Vương Thiến Thiến vừa nghĩ tới đó, gương mặt xinh đẹp liền đỏ bừng, trái tim đập loạn xạ.
Cô nhớ bản thân đã uống rất nhiều rượu...Sau đó...Không còn sau đó nữa.
Cô vội vàng kiểm tra quần áo trên người mình, không có dấu vết bị cởi ra, ngoại trừ giày và vớ được cởi ra để trên mặt đất, thì những chỗ khác trên người không hề bị chạm vào.
Vương Thiến Thiến thấy thế liền cảm thấy mất mác.
"Ai nha, Vương Thiến Thiến mày nghĩ bậy bạ gì thế hả! Bạch công tử là chính nhân quân tử đó."
"Với lại, mình xứng sao?"
Vương Thiến Thiến lung la lung lay đi tới phòng tắm tắm nước ấm.
Cô tùy tiện thay một bộ quần áo khác.
Nấu một tô mì ăn liền, ngồi một mình ăn mì xem TV.
Đúng lúc trên TV đang chiếu một bộ phim tình yêu vô cùng máu chó, Vương Thiến Thiến xem say sưa ngon lành.
Cô thật sự rất hâm mộ nhân vật nữ chính ở trong phim truyền hình, tại sao lại có người có thể xinh đẹp tới thế, chỉ cần là con trai đều muốn theo đuổi cô ấy.
Vương Thiến Thiến dùng tay chống cằm, trong đầu tràn ngập hình ảnh gương mặt đẹp trai của Bạch Tiểu Hạ.
"Mình mà xinh đẹp được như thế thì tốt biết mấy."
"Ting ting!"
Lúc này, wechat của cô vang lên, cô cầm điện thoại lên xem, là tin nhắn của Bạch Tiểu Hạ.
Bạch Tiểu Hạ:
"Đàn chị đừng quên hôm nay là ngày mà em tới tham gia buổi kiểm tra để được tham gia câu lạc bộ thư pháp nhé."
Vương Thiến Thiến mới sực nhớ ra chuyện này, đầu ngón tay vội vàng trả lời.
Vương Thiến Thiến:
"Được, được, bây giờ tôi tới câu lạc bộ liền đây."
Bạch Tiểu Hạ:
"Đàn chị không cần phải vội, em cũng mới vừa thức dậy, một lát nữa gặp."
Vương Thiến Thiến:
"Một lát nữa gặp."
Vương Thiến Thiến mang giày vào, vội vàng rời khỏi ký túc xá.
Khi cô tới câu lạc bộ, Bạch Tiểu Hạ vẫn chưa tới, Ngu Tiểu Ngọc và ba người khác đều có mặt ở đây.
"Hội trưởng lạ nha, bình thường chị luôn là người đến câu lạc bộ sớm nhất, sao hôm nay tới trễ vậy?"
Ngu Tiểu Ngọc cười khanh khách nói.
Vương Thiến Thiến hơi đỏ mặt, nhưng rất nhanh cô đã khôi phục lại biểu cảm âm trầm thường ngày.
"Tối hôm qua có hẹn ăn cơm với bạn, uống hơi nhiều rượu."
"Đúng rồi, tối hôm qua em còn chưa vệ sinh câu lạc bộ đã vội vàng đi cua trai!"
Ngu Tiểu Ngọc lập tức lè lưỡi.
"Ai nha, hôm nay em đã tới sớm để dọn dẹp vệ sinh rồi."
"Chị không tin thì nhìn xung quanh đi."
Vương Thiến Thiến chỉ ừ nhẹ một tiếng, sau đó nói:
"Một lát nữa bạn của chị sẽ tới đây để xin gia nhập câu lạc bộ."
"Tiểu Ngọc, em xếp một cái bàn ra để cho cậu ấy làm bài kiểm tra."
Một cô gái khác cũng tò mò đi tới.
"Hội trưởng, chị có bạn hả?"
"Con trai hay là con gái?"
Vương Thiến Thiến nhìn cô gái kia.
Cô tên là Tống Cầm, cũng là một thành viên của câu lạc bộ thư pháp.
"Là nam hay nữ thì liên quan gì tới cậu?"
"Gần đây tôi thấy tranh thủy mặc của cậu không bằng trước, có hơi không chuyên tâm."
Tống Cầm tỏ vẻ sao cũng được.
"Ai nha, hội trưởng đại nhân à, do cậu nghiêm khắc quá đấy, chúng tớ chỉ là yêu thích mà thôi."
"Xem như là học được thêm một bộ môn để khoe khoang trước mặt người lớn."
"Thay vì nói về chuyện này, nói về chuyện bạn của cậu là nam hay là nữ đi."
Ngu Tiểu Ngọc cũng tỏ ra bộ mặt hóng chuyện:
"Đúng đó đúng đó."
"Hội trưởng của chúng ta vẫn luôn là nữ hiệp cô độc, có bạn bè từ khi nào thế?"
"Con trai hay con gái."
Vương Thiến Thiến thấy vẻ mặt hóng chuyện của bọn họ thì mấp máy cánh môi.
Cô thật sự cảm thấy rất lo lắng cho Hạ Tiểu Bạch, sợ anh đến sẽ bị hai cô gái này ăn sạch sẽ.
Nhưng mà cô vẫn nói:
"Là con trai."
Mấy người trong câu lạc bộ lập tức tỏ vẻ không tin.
Ngu Tiểu Ngọc càng khoa trương hơn, đôi môi anh đào nhỏ nhắn mở to, đôi mắt trợn tròn.
"Hội trưởng đại nhân của chúng ta tỉnh táo rồi, còn quen được người bạn là con trai nữa!"
"Đẹp trai không!!!"
"Không phải là bạn trai của hội trưởng đó chứ?"
Vương Thiến Thiến bị mấy người mồm năm miệng mười hỏi cũng cảm thấy không chịu nổi, mặt đỏ bừng.
Cô nhớ tới gương mặt anh tuấn của Hạ Tiểu Bạch, còn có sự dịu dàng anh ấy đối xử với mình.
Vương Thiến Thiến đã sớm rung động không ngừng, dù sao đây cũng là lần đầu tiên có một người đàn ông đối xử với cô tốt như vậy.
Tuy nhiên mình với người ta chỉ mới biết nhau có một ngày, chỉ có thể xem là bèo nước gặp nhau mà thôi.
"Cậu…. các cậu nói bậy bạ gì đó, cậu Bạch chỉ là bạn bè bình thường của tôi mà thôi, chỉ vậy thôi.”
Ngu Tiểu Ngọc tiến lại sát bên Vương Thiến Thiến rất gần, đôi mắt xinh đẹp nhìn chằm chằm gương mặt đằng sau mái tóc lộn xộn, cười tủm tỉm.
"Ôi chà, tôi phát hiện hình như mặt của hội trưởng có hơi đỏ nha, nhất định là bị chúng tôi nói trúng rồi.”
"Dù các người không phải là người yêu của nhau thì chắc chắn hội trưởng cũng thích anh ta.”
------
Dịch: MBMH Translate