Hiện tại nó đang cắm vào bãi đất bùn trong bồn hoa, mà còn cắm tương đối sâu.
Trương Hằng cảm thấy khó hiểu, nhược điểm của con quái vật kia dù thế nào cũng không thể là bùn đất được, mà dù có là bùn đất thì vừa rồi có không ít nơi có cây cối, mũi [Mũi tên của Paris] cũng không nhất thiết phải bay tới nơi này.
Xảy ra loại tình huống này chỉ có một cách giải thích, đó là [Mũi tên của Paris] đã hết sạch năng lượng trước khi bắn vào nhược điểm của con quái vật.
Nhưng Trương Hằng cũng được coi là một cung thủ lão làng, hắn hiểu rõ sức lực của mình, bình thường hắn bắn tên thì ít nhất cũng phải bay xa được 200m, dù có tính chung cả lực cản của gió thì cũng không thể bắn xa được mỗi một trăm hai mươi mét được.
Về mặt khác, góc độ cắm xuống đất của mũi tên cũng rất kỳ lạ, Trương Hằng động tâm, hắn chợt nghĩ tới điều gì đó, ngẩng phắt đầu lên nhìn vào tòa nhà cách đó không xa.
Đó là thư viện trường, cao bảy tầng, nếu mục tiêu của mũi tên này là ở tầng trên thì tất cả mọi chuyện đều có thể giải thích được, một phần động năng bị tổn thất là do chuyển hóa thành lực hút, nhưng cũng không đủ để mũi tên bay tới chỗ mục tiêu, vì thế nó đã rơi xuống từ giữa không trung rồi cắm vào đống bùn dưới mặt đất.
Nhưng nó coi như đã hoàn thành sư mệnh của mình, đó là chỉ phương hướng cho Trương Hằng.
Mặc dù Trương Hằng không biết vì sao nhược điểm của con quái vật kia lại ở trong thư viện trường, nhưng hắn biết đáp án giải quyết nguy cơ đêm nay ở trong đó.
Trương Hằng rút [Mũi tên của Paris] lên, lại đặt lên dây cung, rồi cẩn thận đi vào thư viện tối om trước mặt... ...
Thư viện trong trường là nơi Trương Hằng quen thuộc nhất, thậm chí còn hơn cả phòng ký túc mà hắn ở.
Ở trong thế giới đứng im thuộc về riêng mình, hai nơi Trương Hằng thường tới nhất là phòng tập thể hình và thư viện, để tiện ra vào hắn còn dành thời gian đi đánh thêm một chiếc chìa khóa khác, hiện tại nó đã được phát huy tác dụng. Trương Hằng tiến vào bằng cửa chuyên dụng của nhân viên quản lý thư viện, trước tiên xuống tầng hầm mở trang bị cung cấp điện rồi bước vào thang máy, ấn một lượt các phím từ tầng hai tới tầng 7, sau đó ra khỏi thang máy.
Hắn không biết thứ trong thư viện là gì, có sinh mệnh hay không. Nhưng nơi mà nó lựa chọn lại khiến hắn nảy sinh một số liên tưởng, thư viện là kiến trúc trong trường học, vốn có bảy tầng, là nơi để quan sát và đoán định rất tốt. Người trên tầng gần như có thể nhìn rõ ràng được mọi ngõ ngách trong sân trường, nếu giả thiết thứ đó thật sự có sinh mệnh thì việc hắn bước vào thư viện có thể đã bị đối phương phát hiện ra.
Dù đối phương không chú ý tới hắn thì sau khi hắn bật công tắc nguồn điện cũng đã nhắc nhở đối phương rằng có người vào thư viện. Thế nên Trương Hằng đã dùng cách này để lừa đối phương, khiến người trên tầng không thể đoán được hắn đang ở tầng bao nhiêu, còn chính hắn sẽ lên các tầng trên bằng cầu thang thoát hiểm.
Do góc độ rơi xuống đất của [Mũi tên Paris] đã chứng minh mục tiêu của nó ở tầng trên, để tiết kiệm thời gian, Trương Hằng quyết định lục soát bắt đầu từ tầng cao nhất xuống dưới.
Hắn đi thẳng lên tầng 7, đẩy cửa vào trong, khu mượn đọc sách chìm trong một vùng đen kịt, Trương Hằng tìm công tắc bật đèn LED trên tường dựa vào ký ức, nhưng sau khi ấn công tắc xong đèn vẫn không có phản ứng gì, Trương Hằng lập tức phòng bị, đối phương đã phá hủy thiết bị chiếu sáng ở tầng này, điều này cũng có nghĩa rằng mục tiêu mà [Mũi tên của Paris] chỉ rất có thể đang ở đây.
Trương Hằng kéo căng dây cung, vấn đề lớn nhất lúc này của hắn là hắn không biết thứ mình muốn tìm là gì, thời điểm [Mũi tên của Paris] hết lực đã chỉ rõ đại khái phạm vi, mà bây giờ Trương Hằng đang cách bãi chất lỏng màu đen kia rất xa, không thể bắn lại thêm lần nữa được.
Đúng lúc này, bên tai Trương Hằng vang lên một loạt tiếng động, tiếng động không lớn, nhưng lại đặc biết khiến người khác phải để ý tới trong thư viện yên tĩnh trống trải này.
Trương Hằng đoán tiếng động xuất phát từ phía sau một kệ sách, không cách hắn quá xa. Trương Hằng cầm theo cung tên tới tới gần, để tránh rơi vào bẫy, hắn đi hơi vòng vèo một chút. Ngay khi hắn sắp tới gần kệ sách phát ra tiếng động kia thì một bóng đen đeo mặt nạ đột nhiên lao về phía hắn.
Với cự ly này Trương Hằng đã kịp chuẩn bị, [Mũi tên của Paris] đã được căng sẵn lên cung nên không thể thất thủ được, sau khi trải qua muôn vàn thử thách trong phó bản hắn đã luyện được bản năng chiến đấu, nhắm trúng mục tiêu ngay từ làn đầu tiên. Nhưng ngay khi mũi tên vừa rời khỏi cung thì Trương Hằng đột nhiên nhích cung lên một chút, hai mắt đồng thời chuyển động, cuối cùng, mũi tên đã cắm trúng một quyển văn hiến bằng Tiếng Anh ngay sát mặt người đeo mặt nạ kia.
Trương Hằng nghiêng người để nhào về phía người đeo mặt nạ, chưa kịp nhìn tình trạng của đối phương đã vội vàng rút mũi tên thứ hai trong ống đựng tên ra, đặt lên dây cung, bắn về phía một bóng đen khác đang bỏ chạy ra bằng cửa thoát hiểm.
Mũi tên đã bắt trúng bắp chân của mục tiêu, thân thể của bóng đen kia hơi lảo đảo, rồi ngã nhào xuống đất. Xem ra bị thương không nhẹ, hắn ta kêu lên một tiếng, còn mất cả năng lực hành động. Trương Hằng không bỏ lỡ cơ hội, chưa tới hai giây sau mũi tên thứ ba đã được bắn ra. Trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc ấy, bóng đen cạnh vách tường bên tay trái đột nhiên tan ra, Trương Hằng lại nhìn thấy bãi chất lỏng màu đen.
Lần này nó bao vây hoàn toàn bóng đen kia, mang theo hắn ta dung nhập vào vách tường rồi biết mất không thấy đâu.
Trương Hằng không tiếp tục đuổi theo, hắn biết đặc tính của thứ kia, dù là thang máy hay cầu thang thoát hiểm thì vẫn vô cùng nguy hiểm vì phạm vi quá hẹp, huống hồ bây giờ hắn không còn thừa quá nhiều thời gian.