Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 653 - Chương 653: Gọi Con Tiểu Sở Là Được Rồi Ạ

Chương 653: Gọi Con Tiểu Sở Là Được Rồi Ạ Chương 653: Gọi Con Tiểu Sở Là Được Rồi Ạ

Hạ Văn Niên và Hạ Văn Xuyên đều trợn mắt trừng trừng nhìn chằm chằm Sở Vân Chính.

Đây là một cơ hội tốt biết mấy mới được ra vẻ trước mặt cháu gái Tiểu Bạch, lần này mà không làm thì không có lần sau.

Hạ Văn Niên xắn tay áo tây trang, đưa một tay đẩy Hạ Văn Xuyên ra.

"Anh ba đứng qua một bên đi, trước kia em từng học tán thủ, dư sức đối phó với tên này!”

Hạ Văn Xuyên nhìn Sở Chính Vân cao gần hai mét, nuốt nước bọt ‘ực ực’ một cái.

"Thằng tư,…… em chắc chắn đánh thắng được hắn à?”

Hạ Văn Niên cũng ngẩng đầu lên nhìn Sở Vân Chính…. Được lắm…. hình như làm màu hơi quá rồi… lập tức biểu cảm trở nên xấu hổ.

“Hay là chúng ta cùng nhau lên đi anh ba…”

Hạ Tiểu Bạch bất đắc dĩ đưa tay ôm trán, tiến lên kéo hai người bã của mình.

"Bác ba, bác tư, hai người đừng làm loạn ở chỗ này nữa.”

"Ngồi xuống uống chén trà đi ạ.”

"Đây là tra do tự tay con pha.”

Động tác của Hạ Tiểu Bạch thanh thoát, rót cho hai người họ một chén trà xanh nóng hổi.

Hạ Văn Xuyên và Hạ Văn Niên nhìn gương mặt dịu dàng xinh đẹp của Hạ Tiểu Bạch rồi lại uống một ngụm trà, đã trực tiếp bình tĩnh lại.

Hạ Văn Xuyên: "TRà của cháu gái Tiểu Bạch thật là thơm.”

Hạ Văn Niên: “Kỹ năng pha trà của cháu gái đúng là rất đỉnh, tốt hơn cha rất nhiều.”

Sở Vân Chính nhẹ nhàng nói nhỏ vào tai Hạ Tiểu Bạch.

"Tiểu Bạch... . . Hạ bác của con tới đây tấu hề à?”

Hạ Quang Thần muốn xuất huyết não khi nhìn thấy hai đứa con trai ngốc của mình như thế này, vội vàng uống một ngụm trà do Hạ Tiểu Bạch pha.

Hạ Văn Xuyên nhìn Sở Vân Chính nói: “Tôi cho cậu biết, Tiểu Bạch là tiểu thư duy nhất của nhà họ Hạ chúng tôi, tuyệt đối sẽ không gả ra ngoài!"

Hạ Văn Niên đẩy Hạ Văn Xuyên.

"Anh ba, đây không phải là trọng điểm! Quan trọng nhất là Tiểu Bạch đang yêu đương!" ฺ(◣д◢)

"Trên đời này làm gì có thằng nào xứng với Tiểu Bạch.”

"CMN, bảo tên này đem con trai cho của hắn ra chiến một trận!”

Hạ Tiểu Bạch cũng rất là bất đắc dĩ: "Hai người đừng xen vào, để con kể lại mọi chuyện một lần.”

Cô nói lại toàn bộ chuyện yêu đương của mình và Sở Thu Hi một lần, cũng như mục đích đến đây lần này của Sở Vân Chính.

Hạ Văn Xuyên và Hạ Văn Niên sau khi nghe xong thì đều ngây ngẩn.

"Tiểu….. Tiểu Bạch, con thích con gái? Bách hợp trong truyền thuyết?”

Hạ Tiểu Bạch nhẹ nhàng gật đầu: "Đúng vậy, con thích con gái, đã có bạn gái, mà cũng đã ở cùng nhau rất lâu rồi.”

Hạ Văn Xuyên nói: “Vậy cũng không được, dù Tiểu Bạch có thích con gái thì cũng là cô gái kia gả tới nhà họ Hạ chúng ta, dựa vào gái gì bắt Tiểu Bạch phải gả đi!”

Hạ Văn Niên: "Em cũng nghĩ vậy!”

Sở Vân Chính thấy hai người bác của Hạ Tiểu Bạch đến thì cũng hoàn toàn không để vào mắt, dù sao thì ông ta còn có tám vệ sĩ áo đen đi theo.

"Ha ha, hai bác của Tiểu Bạch này, hẳn là hai người nên xem tôi mang sính lễ gì tới cho cha của hai người đi rồi nói tiếp.”

Ông ta chỉ vào mười vali tiền.

Hạ Văn Xuyên đưa mắt nhìn qua, nhàn nhạt nói: “Chỉ vậy thôi?”

Hạ Văn Niên: “Cậu xem chúng tôi là ăn mày à?”

Sở Vân Chính thật sự tức giận, không ngờ ông nội và chú bác của Hạ Tiểu Bạch lại là những kẻ lòng tham không đáy.

Mười triệu chính là số tiền mà một gia đình bình thường có làm cả đời cũng không kiếm được.

"Dù sao hôm nay nhất định phải quyết định để Tiểu Bạch gả vào nhà họ Sở Chúng tôi, tiền bạc có thể tiếp tục thương lượng.”

"Đây là sự nhượng bộ cuối cùng của tôi, mong các người nắm lấy cơ hội cuối cùng này.”

"Ồ? Nghe cậu nói như vậy cũng rất dũng cảm đấy!” Nhưng vào lúc này bên ngoài vang lên giọng nói của một người đàn ông trung niên.

Sở Vân Chính hừ lạnh một tiếng, quay đầu lại nhìn: “Tôi rất dũng….”

Nhưng ông ta chỉ nói được ba chữ thì đã ép mình nuốt mấy chữ ‘có được hay không’ phía sau lại.

Vời vì ông ta biết người này, mà tối hôm qua cũng vừa mới thấy.

Đột nhiên có một suy nghĩ rất đáng sợ lóe lên trong cái đầu được xem là thông minh của ông ta… Hình như Tiểu Bạch cũng họ Hạ?

Sẽ không trùng hợp như vậy chứ? Trán ông ta lập tức đổ mồ hôi lạnh.

Nhất định không có trùng hợp như vậy... ... .chắc là vị gia chủ nhà họ Hạ, một trong năm gia tộc lớn nhất này chỉ đi ngang qua thôi…

Nhưng hành động tiếp theo của Hạ Tiểu Bạch suýt chút nữa đã làm cho Sở Vân Chính trợn mắt trắng, sủi bọt mép qua đời tại chỗ.

Chỉ thấy Hạ Tiểu Bạch chậm rãi đứng lên, hơi cúi người kêu.

"Bác cả…. bác cũng tới rồi ạ…..”

"Bác qua đây ngồi này, để con rót cho bác một chén trà.”

Trong lòng cô đã hoản loạng, trước mắt trong nhà họ Hạ, Hạ Tiểu Bạch sợ nhất là bác cả.

Hạ Văn Quốc nghiêm mặt, thật ra trong lòng ông càng hoảng sợ hơn so với Hạ Tiểu Bạch vì cha mình cũng đang ở chỗ này.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment