Lão gia tử đời này lúc xử lý chuyện, xưa nay đều là nói một không hai.
Chuyện hắn đã quyết định, cho dù là tất cả mọi người khuyên bảo đều là tuyệt đối sẽ không thay đổi.
Nhưng hôm nay nhìn thấy dáng vẻ cháu gái bảo bối nước mắt mông lung làm nũng, hắn lần đầu tiên mềm lòng.
Dáng vẻ thiếu nữ điềm đạm đáng yêu nhìn đến, trong lúc nhất thời Hạ Quang Thần cũng không biết phải mở miệng như thế nào.
Hạ Tiểu Bạch gia tăng hành động cường độ thậm chí gào khóc lên tiếng, vai đẹp nhẹ nhàng khóc thút thít, nước mắt làm ướt gò má tuyết trắng của cô.
Giọng nói thậm chí cũng có chút khàn khàn: "Ông nội ... Ông đồng ý cho lần này đi. . . Chỉ lần này thôi."
"Nếu như không thể đi cùng với cô ấy, cháu gái cũng không biết phải sống ra sao."
Hạ Quang Thần nhìn thấy cháu gái mình khóc, trái tim hắn cũng đau lòng theo.
Đây là cháu gái bảo bối duy nhất của ông, vạn nhất con bé khóc hỏng rồi, làm ra việc gì ngốc nghếch thì tình làm sao bây giờ.
Trong lòng càng là liên tục thở dài ... Cũng được cũng được ... Dù sao con bé cũng chỉ là một cô gái mới ngoài đôi mươi.
Có lẽ sau này gặp được một chàng trai tốt, có thể khiến con bé thay đổi suy nghĩ về việc thích con gái.
"Được, được, ông nội đồng ý với con là được rồi."
"Đừng khóc nữa cháu gái bảo bối của ông. "
"Nhìn cháu khóc lóc, ông nội đau lòng lắm."
Hạ Quang Thần lại sờ lên mái tóc mềm mại của Hạ Tiểu Bạch, dỗ dành nói.
Ở trên thế giới này Hạ Tiểu Bạch là người duy nhất có thể khiến cho Hạ Quang Thần mềm lòng.
Nếu như là Hạ Văn Hải và các anh em của hắn mà như thế này ở trước mặt Hạ Quang Thần, e rằng chân đều bị đánh gãy hết rồi.
Hạ Văn Hải chính là một ví dụ điển hình, rời khỏi Hạ gia mấy chục năm hiện tại cũng không dám trở về.
Chỉ dám nói vài câu ở trong điện thoại.
Đây là cha trận chiến nữ thế dưới tình huống, nếu như không có Hạ Tiểu Bạch, hắn cho dù là dùng điện thoại di động cũng chỉ dám khúm núm.
Hạ Tiểu Bạch thấy lão gia tử đã đồng ý với mình, trên khuôn mặt trắng như tuyết chợt nở một nụ cười xinh đẹp, đôi mắt cũng trở nên sáng ngời.
Tỏa sáng như những viên ngọc đẹp nhất thế giới.
Cô kích động trực tiếp dang hai cánh tay trắng nõn ôm lấy Hạ Quang Thần: "Cảm ơn ông nội."
"Tiểu Bạch thích ông nội nhất." Còn kém theo tiếng ríu rút.
Hạ Quang Thần đột nhiên bị Hạ Tiểu Bạch thân thể nhuyễn ngọc Ôn Hương mềm mại ôm, toàn thân choáng váng, mùa xuân của ông trở về rồi. ₍₍(̨̡‾᷄⌂‾᷅ )̧̢₎₎
Khuôn mặt già nua của ông không nhịn được đỏ lên, trông có chút rạng rỡ.
"Ai nha,Tiểu Bạch của ông, cháu thật là muốn yêu chết ông nội rồi."
Hạ Tiểu Bạch ôm mười mấy giây mới làm bộ buông lão gia tử ra, với vẻ mặt không cam lòng.
Tay ngọc lau chùi vệt nước mắt ở trên khuôn mặt trắng như tuyết.
Khuôn mặt thanh tú tuyệt trần mỉm cười rạng rỡ với lão gia tử, nghiêng cái đầu nhỏ, mái tóc đen xõa xuống như thác nước.
"Ông nội so với cha còn tốt hơn nhiều."
Hạ Quang Thần hoàn toàn bị nụ cười ngọt ngào của Hạ Tiểu Bạch chữa khỏi, trong lòng cảm thấy rất vui vẻ.
Vốn là gần đât có chút chuyện phiền não cũng đã bị quét đi sạch sành sanh.
Hắn quay lại chỗ ngồi vuốt chòm râu.
"Cháu gái ngoan, cháu ngồi đi." Hắn nhìn vị trí ở bên cạnh cười nói.
Hạ Tiểu Bạch cũng là không có già mồm tay kéo làn váy, động tác ưu nhã ngồi xuống, đồng thời rót một tách trà co Hạ Quang Thần.
Môi anh đào của cô hơi mỉm cười nói: "Mời ông nội uống trà."
Hạ Quang Thần tiếp nhận trà từ tay Hạ Tiểu Bạch đưa tới, nhấp một ngụm lập tức lộ ra nụ cười hạnh phúc.
Cũng không biết có phải là do được cháu gái tự rốt không mà ông cảm thấy hương vị thật ngọt.
"Đúng rồi Tiểu Bạch, nói cho ông biết người con gái cháu thích là một cô gái như thế nào?"
Hạ Tiểu Bạch vừa nghĩ đến Sở Thu Hi, đôi chân thon dài không nhịn được khép lại cùng nhau, khuôn mặt xinh đẹp không nhịn được lộ ra một chút ngượng ngùng.
"Cô ấy tên là Sở Thu Hi, cô ấy có một mái tóc đen dài mượt mà cùng với khuôn mặt thanh tú xinh đẹp, vóc người cũng rất tốt, so với cháu không kém một chút nào."
"Làn váy của cô ấy đung đưa trong gió, mái tóc dài và nụ cười của cô ấy luôn có thể khiến cho trái tim của cháu rung động, làm cho cháu không nhịn được mà yêu cô ấy."
"Tính cách của cô ấy cũng rất tốt, nhưng có chút chiếm hữu, hơn nữa còn mang theo khí chất của một nữ vương."
"Nhưng mà cô ấy đối với cháu thật sự vô cùng tốt, ở trong nhà tuyệt đối là một người vợ xinh đẹp đảm đang, chuyện gì cũng đều sẽ nguyện ý vì cháu mà làm."
Lão gia tử nhìn nụ cười ngọt ngào và khao khát trên khuôn mặt của Hạ Tiểu Bạch, cũng có thể thấy được con bé thật sự rất yêu cô gái tên là Sở Thu Hi kia.
------
Dịch: MBMH Translate