"Đều nháo muốn đi gặp con, nhưng đều bị ông ngăn lại, miễn cho quấy rầy đến cuộc sống thường ngày của con."
Hạ Tiểu Bạch rất hài lòng đối với quyết định này của ông nội, cô hơi mỉm cười nói.
"Con cũng nhớ mọi người, con là tối hôm qua cùng bạn bè trở về Yến kinh."
"Lúc trở về cũng đã gần 12 giờ đêm."
"Con không muốn quấy rầy mọi người, cho nên tự mình về khu nhà nhỏ ngủ một đêm."
Lão gia tử nhìn cô với vẻ hơi trách móc.
"Lần sau trở về Yến Kinh, dù như thế nào cũng phải báo cho ông nội trước."
Hạ Tiểu Bạch cũng chỉ có thể ngoan ngoãn gật đầu: "Con biết ông nội." (lần sau không nhất định )
Cô hôm nay tới đây là quyết định thật thà nói với ông nội chuyện mình thích con gái, nếu do dự thì sẽ bại trận.
Đau dài không bằng đau ngắn.
Hạ Tiểu Bạch dùng đôi mắt xinh đẹp như băng nhìn ông nội, cắn răng một cái nói.
"Ông nội ...... . Kỳ thực con đang yêu đương ..."
Hạ Quang Thần uống một ngụm trà thơm, tâm trạng đặc biệt vui vẻ.
Sau khi Hạ Tiểu Bạch nói xong trực tiếp "Phốc XÌ..." Toàn bộ phun ra ngoài.
Thậm chí còn bị sặc, không ngừng ho khan lấy tay vỗ ngực.
Phải mất khá lâu mới bình tĩnh lại được.
Con mắt của hắn trợn thật lớn, dùng mắt to như chuông đồng để hình dung cũng không quá đáng.
Hắn vỗ mặt bàn một cái trực tiếp tức giận đứng lên.
"Nói cho lão phu biết rốt cuộc là tên tiểu tử nào dám tán tỉnh cháu gái của ông !! !" (▼ bồn ▼ )
"Lão phu phải đem hắn lột da tróc thịt!" ε= nộ ε= nộ ε= nộ ε= nộ (╯д< )╯
Hạ Tiểu Bạch nhưng là cô gái duy nhất trong mấy trăm năm qua của Hạ gia, còn là cháu gái quý giá nhất của Hạ Quang Thần hắn.
Thiên kim duy nhất của Hạ gia.
Đột nhiên nghe nói cô được người khác đón đi, Hạ Quang Thần trực tiếp liền chịu không được! ! ! .
Không có nằm trên đất hai chân vừa bước hai mắt trắng dã nguyên chỗ tạ thế cho dù thân thể của hắn cường tráng rồi.
Hắn ôm ngực, thở hổn hển, cắn răng nói.
"Tiểu Bạch, nói cho ông biết thằng đó là ai!"(눈 ích 눈 )
"Các con phát triển đến mức nào rồi! Có ngủ với nhau chưa!"
Hạ Tiểu Bạch nhìn bộ dáng tức giận của ông nội, nếu như mình nói ngủ qua rồi, nói không chắc trực tiếp chảy máu não qua đời.
Cô vội vã đỡ lão gia tử nhẹ giọng nói: "Ông nội ... Con không có nói là con đang yêu đương với con trai ..."
Hạ Quang Thần ngẩn người: "Con không phải là nói đang yêu thương sao?"
"Không phải cùng nam sinh nói chuyện yêu thương, đừng nói là con nói chuyện yêu đương với nữ sinh nha ...... . !"
Đôi mắt xinh đẹp của Hạ Tiểu Bạch nhìn lão gia tử, cũng là yên lặng gật đầu, khuôn mặt thanh tú tuyệt trần đỏ bừng xấu hổ.
Những đầu ngón tay tinh tế của cô không ngừng quấn lấy vài sợi tóc đen rủ xuống trước bộ ngực kiêu hãnh của cô.
"Đúng, kỳ thực con không thích nam sinh, yêu đương với con là một đại mỹ nữ. "
"Chúng con là thật sự rất yêu thích đối phương, xin ông nội thành toàn."
Lão gia tử cầm lấy cánh tay tuyết trắng của Hạ Tiểu Bạch, chậm rãi ngồi xuống ghế, nét mặt già nua vẫn như cũ có chút ngơ ngác.
Cháu gái bảo bối của mình thích con gái? Còn nói chuyện yêu đương với con gái.
Hắn tuy rằng không phải là những người già thông thái rởm.
Nhưng là con gái cùng con gái nói chuyện yêu đương, hắn vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy phát sinh ở bên cạnh mình.
Người yêu thích con gái kia còn là cháu gái của mình ...... . .
Thật sự là không ổn cho lắm có được hay không (๑ʘ̅дʘ̅๑ )! ! !
Hạ Tiểu Bạch hàm răng cắn chặt môi anh đào, ánh mắt lạnh lùng gợn sóng, lông mày đen cau lại, trên khuôn mặt tuyết trắng hiện lên một chút buồn bã. (giả bộ )
Cô có chút nghẹn ngào nói: "Ông nội, ông cũng biết chuyện của con, cha con lần trước chắc cũng báo cáo với ông rồi."
"Con dùng thân phận con trai sống mười tám năm qua."
"Khi con lớn lên, quan niệm về tình yêu là muốn kết hôn với một cô gái xinh đẹp làm vợ."
"Mặc dù con đã khôi phục thân phận con gái, nhưng mà cũng chỉ mới một năm qua."
"Nếu kêu con đi thích một nam sinh, con không làm được."
"Kính xin ông nội thứ lỗi."
Hạ Quang Thần nhìn ánh mắt đau thương của cháu gái, hàng mi dài còn đọng hơi nước nhàn nhạt, hắn cũng là cực kỳ đau lòng.
Hắn có chút tự trách nói: "Nếu như con khi đó vừa sinh ra ông liền đem con mang về Hạ gia."
"Nhất định có thể phát hiện trên thân thể con có vấn đề này."
"Có lẽ từ nhỏ đã có thể khôi phục thân phận con gái, dùng thân thể của một cô gái khỏe mạnh trưởng thành."
"Không cần phải mười tám tuổi mới ...... . Haizz ... ."
Hạ Tiểu Bạch thấy ông nội hình như cũng đã tiếp nhận, cô dùng tay ngọc dụi mắt một cái, giả vờ nghẹn ngào nói.
"Ông nội ... Ông cũng biết nỗi đau của cháu gái."
"Tiểu Bạch đời này chưa bao giờ cầu xin ông nội, chỉ cầu ông nội lần này, để cho con được ở bên cô gái mà cháu thích.”
------
Dịch: MBMH Translate