Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 767 - Chương 767: Bổn Công Tử Tới Đây Để Từ Hôn

Chương 767: Bổn Công Tử Tới Đây Để Từ Hôn Chương 767: Bổn Công Tử Tới Đây Để Từ Hôn

Hắn trợn mắt lên! Gần như là gào lên: "Vị hôn thê của anh là Hạ Tiểu Bạch?"

Hạ Tiểu Bạch chính là nữ thần trong mộng của tất cả thiếu gia ở Yến Kinh.

Không biết có bao nhiêu người tới cửa cầu thân đều bị cự tuyệt rồi.

Có thể nói là quốc sắc thiên hương, khuynh quốc Khuynh Thành, thịnh thế mỹ nhân, tiên nữ chỉ có thể nhìn xa không dám lại gần.

Có một vị đại mỹ nhân như thế làm vị hôn thê, sao trông bộ dạng của Gia Cát Phong vẫn không vui như thế! Cái tên này đầu óc không được bình thường à?

Hay hoặc giả là Long Dương quân?

Hắn lần nữa không nhịn được hỏi: "Anh xác định vị hôn thê của anh là tiểu thư Hạ Tiểu Bạch của Hạ gia, một trong năm đại gia tộc ở Yến Kinh."

Gia Cát Phong cũng không hiểu tại sao Nhậm Chính An lại có phản ứng lớn như vậy?

Lẽ nào cái người tên Hạ Tiểu Bạch này thật sự rất đặc biệt?

"Đúng vậy, là Hạ Tiểu Bạch của Hạ gia, không biết An thiếu gia đối với cái người tên Hạ Tiểu Bạch này có quen biết không?"

Nhậm Chính An có chút không hiểu, Gia Cát Phong vì sao lại hỏi vấn đề này? Lẽ nào hắn chưa từng gặp Hạ Tiểu Bạch?

Phải biết chỉ cần người đã gặp qua Hạ Tiểu Bạch, bọn họ đều đánh giá rằng cô là mỹ nhân tài mạo vô song, dịu dàng dễ thương.

Ngay cả nói chuyện cũng là giọng nói nhỏ nhẹ, rất dễ chịu.

Cho dù là con gái cũng sẽ bị khuôn mặt xinh đẹp và tài năng của cô chiết phục.

Hắn hỏi dò: "Không biết Phong thiếu đã từng gặp Hạ tiểu thư chưa?"

Gia Cát Phong lắc đầu: "Chưa từng gặp ......"

"Chỉ là ở trong hình tùy ý nhìn lướt qua."

"Nhưng mà bây giờ hình của các cô gái trên căn bản đều là Photoshop, không tin được."

Nhậm Chính An lần nữa cẩn thận từng li từng tí hỏi.

"Không biết Phong thiếu lần này tới Yến Kinh là chuẩn bị cưới Hạ Tiểu Bạch ... Hay là?"

Gia Cát Phong vẻ mặt trịnh trọng nói: "Lần này tôi đến là để từ hôn."

"Tôi không có hứng thú với đại tiểu thư của Hạ gia, đây đều là do lão đầu ở nhà ép buộc."

"Tôi lười đến Yến Kinh để gặp cô gái điêu ngoa này."

Nhậm Chính An trong đầu đang nhanh chóng xoay chuyển ... Thật là tốt.

Cũng không biết cái tên này nghe ở đâu ra Bạch nữ thần là một cô gái điêu ngoa.

Lúc này trong lòng hắn tràn đầy ghen tị, đây chính là Hạ Tiểu Bạch đẹp như Thiên Tiên đó.

Nếu như hắn có thể mỗi ngày đều được ngủ với mỹ nhân như thế về làm vợ.

Ở rể cũng được.

Không được ...... Tại sao Gia Cát Phong lại có thể cưới được người phụ nữ mà hắn không thể có được chứ.

Nhậm Chính An cũng cười nói.

"Đại tiểu thư của Hạ gia đúng là quá mức ... Cái kia."

Gia Cát Phong nghi ngờ hỏi: "An thiếu gia hẳn là đã từng gặp Hạ Tiểu Bạch?"

Nhậm Chính An hai mắt đảo quanh gật gật đầu: “Đã gặp, gặp mặt mấy lần ..."

Gia Cát Phong: "Anh cảm thấy cái cô Hạ Tiểu Bạch này có xinh đẹp hay không?"

Nhậm Chính An trực tiếp mở miệng nói: "Khó mà hình dung được ..."

"Chỉ đơn thuần nói tướng mạo đã là vượt qua phạm trù nhân loại rồi."

Gia Cát Phong ngơ ngác, Hạ Tiểu Bạch này tướng mạo đến cùng kỳ lạ như thế nào mà lại khó hình dung ...

Hơn nữa hình dạng đã vượt qua phạm trù nhân loại? Chẳng lẽ còn là quái vật sao?

Nghĩ tới đây cánh tay hắn nổi da gà lên.

Nếu như hắn thật sự cưới cô làm vợ, mình đời này đều không còn mặt mũi để gặp người khác.

Chẳng trách Hạ Tiểu Bạch không dám gặp em trai của mình, Gia Cát Vân.

Quả nhiên là lớn lên quá xấu không dám gặp người.

Cũng may mình để Gia Cát Vân đến trước tìm hiểu tin tức, nếu không liền trúng phải chiêu trò của Hạ gia rồi.

Gia Cát Phong nghĩ đến mà sợ nhìn Nhậm Chính An nói: "Thực sự là cảm ơn An thiếu gia." (ˊ ˋ)

"Không nghĩ tới Hạ Tiểu Bạch này lại kỳ lạ như thế, kỳ quái đến mức khó có thể diễn tả bằng lời được."

Nhậm Chính An xua tay áo một cái: "Tôi cũng là thành thật trả lời mà thôi."

Gia Cát Phong dứt khoát nói: "Sau khi cơm nước xong, tôi sẽ đến Hạ gia để hủy bỏ hôn ước."

Nhậm Chính An liền vội vàng nói: "Càng nhanh càng tốt, chúng ta vẫn ăn rồi đi."

"Ăn hai cái bánh bao được rồi, miễn cho đêm dài lắm mộng."

Gia Cát Phong nghe vậy cũng gật đầu: "Có đạo lý, anh cầm lấy hai cái bánh cao lương, tôi hiện tại xuất phát đến Hạ gia."

Nhiệm Chính An lòng đầy căm phẫn nói.

"Tôi đi qua Hạ gia rất nhiều lần, có thể nói là đường xá thông thoáng, tôi lái xe đưa anh đi!"

Gia Cát Phong cảm ơn giơ tay vỗ vai Nhậm Chính An.

"Phần ân tình này của An thiếu gia tôi sẽ ghi nhớ."

Nhậm Chính An lên chiếc xe Porsche của mình một cách trơn tru, chuẩn bị đưa Gia Cát Phong tới nhà họ Hạ.

Vì đề phòng Gia Cát Phong gặp được Hạ Tiểu Bạch, Nhậm Chính An còn thông báo cho người em họ tốt Hạ Thiên Hạo của mình.

Hai người ngồi trên xe.

Gia Cát Phong gặm bánh bột ngô khô khốc.

"Hôm nay thật sự phiền anh An quá, lần sau anh An tới Thục Xuyên tôi nhất định tự mình sẽ đãi tiệc mời.”

Nhậm Chính An khoát tay: "Không cần không cần..."

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment