Đầu ngón tay Hạ Tiểu Bạch cuộn cuộn sợi tóc trước bộ ngực ngạo nghễ, cực kỳ giống một thiếu nữ chưa từng trải qua thế sự.
Chiếc mũi tinh xảo ngâm nga vài câu hát nhìn chằm chằm Gia Cát Vân.
Gia Cát Vân bị mỹ nhân này nhìn chằm chằm cũng nhịn không được đỏ mặt.
“Đúng rồi...... Không biết tiểu thư tên gì?”
Hạ Tiểu Bạch chỉ làm ra dáng vẻ thiếu nữ ngây thơ, ngưỡng mộ phía chân trời.
"Ông nội tôi nói, con gái không nên nói tên cho người con trai xa lạ."
“Chúng ta bất quá là bèo nước gặp nhau mà thôi......”
Gia Cát Vân...... Anh ta do dự một hồi...... Than nhẹ một tiếng...... Đúng vậy...... Bọn họ bất quá là bèo nước gặp nhau.
Chính mình cũng chỉ là nhận ân huệ của cô, thì có tư cách gì biết tên của cô.
Nhưng anh ta vẫn nói: "Tôi tên là Gia Cát Vân... Xin tiểu thư nhớ kỹ tôi."
Hạ Tiểu Bạch như có điều suy nghĩ gật gật đầu
“Gia Cát Vân?... Hình như giống tên của anh ta......”
Gia Cát Vân ngẩn người: "Hình như giống tên của anh ta?... Ai?”
Hạ Tiểu Bạch lắc đầu: "Không có gì......" Cô chớp chớp đôi mắt to xinh đẹp.
“Nếu như lần sau chúng ta còn có cơ hội gặp mặt...... Đó chính là duyên phận, tôi sẽ nói tên cho công tử.”
“Huống chi, mặc dù trên mặt công tử có thương tích nhưng gần như vẫn có thể nhìn ra công tử rất tuấn tú.”
“Có chút giống với một chàng trai tôi từng gặp qua.”
“Nhưng mà tôi cũng chỉ nhìn qua ảnh chụp của anh ta một cái, có chút nhớ không rõ lắm.”
Gia Cát Vân có chút đắc ý.
Quả nhiên mình đẹp trai, càng dễ dàng giành được hảo cảm của con gái.
“Tôi tin tưởng chúng ta nhất định sẽ có cơ hội gặp mặt.”
Đôi mắt Hạ Tiểu Bạch có chút u buồn: "Có lẽ vậy......”
Gia Cát Vân nghe ra giọng nói của Hạ Tiểu Bạch có chút không vui, ánh trăng mùa thu khúc xạ vào trong đôi mắt băng tinh của cô.
Dưới dung nhan tuyệt thế phảng phất cất giấu bi thương tách biệt hiện tại.
Anh ta quan tâm hỏi: "Tiểu thư, có phải cô gặp phải chuyện gì không vui không?”
"Tôi nhìn cảm thấy dáng vẻ của cô tựa hồ vẫn mang theo u buồn......"
Gia Cát Vân nhìn vẻ mặt ưu sầu của Hạ Tiểu Bạch.
Trên gương mặt hoàn hảo không tì vết và trắng như tuyết của cô hiện lên vẻ không vui.
“Có phải em gặp chuyện gì không vui không, tôi thấy em có vẻ buồn bã.”
Hạ Tiểu Bạch nhẹ nhàng lắc đầu, nở một nụ cười.
"Không có... ... . Chỉ là gần đây gặp phải chuyện phiền lòng.”
“Đúng rồi, anh ăn cá nướng nhiều như vậy chắc là cũng khát nước rồi có đúng không.”
"Hay là để tôi pha cho anh một ly trà nhé?”
Gia Cát Vân nuốt nước bọt một cái, đúng là anh ta cực kỳ khát nước.
Anh ta vui mừng khi thấy tuyệt sắc giai nhân đẹp như tiên nữ hỏi mình.
"Tiểu thư còn biết pha trà sao? Con gái bây giờ đều thích uống trà sữa hoặc mấy loại nước ngọt có ga như Cocacola.”
"Thật sự tôi chưa từng gặp cô gái nào còn biết pha trà.”
Hạ Tiểu Bạch nhíu mày, đỏ mặt: “Sức khỏe tôi không được tốt nên chưa từng uống trà sữa…. càng đừng nói tới đồ uống có ga như Cocacola.”
"Ông nội tôi nói….. mấy thứ này đều thật sự có hại cho sức khỏe.”
“Sau này anh cũng nên uống ít một chút, uống trà là tốt nhất.”
Gia Cát Vân có hơi đau lòng nhìn thiếu nữ trước mắt, cô gái này yếu đuối xinh đẹp đến như vậy.
Tựa như đóa hoa nở rộ xinh đẹp nhất, nhưng đồng thời cũng yếu ớt nhất.
Gia Cát Vân gật gật đầu: "Được rồi... sau này tôi sẽ hạn chế uống mấy loại đồ uống có hại cho sức khỏe như thế này.”
Trên gương mặt thanh nhã xinh đẹp của Hạ Tiểu Bạch nở một nụ cười.
"Thôi để tôi pha cho anh một ly trà đi, kỹ thuật pha trà của tôi tốt lắm đấy ~ "
Gia Cát Vân cũng ngồi trên mặt đất với vẻ chờ mong: "Vậy làm phiền tiểu thư.”
Hạ Tiểu Bạch lấy ấm trà đã bốc hơi xuống, trên bàn đã sớm được bày đầy đủ dụng cụ pha trà, gió thu lạnh lẽo như ngồi bên cạnh đống lửa lại cực kỳ ấm áp.
Gia Cát Vân chỉ lẳng lặng thưởng thức từng động tác của mỹ nhân váy xanh trước mặt.
Làm da trắng như tuyết mềm như sương kia tỏa ra mùi hương dành dành lan tỏa theo làn gió.
Chỉ thấy cô nhẹ nhàng xoay cổ tay để làm nguội bớt phần nước đun sôi.
Đầu ngón tay tinh tế xoắn vài lá trà rồi bỏ vào tách, sau đó rót nước nóng rồi đung đưa ly trà thưởng thức mùi hương thơm ngát.
Trong không khí lập tức tràn ngập mùi trà xanh thơm phức.
Hạ Tiểu Bạch mỉm cười, đưa tay ra hiệu mời.
"Đây là trà tôi pha, mời anh thưởng thức.”
"Thường xuyên uống trà xanh không chỉ giúp làm chậm quá trình lão hóa, mỡ trong máu, giảm cân giảm béo mà còn mang lại cảm giác sảng khoái, giải khát nữa.”
Gia Cát Vân cẩn thận từng li từng tí nhận lấy chén trà cô đưa tới, nước trà trong veo thấy đáy, còn bốc lên hơi nước.
Anh ta nhẹ nhàng thổi rồi nhấp một ngụm, trong nháy mắt vẻ hiện lên vẻ ngạc nhiên.
Gia Cát Vân cảm thấy đây là lần đầu tiên được uống trà ngon như vậy.
Cảm giác sung mãn, mát lạnh, sảng khoái, có hơi đắng nhẹ, nhưng sau đó là hương vị ngọt nhẹ.
------
Dịch: MBMH Translate