Thời Gian Chi Chủ (Bản Dịch)

Chương 161 - Chương 161: Bánh Nướng Xốp

Chương 161: Bánh Nướng Xốp Chương 161: Bánh Nướng Xốp

Kể từ sau khi hắn về đảo, có vô số ánh mắt theo dõi nhất cử nhất động của hắn, một chiếc chiến hạm mạnh mẽ cùng với một vị thuyền trưởng quá trẻ tuổi, sự kết hợp này đi vào trong mắt một vài người liền biến thành một chiếc bánh nướng xốp ngon miệng.

Vì vậy khi còn ở trên bờ, Trương Hằng đã không thể không suy xét đến trường hợp xấu nhất. Hắn không nghi ngờ lòng trung thành của nhóm người Billy, ít nhất là sau khi trải qua vụ kho báu Kidd, mười sáu con người này sẽ không phản bội hắn trong tương lai gần, nhưng mà hắn buộc phải cân nhắc đến trường hợp bọn họ bị những người khác lợi dụng.

Nhất là khi tin tức về thuyền nước hoa và thuyền Duffy đồng thời xuất hiện, vả lại hai nơi này vừa khéo nằm trên cùng một tuyến đường biển ít phổ biến. Trương Hằng cảm thấy chuyện này quá mức trùng hợp, lại liên tưởng tới thái độ cứng rắn của Liên minh Hắc Thương lần đó, hắn đã có thể dự cảm được phi vụ đầu tiên của nhóm sẽ không thể trải qua một cách thuận lợi được.

Nhưng may mà trong tay hắn vẫn còn một lá bài tẩy, Karina cũng là kẻ ngoại lai giống như hắn, nhất là khi Liên minh Hắc Thương thành lập, đe dọa tới dự định kế thừa sự nghiệp để kiếm tiền chuộc bố của cô. Lúc này cô cần Hàn Nha Hào và Trương Hằng cung cấp chiến lợi phẩm, mà Trương Hằng cũng cần có người có thể thanh khoản* chiến lợi phẩm mỗi khi thuyền hắn ra khơi.

*Thanh khoản: một khái niệm trong tài chính, có nghĩa chuyển đổi tài sản ra tiền mặt.

Khác với đám người Billy, Trương Hằng ngay từ đầu đã hoàn toàn không có ý định hợp tác với Liên minh Hắc Thương, cũng không phải chỉ vì phía sau có cái bóng Frazer. Rất nhiều người còn chưa ý thức được tính nguy hiểm của cái tổ chức sắp thành lập này, một khi con đường buôn bán của Nassau bị lũng đoạn bởi một nhóm người, đám hải tặc trên đảo sẽ không phải chỉ đơn giản mất đi quyền mặc cả đâu.

Một tên thuyền trưởng được bầu thành thuyền trưởng có thể là vì người đó dũng cảm, có vũ lực, hoặc là có kinh nghiệm, nhưng suy cho cùng, vẫn là vì người đó có năng lực tạo ra tài phú cho nhóm thuyền viên, mà chiến lợi phẩm không có tính thanh khoản thì không phải là tài phú. Nói cách khác, đợi đến khi Liên minh Hắc Thương thật sự lũng đoạn được toàn bộ nền thương mại của Nassau, chúng nó sẽ có thể thông qua việc từ chối nhận chiến lợi phẩm của một con thuyền nào đó để thực hiện được mưu đồ bãi miễn chức thuyền trưởng trên con thuyền kia.

Và khi có được quyền lợi như vậy rồi thì địa vị giữa Hắc Thương và Hải Tặc cũng sẽ có thay đổi.

Đây chắc chắn là điều mà Trương Hằng không muốn nhìn thấy. Thật ra những thuyền trưởng khác không hẳn không nhận ra được điều này, nhưng mà những điều kiện Liên minh Hắc Thương đưa ra khiến bọn họ rất khó để từ chối, ngoài giá bán cao hơn thị trường ra, Liên minh Hắc Thương cũng đảm bảo rằng mức giá này chỉ có hiệu lực khi bọn họ còn là thuyền trưởng. Nói cách khác, khi đoàn thủy thủ của bọn họ có ý định lật đổ bọn họ thì sẽ không thể không suy xét đến hành động đó có thể gây ra tổn thất gì.

Điều này chẳng khác gì bọn họ có sự giúp đỡ từ bên ngoài đảm bảo cái ghế của bọn họ vững chắc hơn. Còn về sau nay sẽ xảy ra chuyện gì thì đa phần mọi người đều nghĩ đến lúc đó lại bàn tiếp. Loại công việc có tính nguy hiểm cao như Hải Tặc khiến rất ít người đi lo nghĩ việc trong tương lai dài.

Nhưng Trương Hằng không thể thiển cận như vậy được, huống hồ sự tồn tại của Liên minh Hắc Thương đã ảnh hưởng đến sự phát triển của hắn. Và Karina xuất hiện, đưa đến cho hắn một cái khả năng.

Billy và Dufresna cảm thấy lý lịch người nọ quá mỏng, cũng không có vốn liếng gì ở trên đảo, vì thế không coi trọng cô. Nhưng Trương Hằng lại hoàn toàn khác. Hắn hi vọng trong lúc lựa chọn đồng bọn hợp tác, bản thân hắn có thể chiếm vị trí chủ đạo. Đối với hắn, nắm trong tay con đường thanh khoản chiến lợi phẩm ổn định là một bước chiến lược cực kỳ quan trọng.

Karina là đồng bọn hợp tác thích hợp nhất mà hắn tìm được trong giai đoạn này, nhưng trước tiên, cô cần chứng minh với Trương Hằng bản thân cũng có năng lực đã.

Hàn Nha Hào đến được đảo Nước Ngọt khi mặt trời đã lặn. Hòn đảo này có diện tích chưa đến hai mươi hecta, trên đảo không người.

Ở trên biển Ca-ri-bê có hàng ngàn hàng vạn hòn đảo nhỏ như này, đa phần đều không hề có tên gọi, mà đảo Nước Ngọt sở dĩ có tên là vì khi thực hiện chuyến hành trình vòng quanh Trái Đất, Magellan đã từng ghé qua nơi này.

Rất nhiều năm sau đó vẫn thường có người bị cái tên này lừa, thật ra trên đảo không có nước ngọt. Magellan gọi như vậy là vì đoàn thuyền của ông khi cập bến nơi đây đã trúng một dịp mưa lớn, cung cấp đủ nước ngọt cho cả đoàn đang cạn nước.

Sau khi biết sự thật này, hòn đảo nhỏ hoang vu càng thêm thiếu dấu chân người qua lại.

Trương Hằng để Hàn Nha Hào thả neo không quá xa hòn đảo nhỏ, còn mình thì mang theo bốn người, trong đó có Billy và Annie, lái thuyền nhỏ đi lên đảo.

Đám người nhảy xuống thuyền nhỏ bị mắc cạn, đạp lên đất cát ẩm mịn đi đến bên dưới cây dừa. Trương Hằng rất nhanh sau đó phát hiện dấu vết hoạt động của con người. Hắn không đi tiếp nữa, dựa theo ước định mà huýt sáo, chẳng bao lâu sau, một bóng người đi ra từ trong rừng cây.

Khi Trương Hằng nhìn thấy người tới cũng có chút ngạc nhiên. Lúc trước hắn đã hẹn Karina phái người đưa tin tới, nhưng không ngờ rằng người đó chính lại là vị nữ thương nhân.

Người sau trông có hơi nhếch nhác. Cô ấy có lẽ đã sống trên đảo một, hai ngày. Mặc dù con thuyền đưa cô đến đây đã để lại đủ lương thực và nước uống, nhưng mà một phụ nữ có thể một mình sống trong hoàn cảnh này lâu như vậy cũng đã là một chuyện không tầm thường.

Karina nhìn thấy Trương Hằng cũng rất kích động, bởi vì con thuyền đưa cô đến đây đã đi đến Nassau rồi, mà đây lại là một tuyến đường không mấy ai qua lại. Nói cách khác, nếu Trương Hằng không đến đón cô, cô có thể sẽ chết tại đây.

Bình Luận (0)
Comment