam.
Ông là đối tượng mà bao nhiêu người muốn nịnh hót.
Tại sao ông ấy lại cung kính với Hạ Tiểu Bạch như thế? Còn gọi Hạ Tiểu Bạch là thiếu gia.
Khả năng duy nhất đó chính là Hạ Tiểu Bạch cũng là người Hạ gia. Hơn nữa, địa vị của cô ấy trong Hạ gia còn cao hơn Hạ Vĩnh Nguyên rất nhiều.
Cao tới mức có thể làm cho ông ấy có thể đánh gãy chân con mình để lấy lòng Hạ Tiểu Bạch.
Hạ Vĩnh Nguyên nói:
"Sở tiểu thư, chúng ta đều là người trong vòng thương nghiệp ở Tô Nam."
"Có lẽ do tôi không nói rõ với con trai mình."
"Hạ gia chúng tôi hoàn toàn không có ý muốn chiếm đoạt tập đoàn Sở thị."
"Mối quan hệ hợp tác giữa Hạ gia chúng tôi với những người khác là mối quan hệ đôi bên cùng có lợi, tuyệt đối không làm ra chuyện lấy cường quyền để ức hiếp đối phương."
------
Dịch: MBMH Translate