Hạ Tiểu Bạch...... Hy vọng anh có thể làm được................ ¯(⍤o⍤)/¯
Cô giả vờ giọng nói có chút nghẹn ngào nói: "Công tử Gia Cát Vân không phải vẫn muốn biết tên của tôi sao?"
Trên mặt Gia Cát Vân tràn đầy chờ mong: "Đúng vậy! Tôi rất hy vọng có thể biết tên tiểu thư!”
"Chúng ta có thể thành những người bạn thân thiết nhất... thậm chí..."
Hạ Tiểu Bạch mím môi: "Thật ra tên tôi là Hạ Tiểu Bạch, chính là thiên kim duy nhất của Hạ gia.”
Gia Cát Vân nghe vậy trực tiếp bối rối...... Có chút không dám tin lui về phía sau...... Trực tiếp đặt mông ngã sấp xuống đất.
Σ (°△°|||)︴
Sắc mặt anh ta có chút tái nhợt khó thấy được.
“Cô...... Cô chính là đại tiểu thư Hạ gia!”
Đôi mắt Hạ Tiểu Bạch rưng rưng gật đầu, lập tức xoay người chuẩn bị rời đi.
Cô nhìn Đông Phương Hàn nói: "Hàn công tử nói chuyện với tiểu thư Thanh Thanh giúp tôi, nói thân thể tôi hơi mệt mỏi nên đi về trước.”
Lý Tư Tư hoàn toàn ngây người có chút mơ hồ đứng ở đó, cô cũng là lần đầu tiên biết chị Tiểu Bạch có hôn ước...
Cô trở về nhất định phải chất vấn ông ngoại thối xem tại sao lại để cho chị Tiểu Bạch lập gia đình!
Lý Tư Tư đi theo sau Hạ Tiểu Bạch, vung tay nói.
“Chị Tiểu Bạch có hôn ước lúc nào, sao người ta không biết?”
“Chị Tiểu Bạch từ nhỏ đã lưu lạc bên ngoài chịu khổ, vừa mới trở lại Hạ gia chưa đến nửa năm.”
“Ông ngoại thật đáng ghét thế mà lại đối xử với chị Tiểu Bạch như vậy.“
“Đúng là đại bại hoại!”
Đợi Hạ Tiểu Bạch rời đi.
Gia Cát Vân mới kịp phản ứng phủi mông đứng lên, nhưng phát hiện bóng lưng Hạ Tiểu Bạch đã rời xa.
Chỉ lưu lại mùi thơm nhàn nhạt ở vị trí cô đã đứng.
Gia Cát Vân bước hai bước muốn đuổi theo!
Lúc này Đông Phương Hàn lại một lần nữa chắn ở phía trước anh ta.
Lúc này trong lòng Gia Cát Vân hỗn độn, anh ta làm sao cũng không nghĩ đến cô thế mà lại là chị dâu tương lai của mình.
Tuy rằng nói “không có gì chơi vui hơn chị dâu()”.
(
)Cụm từ "không có gì chơi vui hơn chị dâu" thực chất là sự thiếu tôn trọng của mọi người đối với chị dâu và là một meme đồng âm. Nguồn gốc của câu này có thể bắt nguồn từ phong tục cưới xin của xã hội nguyên thủy, tức là sau khi chồng của người phụ nữ qua đời, cô ấy phải được truyền lại cho anh em của người chồng đã khuất, còn anh em của người chồng đã khuất cũng có quyền và nghĩa vụ kết hôn với cô ấy.
Nhưng nếu có thể, đương nhiên là khiến Hạ Tiểu Bạch trở thành vợ của mình.
Chỉ sợ lần đầu tiên hai người gặp mặt cô đã biết mình là nhị công tử của Gia Cát gia.
Anh ta đột nhiên nghĩ đến cái gì.
Gia Cát Vân nhớ rõ ông nội từng nói qua, lúc trước ông nội đưa cho tiểu thư Hạ gia ảnh chụp của hai anh em bọn họ để lựa chọn.
Lúc ấy tiểu thư Hạ gia lựa chọn mình trẻ tuổi anh tuấn hơn, chỉ là dưới sự khuyên bảo của ông nội mới chọn anh cả.
Nói cách khác mình mới là người Hạ tiểu thư thích!
Chọn anh cả chẳng qua chỉ là do bị ép!
Nghĩ đến đây trong lòng Gia Cát Vân lập tức hưng phấn! Anh ta gắt gao nắm chặt nắm tay, dù sao anh cả cũng không muốn kết hôn.
Mình vì sao không thể ra tay trước! Trước tiên theo đuổi được tiểu thư Hạ gia.
Đến lúc đó ông nội cũng không còn lời nào để nói!
Gia Cát Vân càng nghĩ càng hưng phấn, trực tiếp đẩy Đông Phương Hàn ra.
“Anh cút ngay cho tôi! Chó ngoan không cản đường!”
“Chuyện cưới hỏi giữa Hạ gia và Gia Cát gia đã trở thành sự thật, các người hâm mộ cũng không được!”
Sắc mặt Đông Phương Hàn có chút khó coi: "Ha ha, nếu nói đến thế lực thì Đông Phương gia chúng tôi mạnh hơn.”
“Ông đây không nhường đường đấy anh còn có thể làm gì!”
Gia Cát Vân mài quyền xoa tay, ánh mắt sắc bén nhìn Đông Phương Hàn.
Nếu như nói về thân hình thì Gia Cát Vân rõ ràng có ưu thế hơn, cơ bắp trông mạnh mẽ hơn, cũng cao hơn Đông Phương Hàn vài cm.
Gia Cát Vân nghiêng cổ phát ra tiếng "rắc rắc".
“Vậy tôi đây chỉ có thể đánh anh một trận! Anh cảm thấy anh đánh thắng được tôi sao.”
“Quên nói cho anh biết, ông đây là á quân thi đấu quyền anh thanh niên ở Thục Xuyên.”
Đông Phương Hàn cười lạnh: "Mẹ nó, cũng không nhìn xem nơi này là địa bàn của ai.”
“Ông đây đánh không lại anh còn không biết gọi người à!”
Sau đó lấy Iphone 14 promax của mình ra gọi người.
Không đến một lúc một đám vệ sĩ mặc đồ đen đã vây quanh Gia Cát Vân.
Đông Phương Hàn đứng đầu, chỉ vào Gia Cát Vân nói.
“Đánh một trận cho tôi, không chết là được!”
Quyền anh của Gia Cát Vân cho dù có mạnh hơn nữa, nhưng hai quyền khó địch lại bốn tay, không đến vài giây đã bị đánh ngã xuống đất.
ヽ(ヽд′)ヽд′)ヽд′)┌┛┌┛┌┛★)з゜)y
(╬ ̄皿 ̄) =○#( ̄#)3 ̄)
→)╥﹏╥)méo mặt
Một trận quyền cước đấm đá qua đi.
Gia Cát Vân xui xẻo đi đến Yến Kinh không đến một tuần đã bị đánh vào bệnh viện hai lần...
Anh em tốt Lý Tu cũng chỉ đứng một bên yên lặng nén bi thương giùm anh ta, cái câu “hồng nhan họa thủy” quả thật không sai.
Trong lòng anh ta cũng vui sướng khi người khác gặp họa, dám có ý nghĩ đấy với đàn em Tiểu Bạch! Đúng là đáng đời.
------
Dịch: MBMH Translate