Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 769 - Chương 769: Cậu… Cậu Tới Đây Để Từ Hôn!

Chương 769: Cậu… Cậu Tới Đây Để Từ Hôn! Chương 769: Cậu… Cậu Tới Đây Để Từ Hôn!

Gia Cát Phong nhìn nhìn người nhà họ Hạ đối xử với Nhậm Chính An bằng một thái độ hoàn toàn khác với anh ta.

Cả nơi này chỉ có một mình anh ta đứng đó ngây ngốc như một tên lâu la.

Anh ta cắn răng chắp tay lần nữa: “Ông Hạ! Lần này cháu đến đây là có chuyện muốn nhờ, không biết ông có thể nghe cháu nói hay không.”

Bốn người nhà họ Hạ liếc nhau một cái... Trong mắt lấp lóe không yên.

Hạ Quang Thần sờ râu cười ha ha nói: “Có gấp lắm không, nếu không trước hết chúng ta uống chén trà rồi từ từ trò chuyện?”

Ha Thiên Vũ đem một ly trà ra đưa tới trước mặt Gia Cát Phong.

"Mời anh Phong uống trà! Trên đường đi xe mệt mỏi chắc hẳn là khát lắm đúng không.”

"Đây chính là trà ngon thượng đẳng tôi đặc biệt pha cho anh Phong đấy.”

Sự phẫn nộ đến cực điểm của Gia Cát Phong đối với nhà họ Hạ lúc đầu cũng dịu đi một chút khi thấy bọn họ vậy mà bưng trà cho mình.

Lúc nãy ăn hai cái bánh bột ngô thật sự có hơi khát nước, anh ta nhận lấy chén trà nhấp một ngụm với biểu cảm lạnh nhạt.

Chỉ là cảm thấy sao trà lại có vị là lạ? Nhưng cảm thấy đã khát nên anh ta cũng uống hết sạch.

Ba anh em Hạ Thiên Hạo liếc nhìn nhau, thấy anh ta uống hết sạch tra f thì khóe miệng người nào cũng không nhịn được mà hơi nhếch lên.

Lần này chắc chắn sẽ chơi chết nó, để nó cả đời cũng không dám tới Yên Kinh.

Hạ Quang Thần cũng nhấp một miếng trà thơm rồi mới lên tiếng hỏi.

"Nói đi, lần này không biết cậu tới Yên Kinh là có chuyện gì.”

"Nếu như muốn cưới cháu gái tôi thì chúng ta vẫn nên bàn bạc kỹ hơn mới được.”

Gia Cát Phong uống trà xong thì cũng đã hoàn toàn không còn kiên nhẫn với nhà họ Hạ.

Anh ta đã sớm nhìn thấu âm mưu dục vọng của nhà họ Hạ này.

Thật sự cho rằng chỉ cần đóng gói Hạ Tiểu Bạch thành bạch nguyệt quang thì anh ta sẽ mắc lừa à?

Thật sự xem anh ta là đồ đần sao.

Phải biết tổ tiên nhà Gia Cát bọn họ chính là【 Ngọa Long Phượng Sồ 】 bên trong Ngọa Long tiên sinh.

Mà Gia Cát Phong càng thông minh hơn.

Gia Cát Phong trực tiếp mở miệng nói: “Ông Hạ không cần nhiều lời, tôi sẽ không lấy Hạ Tiểu Bạch nhà các người.”

“Hôm nay tôi tới đây với mong muốn nhà họ Hạ có thể hủy bỏ hôn ước của tôi với cô Hạ.”

"Tôi, Gia Cát Phong, không xứng với Hạ Tiểu Thư của nhà họ Hạ các người.”

“Mong Hạ lão gia thành toàn.”

Hạ Quang Thần còn muốn nhấp thêm hớp trà, nhưng khi nghe Gia Cát Phong nói thì suýt chút nữa đã làm rơi chén trà trên tay xuống đất.

Σ(°△°|||)︴

Mắt già trợn tròn như chuông đồng.

"Cậu… cậu tới đây để từ hôn!”

Đừng nói là Hạ Quang Thần.

Ngay cả ba anh em nhà họ Hạ cũng không thể tin nổi. (๑ʘ̅дʘ̅๑)! ! !

Đều cảm thấy mình có thể nghe nhầm nên nhao nhao lấy dụng cụ ra ngoáy lỗ tai.

Hạ Thiên Hạo cũng trừng to mắt hỏi thêm lần nữa.

"Anh Gia Cát Phong nói lại lần nữa! Anh muốn hủy hôn ước với em Tiểu Bạch nhà chúng tôi!”

Gia Cát Phong thấy dáng vẻ hoảng sợ của họ thì cũng rất đắc ý.

( ̄⊿ ̄)

Anh ta hơi ngẩng đầu lên đắc ý, thật sự cho rằng tôi sẽ rơi vào mưu kế tham lam của các người à!

Bây giờ bổn công tử trực tiếp đưa ra yêu cầu giải trừ hôn ước thì ngu người hết cả rồi, hahaha. (σ≧︎▽︎≦︎)σ.

Anh ta hắng giọng: “Các người không hề nghe lầm, lần này bổn công tử tới đây là để giải trừ quan hệ thông gia giữa hai nhà.”

"Hi vọng Hạ lão gia có thể đồng ý!"

Gia Cát Phong nhìn thấy dáng vẻ ngạc nhiên của người nhà họ Hạ.

Khóe miệng anh ta không khỏi hơi nhếch lên, trong lòng cảm thấy vui vẻ.

Muốn lung lay một người thông minh đi cưới tiểu thư ngổ ngáo của nhà họ Hạ các người? Đơn giản là chuyện không thể nào.

Hạ Quang Thần kích động đến tay cầm tách trà cũng phát run.

Bình tĩnh! Phải bình tĩnh, không được để cho Gia Cát Phong nhìn thấy mình đang vui vẻ.

Ông nhìn chằm chằm Gia Cát Phong hỏi: “Cậu thật sự không muốn cưới cháu gái của ta???”

“Nên biết là cháu gái của ta đẹp tựa thiên tiên, quốc sắc thiên hương, khuynh quốc khuynh thành.”

“Hơn nữa tính cách hiền lành hiểu chuyện! Cầm kỳ thi họa đều tinh thông.”

Ánh mắt của Gia Cát Phong kiên định lắc đầu, chỉ nói ra hai chữ.

“Không cưới!” <(`??)>

Hạ Quang Thần cũng tính là gừng càng già càng cay, nhìn ra được là Gia Cát Phong không nói đùa.

Ngay lập tức cũng biến thành nữ hoàng phim truyền hình, nặng nề thở dài vài tiếng, vẻ mặt buồn bã.

“Việc này…cháu không suy nghĩ thêm sao?”

“Dù sao Tiểu Bạch nhà tôi cũng xem là phẩm tính hiền lương.”

Trong lòng của Gia Cát Phong cười lạnh, theo như mình nghĩ thì nhà họ Hạ đang là lạt mềm buộc chặt.

Bây giờ anh ta trực tiếp hủy hôn lại muốn giữ lại, nhà họ Hạ là đang hoang tưởng có được sao.

Bổn công tử đã sớm nhìn thấu tất cả.

Nếu như Hạ Tiểu Bạch thật sự giống như những gì họ nói, đẹp tựa thiên tiên, phẩm tính hiền lương, cầm kỳ thi họa đều tinh thông.

Thì cô không cần phải lo lắng chuyện kết hôn, cũng không cần cầu xin mình.

Nghĩ đến đây Gia Cát Phong âm thầm vui mừng, mình đúng là thông minh.

Anh ta trực tiếp chắp tay với Hạ Quang Thần.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment