Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 651 - Chương 651: Đối Chọi Gay Gắt

Chương 651: Đối Chọi Gay Gắt Chương 651: Đối Chọi Gay Gắt

Cô rót cho mỗi người một chén trà xanh tỏa mùi thơm ngào ngạt.

"Ông nội, đây là trà con tự tay phá, uống rất ngon, có thể hạ hỏa.”

"Cha vợ cũng uống trà đi.”

Ông lão cũng chỉ có thể uống một ngụm trà, uống vào miệng có vị ngọt, trong lòng cũng được chữa lành lần nữa.

"Không hổ là trà Tiểu Bạch pha, uống ngon, ngon lắm.”

Hạ Tiểu Bạch ra vẻ ngoan ngoãn cười ngọt ngào.

"Ông nội thích thì sau này Tiểu Bạch sẽ thường xuyên pha cho ông uống.”

Thấy dáng vẻ vui vẻ của ông lão, Hạ Tiểu Bạch nhẹ nhàng thở phào, cô lại kéo được ông già ra khỏi quỷ môn quan thêm lần nữa.

Ông lão cũng cười ha ha gật đầu, rồi mới nhìn về phía Sở Vân Chính, sắc mặt lại tối xuống.

"Nghe nói con gái cậu đang yêu đương với cháu gái tôi.”

"Tôi cũng không phải một ông già cổ hủ, Tiểu Bạch là cháu gái duy nhất của tôi, chỉ cần con bé vui vẻ thì chuyện gì tôi cũng có thể cố gắng.”

"Nghe nói lần này cậu tới là muốn để Tiểu Bạch về nhà họ Sở các người?”

"Tôi chỉ hỏi một câu, dựa vào cái gì? Chẳng lẽ đường đường là nhà họ Hạ, chúng ta lại không bằng nhà họ Sở các người! ?”

Ông lão vừa nói lời này thì nhiệt độ xung quanh dường như cũng giảm xuống.

Một cơn gió lạnh thổi qua, ở đây ngoại trừ Hạ Quang Thần và Sở Vân Chính thì những người còn lại đều theo bản năng rùng mình một cái.

Hạ Tiểu Bạch cũng xoa xoa cánh tay, nhấp một ngụm trà nóng hổi do tự mình pha.

Ông Hạ và Sở Vân Chính bốn mắt nhìn nhau, lập tức có mùi thuốc súng nồng nặc.

Ông hỏi lần nữa với giọng điệu khiêu khích.

"Cậu nói đi, dựa vào cái gì Tiểu Bạch nhà tôi phải gả cho con gái cậu mà không phải là con gái cậu gả cho cháu gái tôi.”

"Hay là nhà họ Hạ của tôi không bằng nhà họ Sở các người?”

"Hay là Tiểu Bạch nhà tôi không xinh đẹp bằng con gái cậu?”

Khí thế Sở Vân Chính cũng lập tức tức trở nên mạnh mẽ hơn, sửa lại âu phục, đúng là có phong thái của đại ca.

ᘳ◥ι_◤ᘰ

Ông ta đặt chiếc điện thoại 8848 lên bàn, lấy một điếu xì gà ra ngậm vào miệng, sau đó búng tay với vệ sĩ.

Một tên vệ sĩ trong đó lập tức lấy ra một cái bật lửa vàng kim châm xì gà cho ông ta.

Sở Vân Chính híp mắt nhìn về phía Hạ Quang Thần... Sau đó hít một hơi thật sâu, hồi lâu mới nhả khói ra.

"Ông Hạ, tôi có thể ngồi xuống đàm phán với ông là do ông chính là ông nội của Tiểu Bạch.”

"Sở Vân Chính tôi tung hoành trên thương trường nhiều năm như vậy cũng có chút thành tựu, giá trị bản thân tới chục tỷ.”

"Đàm phán với ông cũng sẽ không lỗ.”

"Tiểu Bạch gả vào nhà họ Sở chúng tôi thì tôi tuyệt đối sẽ không bạc đãi con bé, sẽ đối đãi với nó như con gái ruột thịt.”

"Muốn sinh lễ bao nhiêu thì cứ trực tiếp báo giá, chỉ cần không quá mức bất hợp lý thì tôi sẽ đồng ý với các người.”

Tay trái của Hạ Quang Thần đã bị Hạ Tiểu Bạch giữ chặt, ông đưa tay phải lên cầm chén trà uống một ngụm.

Nếu như có dư ra một cánh tay thì ông thật sự muốn tát chết cái thằng ra vẻ này. (▼ヘ▼#)

Hạ Quang Thần hoàn toàn không kiêng nể gì mà nhìn chằm chằm Sở Vân Chính, ánh mắt hung hiểm hơn ông ta nhiều.

"Ha ha, cậu tên là Sở Vân Chính à? Nếu như không phải Tiểu Bạch thích con gái của cậu, gọi cậu một tiếng cha vợ thì bây giờ tôi cũng đã ném cậu ra khỏi Yên Kinh rồi, có tin không?”

"Sính lễ? Tôi không thèm chút sính lễ đó của cậu.”

“Đời này ông đây thiếu rất nhiều thứ, nhưng chỉ duy nhất có tiền là không thiếu.”

"Tôi cũng chưa từng có hứng thú với tiền.”

Sở Vân Chính cũng hơi tức giận, trực tiếp vỗ bàn trợn mắt nhìn chằm chằm Hạ Quang Thần.

"Tôi thấy ông đây có vẻ như chưa từng va chạm xã hội, thế đời này làm gì có người không chê tiền, chỉ là muốn đào mỏ thêm mà thôi!”

Ông ta phủi tay.

Một tên vệ sĩ lại xách ra một cái vali bạc hợp kim đặt trước mặt Hạ Quang Thần, ‘răng rắc’ một tiếng, chiếc vali được mở ra.

Bên trong là những chồng tiền một trăm màu đỏ, xem ra trong này ít nhất cũng cỡ một triệu.

"Ở đây có một triệu, có đủ không?”

Hạ Quang Thần chẳng muốn mở miệng nữa, trong mắt ông toàn là vẻ khinh thường.

Sở Vân Chính xoa cầm, có thể ở một ngôi nhà như thế này trong Yên Kinh thì ông cũng không cho rằng một triệu có thể làm nên chuyện.

Ông ta lại vỗ tay lần nữa.

Mấy tên vệ sĩ lại xách thêm ba cái vali mở ra đặt trước mặt Hạ Quang Thần.

Bên trong cũng là những tờ một trăm.

"Ông Hạ, hết thảy là bốn triệu, đã đủ hay chưa?”

Hạ Quang Thần chỉ là cười lạnh một tiếng: "Chỉ vậy thôi sao? Tôi cho cậu bốn triệu để con gái cậu lập tức đến nhà họ Hạ chúng tôi, thế nào?”

Sở Vân Chính có chút khó chịu, lại búng tay thêm lần nữa.

Mấy tên vệ sĩ đem sáu cái vali cuối cùng mở ra đặt trước mặt Hạ Quang Thần.

Vẫn là những chồng một trăm như trước.

"Tổng cộng là mười triệu! Ông thấy được thì lấy đi.”

"Ông chỉ là ông nội của Tiểu Bạch, coi như tôi tặng ông dưỡng lão.”

"Cha của Tiểu Bạch cũng đã đồng ý, ông cũng không cần phải ngoan cô như vậy!”

Hạ Quang Thần trực tiếp vỗ bàn thét lên: “Nó dám!”

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment