Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 757 - Chương 757: Cảm Xúc Của Con Người Cũng Giống Như Tác Phẩm Nghệ Thuật, Rất Tinh Xảo, Nhưng Tác Phẩm Nghệ Thuật Cũng Có Thể Bị Làm Giả.

Chương 757: Cảm Xúc Của Con Người Cũng Giống Như Tác Phẩm Nghệ Thuật, Rất Tinh Xảo, Nhưng Tác Phẩm Nghệ Thuật Cũng Có Thể Bị Làm Giả. Chương 757: Cảm Xúc Của Con Người Cũng Giống Như Tác Phẩm Nghệ Thuật, Rất Tinh Xảo, Nhưng Tác Phẩm Nghệ Thuật Cũng Có Thể Bị Làm Giả.

Gia Cát Vân nằm trong bệnh viện đã ba ngày, thương thế trên người đã khôi phục bảy tám phần.

“Chết tiệt...... Chết tiệt...... Đông Phương Hàn ông đây không để yên cho mày đâu.”

Vẻ mặt Gia Cát Vân phẫn nộ nằm trên giường bệnh.

Chỉ mỗi khi nghĩ đến dung nhan tuyệt mỹ của Hạ Tiểu Bạch mới có thể nhận được một chút an ủi trong tâm hồn.

“Y tá! Ông đây muốn xuất viện, mau làm thủ tục xuất viện cho tôi!”

Anh ta cảm thấy gấp gáp sắp chờ không nổi muốn nhanh chóng muốn đến Hạ gia tìm Hạ Tiểu Bạch.

Gia Cát Vân ra khỏi bệnh viện trực tiếp đi đến đại viện Hạ gia.

Mấy ngày nay anh ta nằm trên giường bệnh suy nghĩ cẩn thận rất nhiều chuyện.

Chỉ cần có thể có được Hạ Tiểu Bạch chuyện gì anh ta cũng làm được.

Cho dù là anh ruột thì cũng kệ.

Điều anh ta hiện tại muốn làm chính là tranh thủ hảo cảm của Hạ Tiểu Bạch đồng thời muốn nói xấu anh cả của mình.

Lúc này trong nhà họ Hạ.

Mấy ngày nay Hạ Tiểu Bạch sống rất nhàn nhã, Lý Tư Tư luôn ở bên cạnh làm cô hầu gái nhỏ bên người cô.

Thậm chí còn giúp tắm rửa.

Lý Tư Tư đã biết được là ông ngoại và lão đầu Gia Cát gia đánh cược thua nên phải gả Hạ Tiểu Bạch ra ngoài.

Cô cực kỳ tức giận mắng ông ngoại thối một trận.

Hạ lão gia cũng không thể tránh được cô công chúa nhỏ này, chỉ có thể trốn tránh.

“Chị Tiểu Bạch, nếu Gia Cát Vân còn tìm đến thì sao?”

“Em nghe chị Thanh Thanh nói mặc dù anh ta bị đánh vào bệnh viện, nhưng chỉ sợ hai ngày nữa sẽ xuất viện.”

Hạ Tiểu Bạch lười biếng nằm nhàn nhã trên ghế ở ngoài sân, trong tay ngọc còn cầm một ly trà sữa nóng.

Đôi môi anh đào mềm mại ướt át của cô hút ống trà sữa.

“Quả nhiên trà sữa mùa thu rất ngon, Tư Tư em có uống không?”

Cô còn chưa nói xong.

Lý Tư Tư lập tức mở cái miệng nhỏ nhắn anh đào cắn thẳng vào ống hút.

Trực tiếp hút một ngụm lớn trà sữa "Gollum" nuốt vào bụng.

Bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn của Lý Tư Tư xoa xoa cái miệng nhỏ nhắn anh đào của mình.

“Chị Tiểu Bạch thật sự không lo lắng người Gia Cát gia sẽ tìm đến cửa sao?”

