Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 754 - Chương 754: Lại Gặp Mặt Lần Nữa.

Chương 754: Lại Gặp Mặt Lần Nữa. Chương 754: Lại Gặp Mặt Lần Nữa.

Nếu như nói gia cảnh nơi này ai trâu bò nhất, đương nhiên là Đông Phương Hàn, dù sao Đông Phương gia là một trong năm đại gia tộc.

Công tử mập mạp rụt đầu nói: "Vậy Thanh Thanh tiểu thư nhà anh có thể tán không?”

Khóe mắt Đông Phương Hàn có chút khinh thường nhìn những người này.

“Nếu như các người ai có thể tán được em gái của tôi, ông đây sẽ đứng tại chỗ gọi người đó em rể!”

Lý Tu cũng nhận ra Hạ Tiểu Bạch, nắm tay không khỏi siết chặt.

Bởi vì anh ta cũng ái mộ Hạ Tiểu Bạch đã lâu, còn vì cô mà gia nhập câu lạc bộ thư pháp.

Nhưng vào lúc này một tên công tử kinh hô kêu lên

“Mọi người xem! Gia Cát Vân đi về phía mỹ nữ váy trắng rồi!”

Hạ Tiểu Bạch hoàn thành một khúc nhạc, khuôn mặt cũng mỉm cười khiến mấy cô tiểu thư như say như dại.

“Không biết tôi chơi như này mọi người có hài lòng không?”

Những đại tiểu thư này đều nhao nhao vỗ bàn tay nhỏ bé trắng nõn.

“Hạ tiểu thư đàn thật giỏi, khiến người ta muốn học đàn tranh ngay lập tức.”

“Hay là Hạ tiểu thư tự tay dạy tôi đánh đàn tranh được không?”

Hạ Tiểu Bạch rất nhanh lại bị các cô vây lại, đôi mắt đẹp của Đông Phương Thanh Thanh càng thâm thúy nhìn Hạ Tiểu Bạch.

Khuôn mặt xinh đẹp của cô đỏ bừng, đôi mắt to xinh đẹp ướt đẫm nước, đôi chân đẹp thon dài lại càng gắt gao kẹp lại, đôi môi đỏ mọng gợi cảm còn chưa mở ra, một bàn tay ngọc đặt ở trên ngực.

Hạ Tiểu Bạch cũng cảm thấy được Đông Phương Thanh Thanh không thích hợp cho lắm, sao dáng vẻ của cô giờ trông như si nữ vậy!

Cô nâng tay ngọc vỗ vỗ bả vai thanh tú của Đông Phương Thanh Thanh.

“Tiểu thư Thanh Thanh?! Cô không sao chứ?”

Đông Phương Thanh Thanh thiếu chút nữa đứng không vững, may mắn Hạ Tiểu Bạch vội vàng đỡ cô lại.

“Tiểu thư Thanh Thanh cô thật sự không sao chứ? Có cần ngồi một chút không?”

Những đại tiểu thư còn lại cũng vây quanh quan tâm nói:

“Đúng vậy đúng vậy, tiểu thư Thanh Thanh khuôn mặt cô rất đỏ, lẽ nào do uống quá nhiều rượu hoa quế?”

Đông Phương Thanh Thanh lúc này mới ý thức được chính mình vừa rồi có chút thất thố, với tư cách là một bách hợp có thâm niên, cô khi nhìn thấy mỹ nữ sẽ nhịn không được thích đối phương.

Dưới tình huống bình thường cô vẫn có thể nhẫn nhịn được, từng bước từng bước bắt được đối phương, nhưng khi gặp được tiên nữ tuyệt mỹ như Hạ Tiểu Bạch.

Cô thật sự muốn ngừng mà không được.

Nếu như nơi này không có những người còn lại, cô tuyệt đối sẽ nhịn không được lột từng chút từng chút quần áo trên thân thể tuyết trắng này ra.

Sau đó hôn lên mỗi một tấc da thịt tuyết trắng non mềm thơm ngát của cô. Hai người dùng phương thức thân mật nhất hòa tan cùng một chỗ.

Đôi mắt Đông Phương Thanh Thanh hàm chứa ý xuân xin lỗi nói.

“Thật ngại quá, chỉ trách tiểu thư Tiểu Bạch đánh đàn tranh quá giỏi...... Khiến tôi có chút trầm mê trong đó.”

Khuôn mặt tuyệt mỹ xấu hổ đỏ mặt: "Ờm...... Tôi hơi buồn đi vệ sinh, cần đến toilet một chuyến."

“Mọi người nói chuyện trước đi.” Nói xong bước nhanh vào toilet trong viện.

Hạ Tiểu Bạch cảm thấy không hiểu nổi, sao Đông Phương Thanh Thanh lại đột nhiên trở lên kỳ lạ như vậy.

Nhưng mà còn chưa kịp nghĩ nhiều.

Một giọng nói quen thuộc thình lình xuất hiện thiếu chút nữa làm cho người ta hoảng sợ.

“Tiểu thư! Chúng ta lại gặp mặt!” Giọng nói có chút kích động của một chàng trai truyền đến.

Hạ Tiểu Bạch đưa mắt nhìn qua...... Thiếu chút nữa sợ ngã sấp xuống, chỉ thấy Gia Cát Vân hưng phấn giơ tay chộp về hướng cô.

Hạ Tiểu Bạch trực tiếp nghiêng người né tránh: "Công tử... Thật... Thật trùng hợp!”

Cô thật không ngờ ở chỗ này lại gặp được Gia Cát Vân.

Xung quanh còn có rất nhiều người nhìn......

May mà mình biểu diễn trà nghệ cũng không phải ngày một ngày hai...... vẫn xử lý được.

Gia Cát Vân thấy Hạ Tiểu Bạch né tránh tay mình, cũng không cảm thấy xấu hổ, trong mắt đều là quang mang.

“Tiểu thư... Đây không phải trùng hợp mà là duyên phận.”

“Hôm đó lúc chúng ta chia tay tiểu thư đã nói chúng ta rất nhanh sẽ có duyên gặp lại.”

“Không ngờ chỉ cách một ngày, chúng ta lại gặp lại nhau theo cách này.”

“Đây chính là duyên phận của ông trời!”

“Tiểu thư còn nói khi chúng ta gặp lại sẽ cho tôi biết tên.”

Hạ Tiểu Bạch cũng chỉ có thể giả bộ cắn chặt đôi môi đỏ mọng, khuôn mặt thanh nhã tuyệt trần giả vờ ngượng ngùng đỏ bừng.

Khóe miệng cô cong lên, chỉ là thoạt nhìn sao lại bi thương như vậy? Trong ánh mắt của cô có quá nhiều thứ đọc không hiểu......

Dưới dung nhan khuynh thế kia, phảng phất cất giấu bi thương đơn độc, làm người ta tan nát cõi lòng, lại làm người ta mê mẩn như vậy.

Cô khẽ mở đôi môi anh đào nói: "Chẳng lẽ công tử còn không biết tôi là ai sao?”

Gia Cát Vân gắt gao nhìn chằm chằm cô gái mình tha thiết mơ ước trước mắt, khuôn mặt tuyệt mỹ phối hợp với đôi mắt sáng ngời thanh triệt, thoạt nhìn giống như một bức tranh sơn thủy sạch sẽ.

Rõ ràng đối phương đứng ở trước mắt, anh ta lại cảm thấy xa xôi.

Nhưng trên mặt cô sao lại có chút bi thương? Chỉ nhìn thôi cũng cảm thấy cực kỳ đau lòng.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (10)
Comment
Kiro King 7
Kiro King
Reader
3 Ngày Trước
Hết mẹ r
Trả lời
| 0
Kiro King 7
Kiro King
Reader
4 Ngày Trước
M không đủ trình độ :))
Trả lời
| 0
Kiro King 7
Kiro King
Reader
8 Ngày Trước
Hảo giả gái
Trả lời
| 0
Kiro King 7
Kiro King
Reader
11 Ngày Trước
Khiêu chiến bố vợ thì đỉnh remo
Trả lời
| 0
Kiro King 7
Kiro King
Reader
12 Ngày Trước
Vaiz
Trả lời
| 0
Kiro King 7
Kiro King
Reader
13 Ngày Trước
Lật mặt nhanh vc:))
Trả lời
| 0
Kiro King 7
Kiro King
Reader
15 Ngày Trước
Vc ảo
Trả lời
| 0
Kiro King 7
Kiro King
Reader
18 Ngày Trước
Đã vailon:))
Trả lời
| 0
Kiro King 7
Kiro King
Reader
18 Ngày Trước
Ngonnn chịt nhau r
Trả lời
| 0
Kiro King 7
Kiro King
Reader
18 Ngày Trước
Tội ông cháu emo
Trả lời
| 0