Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 745 - Chương 745: Dù Cho Hôn Phu Của Tiên Nữ Là Ai, Cho Dù Đó Là Ông Trời Thì Anh Ta Cũng Muốn Đánh Hắn Tàn Phế

Chương 745: Dù Cho Hôn Phu Của Tiên Nữ Là Ai, Cho Dù Đó Là Ông Trời Thì Anh Ta Cũng Muốn Đánh Hắn Tàn Phế Chương 745: Dù Cho Hôn Phu Của Tiên Nữ Là Ai, Cho Dù Đó Là Ông Trời Thì Anh Ta Cũng Muốn Đánh Hắn Tàn Phế

Gia Cát Vân nhìn cô gái xinh đẹp như tiên nữ đang đau khổ trước mặt, dù đang đau thương nhưng cũng động lòng người, tựa như sơn cốc mùa thu, lá rụng đầy đất, chỉ có tiêu điều và lẻ loi, làm cho người ta vì đó mà mê muội, không thể không thương tiếc.

Quả nhiên đã là một cô gái xinh đẹp thì cho dù cô ấy có khóc lóc cũng mỹ lệ động lòng người như thế.

"Em như thế là vì không thích hôn phu chưa từng gặp mặt kia hay sao?”

“Nếu đã không thích thì tại sao lại không chọn cách từ chối…”

“Đã là thế kỷ 21 rồi, chẳng lẽ người nhà em có có thể ép buộc em lấy chồng hay sao!” Gia Cát Vân cắn răng nghiến lợi nói!

Hạ Tiểu Bạch lắc đầu: "Tôi không có lý do từ chối, từ nhỏ cơ thể tôi đã ốm yếu chỉ có thể ở nhà.”

“Ăn mặc ở đều do người nhà cung cấp.”

"Sức khỏe tôi yếu nên việc khám bệnh liên tục đã tốt rất nhiều tiền, tuy nhiên tôi lại chưa hề giúp đỡ được gì cho gia đình.”

“Tôi không có cách nào từ chối người nhà sắp xếp việc hôn nhân.”

"Huống chi... ..."

Gia Cát Vân khoát tay chặn lại, trực tiếp phủ định lời nói của Hạ Tiểu Bạch.

"Sức khỏe em suy nhược thì càng phải bảo vệ nhiều hơn, sao có thể tùy tiện bắt em lấy chồng được.”

"Chuyện này hoàn toàn chính là hy sinh hạnh phúc tương lai của em.”

"Một cô gái phải gả cho người mình không yêu nhất định sẽ không hạnh phúc.”

"Buồn bã lâu dài sẽ chỉ làm cho người ta ấm ức thành bệnh.”

"Người nhà em đã tốn bao nhiêu tiền xem bệnh cho em, tôi có thể giúp em trả hết nợ, xem như trả em hai ân tình tối nay.”

Hạ Tiểu Bạch vẫn nhẹ nhàng lắc đầu, cô lau sạch nước mắt trên mặt.

"Thật ra tôi cũng không ghét bỏ gì người chồng tương lai kia!”

“Tôi đã nhìn ảnh của anh ta một lần, cũng nhớ mang máng là một kiểu đàn ông cực kỳ có khí chất.”

"Có lẽ không được phong độ bằng anh đây nhưng cũng rất đẹp trai.”

"Tôi nghe ông nội nói anh ta xuất thân danh giá, là một người thành công rất có năng lực.”

"Hơn nữa cũng không ong bướm bên ngoài, chỉ mới trải qua một cuộc tình chóng vánh.”

"Vì cô gái kia không hiểu cho công việc của anh ấy, thường xuyên phàn nàn không có ai bên cạnh nên mới dẫn tới chia tay.”

"Theo quan niệm của tôi thì trong sách có nói đàn ông lấy sự nghiệp làm trọng, vì phải có sự nghiệp thì mới nuôi sống được vợ con ở nhà, đàn ông phải như vậy mới đáng để gả.”

Cô nói... ...

Trong đôi mắt trong veo của Hạ Tiểu Bạch hiện lên sự mong đợi và hướng về phía trước.

Mà đối với Gia Cát Vân thì sự mong đợi hy vọng đó giống như một thanh kiếm mạnh mẽ đâm vào tim anh ta.

Hạ Tiểu Bạch tiếp tục nói: "Cho nên nói... thật ra thì tôi cũng không ghét việc gả cho người chồng chưa từng gặp mặt này, mà chỉ có hơi sợ…”

"Sợ anh ấy không thích tôi….”

Gia Cát Vân cười chua xót…. Nghĩ thầm, dung mạo của em xinh đẹp như vậy, dùng từ thịnh thế mỹ nhân cũng không đủ để miêu tả vẻ đẹp của em.

Tấm lòng còn lương thiện như thế…. Khéo hiểu lòng người. Đừng nói là đàn ông… chỉ sợ ngay cả con gái cũng không kiềm được mà yêu em.

Anh ta cắn răng nói: “Có thành tựu trong sự nghiệp đúng là tiêu chuẩn của một người đàn ông tốt.”

“Nhưng đàn ông vì sự nghiệp mà không quan tâm đến gia đình cũng không phải một người chồng tốt lành gì.”

"Huống chi sức khỏe của em kém như vậy, càng cần phải tìm được một người yêu em, chăm sóc kỹ càng.”

"Hơn nữa… em cũng nói là hai người chưa từng gặp nhau.”

"Căn bản chưa từng làm quen với nhau, cứ như vậy lấy chồng thì có vẻ quá là ấu trĩ.”

"Những điểm tốt đẹp này của anh ta chỉ mới nghe từ một phía người nhà em nói, có lẽ người đó là một thằng cặn bã cũng không chừng…”

"Nếu không thì người bạn gái đầu tiên kia sao mới bên nhau được một thời gian ngắn lại bỏ đi!”

"Anh! ..." Gương mặt thanh tú tuyệt đẹp của Hạ Tiểu Bạch có chút tức giận, cô cau mày.

"Anh này! Tôi không cho phép anh nói xấu chồng tương lai của tôi như vậy!”

"Tôi… tôi thật sự sẽ tức giận.”

Gia Cát Vân nhìn cô tức giận…. nhưng dáng vẻ vẫn xinh đẹp đáng yêu như vậy.

Trái tim anh ta trực tiếp tan chảy…. thật sự có một sự xúc động muốn ôm cô một cái.

"Tôi không có ý đó… tôi chỉ đưa ra giả thuyết mà thôi.”

"Chuyện này liên quan đến hôn nhân đại sự của em, là chuyện quan trọng nhất cả đời con gái.”

"Nhất định phải thận trọng!"

Hạ Tiểu Bạch giả vờ thở phào một cái…. Gương mặt tuyệt đẹp hiện lên sự áy náy.

"Xin lỗi… tôi không nên tức giận.”

"Anh cũng là vì tốt cho tôi.”

"Nhưng chuyện nội bộ của những gia tộc như chúng tôi… tôi không muốn anh tham dự vào.”

"Nhà bên kia thế lực khổng lồ, là danh môn vọng tộc nước Hoa.”

“Mà gia tộc của tôi cũng như vậy, không phải người bình thường có thể can dự.”

Gia Cát Vân cười.

Gia tộc lớn nhất nước Hoa cũng chỉ có mấy cái, nhà Gia Cát bọn họ cũng là một trong mười gia tộc lớn nhất.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment