Người môi giới sốt ruột.
- Đã đến lúc này rồi còn nói loại chuyện như vậy có ích gì. Các ngươi nhanh nhanh chạy trốn đi!
- Ngươi muốn ta bỏ võ đường, một mình trốn đi sao?
Koyama Akane nhíu mày.
- Chẳng lẽ ngươi còn muốn mang theo cả cái võ đường này à?
Người môi giới liếc xéo.
Nhưng điều hắn không ngờ là nhóm võ sĩ kia đến còn nhanh hơn hắn tưởng tượng. Hai người còn chưa kịp thảo luận ra cái gì thì đám người kia đã tới trước một bước rồi, tổng cộng có năm người.
Ngoài Yamada - người đã đấu với Koyama Akane ở chợ trước đó, Matsuo và Takahashi đứng xem náo nhiệt, lúc này còn có thêm hai gương mặt xa lạ.
Mặt Yamada đen như đít nồi. Trận chiến bại tối hôm qua đối với hắn quả thực là một sự sỉ nhục to lớn. Sau khi tỉnh rượu hắn lập tức muốn đến lấy lại danh dự nhưng lại chậm một bước. Dù sao tối hôm qua bọn họ cũng đánh nhau trên đường cái, Mạc phái võ sĩ ở bên này cũng đã nghe được phong phanh vài thứ.
Hơn nữa quan hệ giữa hắn và Takeuchi Shinji không được tốt lắm. Đều có xuất thân là võ sĩ Choshu, hắn và Yamada lại có chút danh tiếng trong phái, khó tránh khỏi bị mọi người so sánh, lâu dần lại thành ra nhìn nhau không thuận mắt.
Khoảng nửa năm trước, Takeuchi đã đến gặp Yamada để tỷ thí. Lúc đầu hắn cho rằng sẽ là một trận long tranh hổ đấu, kết quả Yamada đại bại trở về. Hai người giao thủ hơn mười chiêu, Yamada đã bị chèn ép hoàn toàn, ngoại trừ chênh lệch thực lực ra, phong cách kiếm thuật của Yamada cũng vừa vặn bị Takeuchi khắc chế, đây mới là nguyên nhân thật sự hắn thua thảm hại như vậy.
Sau trận đó, danh tiếng của Takeuchi lại càng nổi hơn trong Mạc phái, mà Yamada lại có dấu hiệu xuống dốc, hai người cũng vì vậy mà kết oán. Chuyện tối hôm qua Yamada ngàn lần vạn lần không muốn để Takeuchi biết, nhưng trời không chiều lòng người, hết lần này đến lần khác Takeuchi lại có quan hệ rất tốt với Takahashi. Yamada nghi ngờ Takahashi kể chuyện này với Takeuchi cho nên mới sáng sớm hắn ta đã tìm đến cửa, lộ rõ ánh mắt kỳ quái nghi ngờ về thực lực của Yamada. Đã vậy còn một hai muốn đi theo cùng, nếu không cho thì sẽ đem chuyện tối hôm qua kể cho nhiều người hơn.
Yamada rơi vào đường cùng đành phải đồng ý yêu cầu của đối phương. Vậy nên trận chiến hôm nay hắn không những thắng mà còn phải thắng một cách đẹp đẽ, làm cho Takeuchi không còn lời nào để nói. ...
Yamada đằng đằng sát khí xông thẳng vào võ đường Koyama. Khi nhìn thấy người môi giới, hắn ta trừng mắt nhìn qua.
- Hừ, lát nữa ta sẽ tính sổ với ngươi sau.
Sắc mặt người môi giới trắng bệch cả ra, tự biết mình đuối lý nên không dám đối diện với Yamada, liều mạng chạy trốn sau lưng Koyama Akane.
Yamada trực tiếp phớt lờ người qua đường - Trương Hằng đang đứng bên cạnh và nói với Koyama Akane.
- Được rồi, tối hôm qua đánh một trận, ngươi lại thừa dịp ta uống say mà đánh lén, lại còn nói năng lỗ mãng sỉ nhục võ sĩ Choshu, lần này chúng ta so lại.
Yamada trước sau như một, khôn khéo chặn miệng trước, đổ hết chuyện tối hôm qua do đánh lén, xoay một vòng cuối cùng là tìm một cái cớ cho bản thân. Nhưng hắn cũng không nói bậy, nếu như hôm qua hắn không say thành cái dạng kia cũng khó có khả năng thua Koyama Akane tay chỉ có thanh kiếm gỗ.
Có lẽ là bởi vì lớn lên trong võ đường, Koyama Akane đối với những chuyện tương tự cũng không xa lạ gì, trên mặt cũng không có chút sợ hãi. Cô lười phí nước bọt với Yamada, chỉ là làm dấu tay mời, sau đó mọi người cùng nhau đi vào phòng chính võ đường.
Những đứa trẻ ban nãy vẫn còn đang luyện tập đã đặt con kiếm gỗ trên tay xuống, nhao nhao nhìn về bên này. Bọn chúng hiển nhiên không thể cảm nhận được bầu không khí lúc này.
Koyama Akane lấy hai thanh kiếm gỗ trên giá xuống, một cho mình, thanh kia thì ném cho Yamada.
Tuy nhiên, hắn ta không đưa tay nhận kiếm, mặc kệ thanh kiếm gỗ kia rơi dưới chân mình.
- Không cần, ta có mang theo kiếm.
Yamada vừa nói vừa rút thanh tachi bên hông ra.
Ngay khi hắn ta thốt ra lời này, lũ trẻ trong võ đường đều náo động. Các võ giả luận bàn với nhau là chuyện rất bình thường, cho dù môn phái không giống nhau nhưng về cơ bản vẫn có sự tương hỗ qua lại. Giống như việc nghiên cứu học vấn, càng nghiên cứu càng hiểu tường tận hơn, võ sĩ cũng vậy. Ngoại trừ hàng ngày rèn luyện bên ngoài cũng cần phải giao thủ để tích lũy kinh nghiệm thực chiến.
Tuy nhiên, nhìn chung mọi người đều sử dụng kiếm gỗ, vừa đủ thì dừng, chỉ cần phân ra thắng bại, vừa thu được kinh nghiệm lại không tổn thương hòa khí.
Nhưng nếu sử dụng vũ khí thật có khả năng sẽ nguy hiểm tính mạng, nhất là khi trình độ hai bên chênh lệch không quá lớn, chỉ cần một chiêu vô tình thôi sẽ dẫn đến thảm họa.
Koyama Akane không ngờ rằng tỷ thí mà Yamada đang nói lại là đao thật thương thương thật.
- Aikirashin của ta chỉ luyện được chút thành tựu, kém quá xa so với cha ta, không chắc có thể sử dụng binh khí mà không tổn thương người.
- Không quan trọng, đao kiếm không có mắt, sống chết tùy duyên. Chúng ta có thể lập thệ, cho dù kết quả tỷ thí thế nào cũng sẽ không truy cứu trách nhiệm đối phương, chuyện lúc trước cũng xóa bỏ.
Yamada điềm nhiên nói.
Kết quả, hắn chưa kịp nói xong, Takeuchi Shinji bên kia đã phá lên cười.
- Chuyện liên quan đến danh tiếng của võ sĩ Choshu từ khi nào đến phiên ngươi làm chủ, ngươi nói xóa là xóa à?
Yamada nghẹn họng không nói nên lời, mặc dù những lời Takeuchi nói không hề dễ nghe nhưng đó là sự thật. Sự việc đêm qua đã đạt đến mức vũ nhục võ sĩ Choshu, quả thật là không phải hắn nói không có chuyện là thật sự không có chuyện gì. Tuy vậy Yamada không nghĩ Koyama Akane là đối thủ của mình, mặc dù tối hôm qua đánh nhau hắn say đứng không nổi nhưng cũng đã lĩnh giáo được khả năng của đối phương tám chín phần. Theo Yamada nghĩ chỉ cần đánh hạ được Koyama Akane thì chuyện này coi như xong, nhưng nếu Takeuchi muốn bắt bẻ thì hắn cũng không có cách nào.