"Cô ta có thật sự tốt như con nói không, Tiểu Bạch? Ông thật sự muốn gặp mặt xem thử."
Hạ Tiểu Bạch dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng vuốt mái tóc: "Cô ấy có công ty riêng của mình, gần đây công việc rất bận."
"Bởi vì sợ ông nội không đồng ý chuyện của cháu với cô ấy, cho nên cũng không dẫn cô ấy tới được."
"Nhưng mà cha cô ấy tới."
Lão gia tử cũng là hơi sững sờ: "Cháu dẫn cha của cô bé đó tới đây?"
"Chuyện của các cháu phụ huynh hai bên đều đồng ý?"
Hạ Tiểu Bạch khẽ vuốt cầm cười nói: "Đều đồng ý rồi, chỉ cần ông nội đồng ý, mọi chuyện coi như đều thuận lợi."
Hạ Quang Thần nằm ở trên ghế, trầm tư một chút.
"Nếu như hôm nay ông nội không đồng ý, cháu sẽ làm thế nào?"
Hạ Tiểu Bạch cúi đầu, sau đó nhanh chóng ngước ánh mắt kiên định lên nhìn Hạ Quang Thần.
"Dù như thế nào cháu đều sẽ ở bên Thu Hi, không ai có thể ngăn cản được."
Hạ Quang Thần cũng nhìn Hạ Tiểu Bạch, hắn đối với Hạ Tiểu Bạch bất luận như thế nào cũng không thể tức giận với cô được.
Hắn lần nữa thở dài mà hỏi: "Được được, đúng rồi, cháu đưa cha của bạn gái cháu tới làm gì?"
Hạ Tiểu Bạch cũng là bất đắc dĩ vuốt tay ngọc.
"Hắn ...... Muốn cháu gả vào Sở gia bọn họ."
"Hắn tới đây là muốn đàm phán với ông nội ..."
"Nhưng mà con cũng đã nói trước một chuyện, cháu sẽ không làm gì hết, cũng sẽ không ủng hộ hành vi của hắn."
"Ông nội nếu như tức giận muốn giáo huấn hắn, chỉ cần không chết không bị thương là được, cháu vẫn là rất thích người cha vợ này."
Hạ Quang Thần có phần bất ngờ nhìn Hạ Tiểu Bạch: "Ý của Tiểu Bạch cháu nói là, cho dù ông nội giáo huấn cái người cha vợ kia không biết trời cao đất rộng, cháu cũng sẽ không tức giận?"
Hạ Tiểu Bạch nhẹ nhàng gật đầu: "Đúng, không chết không bị thương là được, dù sao đây là cẩu đản tự tìm phiền phức."
Hạ Quang Thần. . . Cẩu đản ⚆_⚆
Hắn tiếp tục hỏi: "Vậy giờ cha vợ của cháu ở đâu? Muốn đàm phán ở chỗ nào?"
Hạ Tiểu Bạch khẽ mỉm cười: "Cháu vẫn chưa gọi ông ấy tới, đàm phán thì ở khu nhà nhỏ của cháu là được rồi."
"Cháu đi pha trà cho mọi người, hi vọng mọi người có thể bình tĩnh đem mọi chuyện nói cho rõ ràng."
Lão gia tử cũng là cười ha ha: "Trà nghe của Tiểu Bạch nhà ông, ông nội rất là yêu thích."
"Yên tâm, đối phó với cha vợ cháu cứ giao cho mấy người chú của cháu là được!"
Hắn trực tiếp lấy ra ba cái điện thoại, bấm gọi Hạ Văn Hải, Hạ Văn Xuyên, Hạ Văn Niên.
Ba anh em nhìn thấy là cha gọi tới cũng là nghi hoặc.
Lão gia tử trực tiếp nói thẳng và rõ ràng.
"Tiểu Bạch đang yêu đương, cha vợ tìm tới cửa, muốn Tiểu Bạch gả tới nhà bọn họ."
"Cha không đồng ý, các con nếu có ý kiến liền đến sân nhỏ của Tiểu Bạch đàm phán với đối phương!"
Hạ Văn Hải:...... <( ̄﹌ ̄ )
Hạ Văn Xuyên: Cái gì! ε=ε=(nộ °Д° )ノ
Hạ Văn Niên: Lão tử phải làm thịt hắn! ! ! ฺ(◣д◢ )
Trong phòng làm việc, Hạ Văn Xuyên trực tiếp đứng bật dậy vỗ bàn, biểu cảm vô cùng phẫn nộ. (╯‵□′)╯︵┻━┻
Lập tức dọa cho mười mấy quản lý chi nhánh đang chuẩn bị báo cáo công việc sợ đến mức chảy mồ hôi lạnh ròng ròng.
Đây là lần đầu tiên họ thấy tam gia nổi giận như vậy.
Tất cả đều lập tức cúi đầu xuống, không dám phát ra chút âm thanh nào, mồ hôi chảy đầy trán.
Cũng không biết tại sao ông ấy lại giận dữ như vậy.
Gần đây báo cáo tài chính của tập đoàn rất tốt, mấy công ty thua lỗ nhiều năm liên tục cũng đang dần dần vực dậy.
Hạ Văn Xuyên thấy mấy người phía dưới như vậy thì vung tay lên.
"Hôm nay tới đây thôi, tôi có việc gấp phải ra ngoài một chuyến.”
"Mấy việc quan trọng thì cứ giao cho thư ký trưởng xử lý trước, việc nào không giải quyết được thì chờ tôi trở lại.”
Vừa dứt lời, Hạ Văn Xuyên trực tiếp rời khỏi văn phòng, mở group chat của mấy anh em.
Hạ Văn Xuyên: "【@ Hạ Văn Niên 】 chú có biết thằng khốn nhà ai dám cua Tiểu Bạch hay không? Còn muốn để con bé gả vào nhà đó!”
"Tôi tuyệt đối phản đối chuyện này, Tiểu Bạch quá hiền lành nên mới bị đàn ông bên ngoài lừa gạt!”
"CMN! Ông muốn tiêu diệt nó!"
Hạ Văn Niên cũng trả lời: “Chuyện này tạm thời chưa biết!”
“Em mà biết thằng nhóc thối nào dám đụng tới chám gái yêu bảo bối của em thì em nhất định phải nghiền tro cốt của nó ra bả!”
"【@ Hạ Văn Quốc 】anh cả, anh là gia chủ sao không thấy lên tiếng!”
Đối với chuyện của Hạ Tiểu Bạch thì Hạ Văn Quốc bây giờ cũng chỉ dám khúm núm, sợ nói nhầm: "Anh….anh cũng vậy.’
“Trước tiên chúng ta vẫn nên tới phòng Tiểu Bạch xem kỹ rồi hẵng nói tiếp….”
"Đúng rồi, tạm thời đừng nói chuyện này cho mấy đứa nhỏ biết, để tránh chúng gây phiền phức…”
Hạ Văn Quốc thật sự lo sợ, nếu như chuyện này xử lý không tốt làm cho cha không vui thì nói không chừng ông ấy sẽ đem gia chủ là ông ra khai đao…
Hạ Văn Niên nói: “Ôi chao, anh cả, em phát hiện anh thật sự càng ngày càng nhát.”
------
Dịch: MBMH Translate