"Hay là chị đến nhà em ở được không, đến phòng của em trốn tránh, em có thể ở bên bảo vệ chị."

Trên khuôn mặt tuyệt mỹ của Hạ Tiểu Bạch mặc dù có chút ưu sầu, nhưng còn có thể như thế nào đây, cũng chỉ có thể đi một bước tính một bước.

Cô thản nhiên nói: "Chuyện cho đến bây giờ còn có thể như thế nào nữa...”

“Kết quả xấu nhất chẳng qua là không biết xấu hổ quỵt nợ mà thôi.”

“Chẳng lẽ người của Gia Cát gia còn có thể trói chị mang về hay sao?”

“Yên tâm đi, chị Tiểu Bạch của em tự có đối sách.”

Nhưng vào lúc này giọng nói hệ thống truyền đến.

"Bản hệ thống kiểm tra ra Gia Cát Vân đang tiếp cận ký chủ, mời kí chủ chỉnh lại hình tượng của mình.”

Hạ Tiểu Bạch trực tiếp đứng dậy từ trên ghế lười, nhìn trà sữa trong tay trực tiếp nhét vào trong tay Lý Tư Tư, tay ngọc xoa xoa cái miệng nhỏ nhắn.

“Tư Tư, em ra ngoài mua cho chị chút đồ, ly trà sữa này cho em.”

Lý Tư Tư nghiêng đầu chớp chớp đôi mắt to xinh đẹp hỏi: "Mua cái gì?”

Hạ Tiểu Bạch quả thật có vài thứ cần mua, cô xấu hổ đỏ mặt lặng lẽ nói bên tai Lý Tư Tư.

“Chính là băng vệ sinh cỡ lớn, lần trước đến chị dùng hết rồi.”

Lý Tư Tư cũng đỏ mặt: "Được." Bàn tay nhỏ bé của cô vỗ vỗ bộ ngực ngạo nghễ nói: "Cứ giao cho em.”

“Chị Tiểu Bạch thường dùng hãng gì?”

Hạ Tiểu Bạch có chút xấu hổ nói: "Tô Phỉ đi, dùng cái này không bị lộ.”

Lý Tư Tư mở to hai mắt: "Bình thường em cũng dùng của hãng này nha, xem ra em và chị Tiểu Bạch có gu giống nhau."

Nói xong cô liền tung tăng bước dài rời đi.

Hạ Tiểu Bạch..................

Nhìn Lý Tư Tư vui vẻ rời đi.

Khuôn mặt vốn đang tươi cười của Hạ Tiểu Bạch lại đổi về biểu cảm đa sầu đa cảm, lông mày hơi nhíu lại, làm cho người khác nhìn thấy mà thương.

Cho dù là như vậy, vẫn không cách nào che dấu phong thái tuyệt mỹ của cô, tuyệt thế mà mang theo chút ngây ngô.

Mái tóc dài đến thắt lưng.

Mặc bộ váy dài màu trắng thuần, phảng phất như là người từ trong thơ ca cổ Hoa Hạ đi ra, đẹp đến độ làm người ta hít thở không thông, khuynh quốc khuynh thành có lẽ cũng không hơn được!

Lúc này bụi cỏ ngoài sân giật giật, một cái đầu thò ra, trên đỉnh đầu còn có một con bọ hung và vài phiến lá cây dính ở trên.

Anh ta cẩn thận quan sát bốn phía phát hiện không có người thì mới chui ra.

Người đến chính là Gia Cát Vân, anh ta không dám đi vào từ cửa chính, mà là lựa chọn len lén đi vào.

Nếu không bị những người còn lại của Hạ gia phát hiện chỉ sợ còn phải nằm bệnh viện thêm một lần nữa.

Đám người Hạ gia này chính là ác ma! (`へ´)

Đương nhiên ngoại trừ Hạ Tiểu Bạch. Cô ấy là một thiên thần tốt bụng. ꉂ(ˊᗜˋ*)

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment